Suy nghĩ đôi chút, Alice liền thông suốt.
Trong lúc Michelle được phái đến Clayton giải quyết công việc, không biết phát sinh nguyên nhân nào, Richard quyết định phái người ám sát.
Ỷ vào người đông thế mạnh, đẳng cấp cao, phối hợp ăn ý, thích khách dễ dàng đắc thủ.
Nếu không phải Michelle đã mua quyển trục thuấn di trước khi rời đi, kịp thời trốn thoát, suýt chút đã mất mạng.
Vì khiến cho đối thủ đặt xuống cảnh giác, sau khi bị tập kích, Michelle ở lại quán trọ trên trấn tịnh dưỡng, cũng không bước ra bên ngoài.
Thời gian qua nhanh. Đã nửa năm, Đại hoàng tử chậm chạp không trở về. Richard đương nhiên cảm thấy, người đã chết ở bên ngoài.
Hắn chỉ huy thuộc hạ tìm kiếm khắp nới, không bao lâu phát hiện tra địa điểm bị tập kích. Căn cứ hiện trường còn sót lại vật dụng và vết tích đánh nhau, ung dung đưa ra kết luận “Đại hoàng tử đã bị sát hại.”
Sự tình là hắn làm ra, nhưng tuyệt đối không thể bị phát hiện, vì vậy nhất thiết phải tìm người gánh tội. Bởi như vậy, trấn Clayton vừa mới bị thị sát qua rất có tiềm chất “gánh tội”.
Richard tự mình xuất chinh, đợi đến sau khi chiến tranh kết thúc người biết chuyện toàn bộ bị diệt, hắn liền có thể an tâm kế nhiệm hoàng vị.
Sau khi cân nhắc rõ ràng, Alice thấp giọng nói, “Bàn tính đánh thật vang dội.”
Giọng nói cực nhẹ, tốc độ cực nhanh, George không thể nghe rõ đại sư đã nói cái gì.
Ngẩng đầu quan sát, nhìn thấy thần săc của đại sư điềm tĩnh, hắn nhịn không nổi nhỏ giọng nhắc nhở, “Nếu có thể, tôi khuyên ngài nên tiếp nhận đơn đặt hàng của Đoàn kỵ sĩ thứ ba.”
“Tại sao?” Alice tự nhủ, giúp đối thủ chế tạo trang bị, đánh chính mình, nàng cũng không phải điên rồi.
George nghiêm túc phân tích, “Clayton chỉ là Nam tước lĩnh, lực lượng thủ vệ yếu kém, có thể dễ dàng chiếm lĩnh.”
“Tam điện hạ báo thù cho Đại điện hạ,có lý do để xuất binh. Sau khi thảo phạt thành công, công trạng không ít, có thể dựa vào chiến công thượng vị.”
“Nếu như ngài chịu ra tay, sau khi chuyện thành công ngài liền có một phần công lao. Về sau mặc kệ làm cái gì, đi nơi nào, đều sẽ thuận tiện rất nhiều.”
Alice nhìn chằm chằm George một chút, không nói gì. Cô bỗng nhiên ý thức được, từ cái nhìn của những người khác, kết cục đã được định từ sớm, Richard xuất chinh là chắc thắng.
Thương nghiệp của Clayton phát đạt như thế nào, cũng chỉ là Nam tước lĩnh. Ở trước mặt Đoàn kỵ sĩ thứ ba vũ trang đầy đủ, liền yếu đuối như dê con đợi làm thịt.
Thẳng thắn mà nói, căn cứ vào tin tức hiện có, phân tích của George cũng không hề sai.
Vấn đề là, tin tức ông ta biết được, cũng không hoàn toàn, cũng không chính xác.
“Vậy cũng không nhận.” Alice chậm rãi mở miệng.
“Tại sao?” George hết sức khó hiểu.
Alice liếc nhìn hắn một chút, giọng điệu tang thương, “Trấn nhỏ Clayton sắp bị tấn công, là thuộc địa trên danh nghĩa của tôi.”
Sấm sét giữa trời quang!
Bắp chân của George như nhũn ra, suýt chút ngã sấp xuống.
“Muốn thảo phạt tôi, còn muốn để tôi cung cấp trang bị, nằm mơ đi thôi!” Alice cười lạnh.
George hoảng hốt từng trận, ý niệm đầy trong lòng đều là, đại sư rèn đã cứu viện đấu giá Vera, làm sao lại là Lĩnh chủ Clayton? Tâm tình George trầm bổng nhấp nhô, hồi lâu vẫn không bình tĩnh được.
Alice trong lúc vô tình biết được tin tức quan trọng, không muốn chờ lâu ở Vương đô, trực tiếp thuấn di quay về lãnh địa.
Tiến vào quán trọ, đi thẳng đến phòng của Michelle, hỏi thăm, “Có dự định gì?”
Michelle cũng sớm đã khỏi hẳn. Sở dĩ làm tổ trong phòng thời gian dài, là vì che giấu tai mắt người khác, tránh để người ngoài chú ý.
Nghe nói Richard sắp đưa Đoàn kỵ sỹ thứ ba tiến đánh Clayton, anh không chỉ không lo lắng, ngược lại trong mắt hiện lên một tia khác thường, “Nếu ta có thể gặp phải ám sát trong lúc quay trở về Vương đô, đương nhiên cậu ta cũng có khả năng bị giết hại trên đường tấn công.”
“Hoàng từ nào tiến đến Clayton, người đó liền xảy ra chuyện, đế quốc còn có thể dung thứ cho tôi và mảnh đất này không chứ?” Alice mặt không biểu tình, đưa ra vấn đề nan giải.
“... Sẽ không.” Michelle giải thích, “Qua một đoạn thời gian, chỉ cần ta bình an vô sự xuất hiện trước mặt mặt người, nói mình trước đó không lâu là ở lại Clayton dưỡng thương, lời đồn tự nhiên sẽ lắng xuống.”
“Về phần Richard, ” anh mấp máy môi, thần sắc đạm mạc, “Nếu như gấp rút trên đường gặp phải chuyện bất trắc ngoài ý muốn, hết thảy đều không thể tránh khỏi.”
“Hoàng đế đương nhiệm có nói đạo lý không? Sẽ không giận chó đánh mèo chứ?” Alice không khỏi tò mò.
“Việc liên quan đến Richard, khó mà nói được.” Michelle từ trước đến nay luôn đoán không ra, người đàn ông gọi là Phụ hoàng đó đang suy nghĩ gì.
Alice trầm ngâm một lát, đột nhiên đề nghị, “Chúng ta ra tay với Richard, đổi thành công tước Aigues, thế nào?”
Michelle có chút giật mình.
“Tôi cảm thấy thiên tân vạn khổ tính kế Richard, giá trị không cao.” Alice bình tĩnh phân tích.
“Không có Richard, Công tước Aigues có thể lựa chọn nâng đỡ người khác.”
“Nhưng không có Công tước Aigues duy trì, chỉ dựa vào bản thân Richard, nhảy nhót không qua khỏi mặt nước.”
“Nếu lựa chọn người kế vị, gia tộc Aigues vì vậy mà nhất định là núi lớn ngăn ở trên đường, không thể tránh sẽ phá sinh xung độ. So với việc đợi bọn họ ra tay, không bằng ra đòn phủ đầu.”
Nghe vậy, Michelle cúi đầu suy tư, “Trong toàn bộ gia tộc, công tước Aigues là có danh vọng nhất. Chỉ cần ông ta ở đây, cho dù đưa ra quyết định nào, những người khác đều sẽ ủng hộ.”
“Bên dưới ông ta có 2 người có thể chen vào. Một vị phái bảo thủ, cho rằng gia tộc Aigues đã đủ quyền thế, không cần mạo hiểm. Một vị phái cấp tiến, cho rằng gia tộc Aigues tài cao thế lớn, có thể có được càng nhiều quyền phát ngôn.”
“Nếu như công tước Aigues biến mất, ý kiến trong nội bộ gia tộc không thống nhất, rất có thể xảy ra nội chiến.”
“Gia tộc Aigues không lồ khó đối phó, thu thập thế lực nhỏ đã chia năm xẻ bảy lại hết sức dễ dàng.” Alice có ý chỉ điểm.
Michelle trầm mặc thật lâu, mới thì thầm, “Cho ta chút thời gian.”
Sự tình trọng đại, xác thực cần thời gian suy xét cẩn thận.
Alice cũng không thúc giục, một bên kiên nhẫn hướng dẫn Thuốc Ma lực cho nhân viên, một bên phái George thăm dò tin tức xung quanh.
George mạc danh kì diệu vào đội, không rõ sự tình liên can mà bất đắc dĩ thuận theo.
Gần đây đại sư rèn của Viện đấu giá Vera công việc bận rộn, tạm thời ngưng nhận công việc định chế.
Công xưởng Rehmann sẽ chế tạo trang bị tiêu chuẩn cho dũng sĩ của Đoàn kỵ sĩ thứ 3.
Tập thể đoàn kỵ sĩ thứ 3 tiếp nhận đặc huấn.
Tam điện hạ bắt đầu huấn luyện thực chiến.
Công tước Aigues tặng cho Tam điện hạ 1 bộ trang bị “hiếm có”, chúc hắn chiến thắng trở về.
…
Tin tức vụn vặt lẻ tẻ truyền đến tai Alice, không một không ở biểu thị nào, cuộc thảo phạt tùy thời có thể lộ khỏi màn che.
“Đây là cuộc chiến tranh!” Alice biểu lộ ngưng trọng, quay đầu liền đi tìm Noah đổi lấy (vơ vét) vật liệu hiếm có.
Noah không hổ trong nhà có quặng mỏ, tự mình khai mở, dự trữ cực kỳ phong phú.
Không bao lâu, Alice liền có đủ những gì cô cần.
“Cô muốn làm gì?” Noah tranh thủ xem xét 1 chút, trong lòng cực nhanh hiện lên một ý nghĩ.
Alice một chút không có để chàng thất vọng, sắc mặt nghiêm nghị, lời nói giọng điệu hùng hậu, “Bố trí bức màn bảo vệ ma pháp! Lấy trấn là tờ giấy, vẽ một trận ma pháp cực lớn. Thời điểm cần thiết kích hoạt, đem toàn bộ Clayton bao phủ ở bên trong!”
“Cường độ gì?” Noah lại hỏi.
“Pháp sư thêm Kiếm Sĩ, năm ngàn người cùng ra tay, trong 1 giờ không công phá được.” Alice trả lời.
Ý niệm tương đối điên cuồng, nhưng mà Noah vô động vô trung (thờ ơ), chỉ hỏi, “Lượng công trình có chút lớn, cần giúp một tay không?”
“Không cần.” Alice khoát khoát tay, chuẩn bị vén tay áo làm việc.
Noah trộm nhìn trong chốc lát, bỗng nhiên nói, “Thực ra không vẽ ma pháp trận cũng có thể. Nếu như bọn họ dám tới gần Clayton, tôi sẽ phái ra quân đoàn con rối.”
Alice không khỏi kinh ngạc. Cô biết trong tay Noah có không ít con rối luyện kim, nhưng đây là lần đầu tiên nghe nói có thể gọi ra được một quân đoàn, Số lượng đến bao nhiêu?
Cô thực sự hiếu kì, liền thuận thế hỏi.
“Hơn năm trăm con.” Noah không thèm để ý nói, “Chiến sĩ (cao thủ), Kiếm Sĩ (cao công), Đạo Tặc (cao mẫn), Pháp sư, hoặc nhiều hoặc ít đều đã làm 1 ít.”
Cao thủ: thủ của phòng thủ
Cao công: công của tấn công
Cao mẫn: mẫn này là linh hoạt, nhanh nhẹn ~~ mình giữ nguyên văn vì không nghĩ ra dịch sao cho hay T_T
Số lượng nhiều coi như xong, chàng còn cố gắng chú trọng phối hợp chức nghiệp... Alice im lặng, luôn cảm thấy lỡ có đánh nhau, đối thủ sẽ lập tức toàn quân bị diệt, mà đại quân con rối thì lông tóc cũng không chút hao tổn.”
“Giữ lại, làm đòn sát thủ.” Cô không có cự tuyệt ý tốt của Noah, “Nhưng ma pháp trận vẫn phải vẽ. Tôi sớm nhận thấy thủ vệ của Clayton không đủ nghiêm ngặt, mượn cơ hội này nâng cao trình độ phòng ngự cũng tốt.”
Noah nghe vậy, không khỏi thả lỏng, “Vậy liền vẽ đi, cần cái gì cứ việc mở miệng.”
“Được.”
Cả hai có thương có lượng, nghiễm nhiên dự định làm tốt chuẩn bị toàn vẹn, lại lựa vào sức lực bản thân mình thay đổi thế cục.
**
Một tuần sau, dưới tình huống cư dân ở trấn Clayton không biết gì, ma pháp trận khổng lồ đã vẽ thành công.
Vầng sáng ma pháp mỏng manh chớp tắt vài lần, ngay sau đó biến mất không dấu vết.
Alice làm việc không để lộ, người không việc gì giống như đi dạo trên đường, dự định về phòng thí nghiệm huấn luyện nhân viên.
Đi qua giao lộ, sau khi quẹo vào ngã rẽ bị người ngăn lại.
Tử tước Byron mặc áo choàng đen, tiếng nói hạ xuống cực thấp, “Ngài Lĩnh chủ, khách quý cầu kiến.”
Lại nói mập mờ, ý nghĩa khó phân biệt, Alice nhưng trong nháy mắt tiếp thu được hàm ý bên trong lời nói.
Từ sau khi Michelle được cứu về, vị quý tộc cấp bậc thấp này rốt cuộc cũng không bảo trì được vị thế trung lập vốn có nữa. Ông ấy dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm đến cùng, hoàn toàn gia nhập phe cánh của Đại điện hạ.
Sau khi khai giảng ông để con gái Victoria quay về Học viện Hoàng Gia học, mình và hộ vệ thì ở lại trấn Clayton, ở gần chiếu cố Đại điện hạ.
Khách quý cầu kiến, lại không đích thân đến, đương nhiên là vì thân phận của Michelle hiện tại nhạy cảm, không tiện xuất hiện.
Sau khi tính toaasn rõ ràng, Alice gật gật đầu, “Dẫn đường phía trước, tôi cùng đi với mọi người một chuyến.”
Một đường không nói chuyện.
Đến khi đến nơi cần đến, Alice kinh ngạc phát hiện, Michelle không một tiếng động đã đổi chỗ ở. Hiện giờ anh ta không còn làm ổ ở trong quá trọ nữa, mà ở tại nhà dân.
“Ta đang ở trong phòng nghỉ ngơi thật tốt, một nhóm học sinh của Học viện Hoàng Gia tìm sai phòng, nhầm lẫn xông vào.” Lúc nói chuyện, trên mặt Michelle hiện ra chút bất đắc dĩ.
“Học sinh của Học viện Hoàng Gia, có không ít là con cái của Công tước, Hầu tước. Nếu như đã tham gia cũng yến tiệc lớn, rất có thể nhận ra ta.”
“Vì để tránh rước lấy phiền toái, ta khẩn cầu Tử tước Byron đổi nơi ở ngay trong đêm.”
“Khó trách.” Alice thấp giọng.
“Lần này tìm cô là có việc quan trọng.” Michelle vừa nói vừa đưa ra một chồng văn kiện.
Alice tiếp nhận, tiện tay lật xem.
“Nghe xong đề nghị của cô, ta đã phái tâm phúc điều tra một phen, kết quả có phát hiện ngoài ý muốn.” Giờ phút này, sắc mặt Michelle ngưng trọng không nói ra lời.
“Trấn nhỏ Miền Tây bị số lượng lớn trung cấp ma thủ tấn công, sau khi đoàn kỵ sĩ đến tiêu diệt mục tiêu, Bộ tài vụ cấp phát, trợ giúp trấn nhỏ trùng tu.”
“Ta điều tra qua, hạn ngạch cấp phát và chi phí trùng tu không thống nhất, ước chừng chênh lệch đến 70%!”
Alice sững sờ, “Nói cách khác, chi phí thực tế có tác dụng chỉ có 30%? 70% còn lại đã bị người tham ô?”
“Không sai!” Michelle mắt như bốc hỏa, “Ta chưa từng nghĩ đến, Đế quốc nhìn như yên tĩnh phồn hoa, bên trong lại có sâu mọt lớn như vậy! Giấu thực sự quá sâu, quá bí mật.”
“Ai làm?” Alice mơ hồ có dự cảm, “Công tước Aigues?”
“Chính là ông ta.” Michelle tức giận đến cực điểm.
“Tham ô công quỹ, tự mình thành lập đoàn kỵ sĩ ở lành địa, chuẩn bị số lượng lớn trang bị tinh xảo cho thủ hạ, tận lực cùng quý tộc giao hảo...”
“Ông ta không phải dự định nâng đỡ Richard thượng vị, mà là muốn lật đổ Vương tộc thống trị, tự mình làm hoàng đế!”
Trong lúc Michelle được phái đến Clayton giải quyết công việc, không biết phát sinh nguyên nhân nào, Richard quyết định phái người ám sát.
Ỷ vào người đông thế mạnh, đẳng cấp cao, phối hợp ăn ý, thích khách dễ dàng đắc thủ.
Nếu không phải Michelle đã mua quyển trục thuấn di trước khi rời đi, kịp thời trốn thoát, suýt chút đã mất mạng.
Vì khiến cho đối thủ đặt xuống cảnh giác, sau khi bị tập kích, Michelle ở lại quán trọ trên trấn tịnh dưỡng, cũng không bước ra bên ngoài.
Thời gian qua nhanh. Đã nửa năm, Đại hoàng tử chậm chạp không trở về. Richard đương nhiên cảm thấy, người đã chết ở bên ngoài.
Hắn chỉ huy thuộc hạ tìm kiếm khắp nới, không bao lâu phát hiện tra địa điểm bị tập kích. Căn cứ hiện trường còn sót lại vật dụng và vết tích đánh nhau, ung dung đưa ra kết luận “Đại hoàng tử đã bị sát hại.”
Sự tình là hắn làm ra, nhưng tuyệt đối không thể bị phát hiện, vì vậy nhất thiết phải tìm người gánh tội. Bởi như vậy, trấn Clayton vừa mới bị thị sát qua rất có tiềm chất “gánh tội”.
Richard tự mình xuất chinh, đợi đến sau khi chiến tranh kết thúc người biết chuyện toàn bộ bị diệt, hắn liền có thể an tâm kế nhiệm hoàng vị.
Sau khi cân nhắc rõ ràng, Alice thấp giọng nói, “Bàn tính đánh thật vang dội.”
Giọng nói cực nhẹ, tốc độ cực nhanh, George không thể nghe rõ đại sư đã nói cái gì.
Ngẩng đầu quan sát, nhìn thấy thần săc của đại sư điềm tĩnh, hắn nhịn không nổi nhỏ giọng nhắc nhở, “Nếu có thể, tôi khuyên ngài nên tiếp nhận đơn đặt hàng của Đoàn kỵ sĩ thứ ba.”
“Tại sao?” Alice tự nhủ, giúp đối thủ chế tạo trang bị, đánh chính mình, nàng cũng không phải điên rồi.
George nghiêm túc phân tích, “Clayton chỉ là Nam tước lĩnh, lực lượng thủ vệ yếu kém, có thể dễ dàng chiếm lĩnh.”
“Tam điện hạ báo thù cho Đại điện hạ,có lý do để xuất binh. Sau khi thảo phạt thành công, công trạng không ít, có thể dựa vào chiến công thượng vị.”
“Nếu như ngài chịu ra tay, sau khi chuyện thành công ngài liền có một phần công lao. Về sau mặc kệ làm cái gì, đi nơi nào, đều sẽ thuận tiện rất nhiều.”
Alice nhìn chằm chằm George một chút, không nói gì. Cô bỗng nhiên ý thức được, từ cái nhìn của những người khác, kết cục đã được định từ sớm, Richard xuất chinh là chắc thắng.
Thương nghiệp của Clayton phát đạt như thế nào, cũng chỉ là Nam tước lĩnh. Ở trước mặt Đoàn kỵ sĩ thứ ba vũ trang đầy đủ, liền yếu đuối như dê con đợi làm thịt.
Thẳng thắn mà nói, căn cứ vào tin tức hiện có, phân tích của George cũng không hề sai.
Vấn đề là, tin tức ông ta biết được, cũng không hoàn toàn, cũng không chính xác.
“Vậy cũng không nhận.” Alice chậm rãi mở miệng.
“Tại sao?” George hết sức khó hiểu.
Alice liếc nhìn hắn một chút, giọng điệu tang thương, “Trấn nhỏ Clayton sắp bị tấn công, là thuộc địa trên danh nghĩa của tôi.”
Sấm sét giữa trời quang!
Bắp chân của George như nhũn ra, suýt chút ngã sấp xuống.
“Muốn thảo phạt tôi, còn muốn để tôi cung cấp trang bị, nằm mơ đi thôi!” Alice cười lạnh.
George hoảng hốt từng trận, ý niệm đầy trong lòng đều là, đại sư rèn đã cứu viện đấu giá Vera, làm sao lại là Lĩnh chủ Clayton? Tâm tình George trầm bổng nhấp nhô, hồi lâu vẫn không bình tĩnh được.
Alice trong lúc vô tình biết được tin tức quan trọng, không muốn chờ lâu ở Vương đô, trực tiếp thuấn di quay về lãnh địa.
Tiến vào quán trọ, đi thẳng đến phòng của Michelle, hỏi thăm, “Có dự định gì?”
Michelle cũng sớm đã khỏi hẳn. Sở dĩ làm tổ trong phòng thời gian dài, là vì che giấu tai mắt người khác, tránh để người ngoài chú ý.
Nghe nói Richard sắp đưa Đoàn kỵ sỹ thứ ba tiến đánh Clayton, anh không chỉ không lo lắng, ngược lại trong mắt hiện lên một tia khác thường, “Nếu ta có thể gặp phải ám sát trong lúc quay trở về Vương đô, đương nhiên cậu ta cũng có khả năng bị giết hại trên đường tấn công.”
“Hoàng từ nào tiến đến Clayton, người đó liền xảy ra chuyện, đế quốc còn có thể dung thứ cho tôi và mảnh đất này không chứ?” Alice mặt không biểu tình, đưa ra vấn đề nan giải.
“... Sẽ không.” Michelle giải thích, “Qua một đoạn thời gian, chỉ cần ta bình an vô sự xuất hiện trước mặt mặt người, nói mình trước đó không lâu là ở lại Clayton dưỡng thương, lời đồn tự nhiên sẽ lắng xuống.”
“Về phần Richard, ” anh mấp máy môi, thần sắc đạm mạc, “Nếu như gấp rút trên đường gặp phải chuyện bất trắc ngoài ý muốn, hết thảy đều không thể tránh khỏi.”
“Hoàng đế đương nhiệm có nói đạo lý không? Sẽ không giận chó đánh mèo chứ?” Alice không khỏi tò mò.
“Việc liên quan đến Richard, khó mà nói được.” Michelle từ trước đến nay luôn đoán không ra, người đàn ông gọi là Phụ hoàng đó đang suy nghĩ gì.
Alice trầm ngâm một lát, đột nhiên đề nghị, “Chúng ta ra tay với Richard, đổi thành công tước Aigues, thế nào?”
Michelle có chút giật mình.
“Tôi cảm thấy thiên tân vạn khổ tính kế Richard, giá trị không cao.” Alice bình tĩnh phân tích.
“Không có Richard, Công tước Aigues có thể lựa chọn nâng đỡ người khác.”
“Nhưng không có Công tước Aigues duy trì, chỉ dựa vào bản thân Richard, nhảy nhót không qua khỏi mặt nước.”
“Nếu lựa chọn người kế vị, gia tộc Aigues vì vậy mà nhất định là núi lớn ngăn ở trên đường, không thể tránh sẽ phá sinh xung độ. So với việc đợi bọn họ ra tay, không bằng ra đòn phủ đầu.”
Nghe vậy, Michelle cúi đầu suy tư, “Trong toàn bộ gia tộc, công tước Aigues là có danh vọng nhất. Chỉ cần ông ta ở đây, cho dù đưa ra quyết định nào, những người khác đều sẽ ủng hộ.”
“Bên dưới ông ta có 2 người có thể chen vào. Một vị phái bảo thủ, cho rằng gia tộc Aigues đã đủ quyền thế, không cần mạo hiểm. Một vị phái cấp tiến, cho rằng gia tộc Aigues tài cao thế lớn, có thể có được càng nhiều quyền phát ngôn.”
“Nếu như công tước Aigues biến mất, ý kiến trong nội bộ gia tộc không thống nhất, rất có thể xảy ra nội chiến.”
“Gia tộc Aigues không lồ khó đối phó, thu thập thế lực nhỏ đã chia năm xẻ bảy lại hết sức dễ dàng.” Alice có ý chỉ điểm.
Michelle trầm mặc thật lâu, mới thì thầm, “Cho ta chút thời gian.”
Sự tình trọng đại, xác thực cần thời gian suy xét cẩn thận.
Alice cũng không thúc giục, một bên kiên nhẫn hướng dẫn Thuốc Ma lực cho nhân viên, một bên phái George thăm dò tin tức xung quanh.
George mạc danh kì diệu vào đội, không rõ sự tình liên can mà bất đắc dĩ thuận theo.
Gần đây đại sư rèn của Viện đấu giá Vera công việc bận rộn, tạm thời ngưng nhận công việc định chế.
Công xưởng Rehmann sẽ chế tạo trang bị tiêu chuẩn cho dũng sĩ của Đoàn kỵ sĩ thứ 3.
Tập thể đoàn kỵ sĩ thứ 3 tiếp nhận đặc huấn.
Tam điện hạ bắt đầu huấn luyện thực chiến.
Công tước Aigues tặng cho Tam điện hạ 1 bộ trang bị “hiếm có”, chúc hắn chiến thắng trở về.
…
Tin tức vụn vặt lẻ tẻ truyền đến tai Alice, không một không ở biểu thị nào, cuộc thảo phạt tùy thời có thể lộ khỏi màn che.
“Đây là cuộc chiến tranh!” Alice biểu lộ ngưng trọng, quay đầu liền đi tìm Noah đổi lấy (vơ vét) vật liệu hiếm có.
Noah không hổ trong nhà có quặng mỏ, tự mình khai mở, dự trữ cực kỳ phong phú.
Không bao lâu, Alice liền có đủ những gì cô cần.
“Cô muốn làm gì?” Noah tranh thủ xem xét 1 chút, trong lòng cực nhanh hiện lên một ý nghĩ.
Alice một chút không có để chàng thất vọng, sắc mặt nghiêm nghị, lời nói giọng điệu hùng hậu, “Bố trí bức màn bảo vệ ma pháp! Lấy trấn là tờ giấy, vẽ một trận ma pháp cực lớn. Thời điểm cần thiết kích hoạt, đem toàn bộ Clayton bao phủ ở bên trong!”
“Cường độ gì?” Noah lại hỏi.
“Pháp sư thêm Kiếm Sĩ, năm ngàn người cùng ra tay, trong 1 giờ không công phá được.” Alice trả lời.
Ý niệm tương đối điên cuồng, nhưng mà Noah vô động vô trung (thờ ơ), chỉ hỏi, “Lượng công trình có chút lớn, cần giúp một tay không?”
“Không cần.” Alice khoát khoát tay, chuẩn bị vén tay áo làm việc.
Noah trộm nhìn trong chốc lát, bỗng nhiên nói, “Thực ra không vẽ ma pháp trận cũng có thể. Nếu như bọn họ dám tới gần Clayton, tôi sẽ phái ra quân đoàn con rối.”
Alice không khỏi kinh ngạc. Cô biết trong tay Noah có không ít con rối luyện kim, nhưng đây là lần đầu tiên nghe nói có thể gọi ra được một quân đoàn, Số lượng đến bao nhiêu?
Cô thực sự hiếu kì, liền thuận thế hỏi.
“Hơn năm trăm con.” Noah không thèm để ý nói, “Chiến sĩ (cao thủ), Kiếm Sĩ (cao công), Đạo Tặc (cao mẫn), Pháp sư, hoặc nhiều hoặc ít đều đã làm 1 ít.”
Cao thủ: thủ của phòng thủ
Cao công: công của tấn công
Cao mẫn: mẫn này là linh hoạt, nhanh nhẹn ~~ mình giữ nguyên văn vì không nghĩ ra dịch sao cho hay T_T
Số lượng nhiều coi như xong, chàng còn cố gắng chú trọng phối hợp chức nghiệp... Alice im lặng, luôn cảm thấy lỡ có đánh nhau, đối thủ sẽ lập tức toàn quân bị diệt, mà đại quân con rối thì lông tóc cũng không chút hao tổn.”
“Giữ lại, làm đòn sát thủ.” Cô không có cự tuyệt ý tốt của Noah, “Nhưng ma pháp trận vẫn phải vẽ. Tôi sớm nhận thấy thủ vệ của Clayton không đủ nghiêm ngặt, mượn cơ hội này nâng cao trình độ phòng ngự cũng tốt.”
Noah nghe vậy, không khỏi thả lỏng, “Vậy liền vẽ đi, cần cái gì cứ việc mở miệng.”
“Được.”
Cả hai có thương có lượng, nghiễm nhiên dự định làm tốt chuẩn bị toàn vẹn, lại lựa vào sức lực bản thân mình thay đổi thế cục.
**
Một tuần sau, dưới tình huống cư dân ở trấn Clayton không biết gì, ma pháp trận khổng lồ đã vẽ thành công.
Vầng sáng ma pháp mỏng manh chớp tắt vài lần, ngay sau đó biến mất không dấu vết.
Alice làm việc không để lộ, người không việc gì giống như đi dạo trên đường, dự định về phòng thí nghiệm huấn luyện nhân viên.
Đi qua giao lộ, sau khi quẹo vào ngã rẽ bị người ngăn lại.
Tử tước Byron mặc áo choàng đen, tiếng nói hạ xuống cực thấp, “Ngài Lĩnh chủ, khách quý cầu kiến.”
Lại nói mập mờ, ý nghĩa khó phân biệt, Alice nhưng trong nháy mắt tiếp thu được hàm ý bên trong lời nói.
Từ sau khi Michelle được cứu về, vị quý tộc cấp bậc thấp này rốt cuộc cũng không bảo trì được vị thế trung lập vốn có nữa. Ông ấy dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm đến cùng, hoàn toàn gia nhập phe cánh của Đại điện hạ.
Sau khi khai giảng ông để con gái Victoria quay về Học viện Hoàng Gia học, mình và hộ vệ thì ở lại trấn Clayton, ở gần chiếu cố Đại điện hạ.
Khách quý cầu kiến, lại không đích thân đến, đương nhiên là vì thân phận của Michelle hiện tại nhạy cảm, không tiện xuất hiện.
Sau khi tính toaasn rõ ràng, Alice gật gật đầu, “Dẫn đường phía trước, tôi cùng đi với mọi người một chuyến.”
Một đường không nói chuyện.
Đến khi đến nơi cần đến, Alice kinh ngạc phát hiện, Michelle không một tiếng động đã đổi chỗ ở. Hiện giờ anh ta không còn làm ổ ở trong quá trọ nữa, mà ở tại nhà dân.
“Ta đang ở trong phòng nghỉ ngơi thật tốt, một nhóm học sinh của Học viện Hoàng Gia tìm sai phòng, nhầm lẫn xông vào.” Lúc nói chuyện, trên mặt Michelle hiện ra chút bất đắc dĩ.
“Học sinh của Học viện Hoàng Gia, có không ít là con cái của Công tước, Hầu tước. Nếu như đã tham gia cũng yến tiệc lớn, rất có thể nhận ra ta.”
“Vì để tránh rước lấy phiền toái, ta khẩn cầu Tử tước Byron đổi nơi ở ngay trong đêm.”
“Khó trách.” Alice thấp giọng.
“Lần này tìm cô là có việc quan trọng.” Michelle vừa nói vừa đưa ra một chồng văn kiện.
Alice tiếp nhận, tiện tay lật xem.
“Nghe xong đề nghị của cô, ta đã phái tâm phúc điều tra một phen, kết quả có phát hiện ngoài ý muốn.” Giờ phút này, sắc mặt Michelle ngưng trọng không nói ra lời.
“Trấn nhỏ Miền Tây bị số lượng lớn trung cấp ma thủ tấn công, sau khi đoàn kỵ sĩ đến tiêu diệt mục tiêu, Bộ tài vụ cấp phát, trợ giúp trấn nhỏ trùng tu.”
“Ta điều tra qua, hạn ngạch cấp phát và chi phí trùng tu không thống nhất, ước chừng chênh lệch đến 70%!”
Alice sững sờ, “Nói cách khác, chi phí thực tế có tác dụng chỉ có 30%? 70% còn lại đã bị người tham ô?”
“Không sai!” Michelle mắt như bốc hỏa, “Ta chưa từng nghĩ đến, Đế quốc nhìn như yên tĩnh phồn hoa, bên trong lại có sâu mọt lớn như vậy! Giấu thực sự quá sâu, quá bí mật.”
“Ai làm?” Alice mơ hồ có dự cảm, “Công tước Aigues?”
“Chính là ông ta.” Michelle tức giận đến cực điểm.
“Tham ô công quỹ, tự mình thành lập đoàn kỵ sĩ ở lành địa, chuẩn bị số lượng lớn trang bị tinh xảo cho thủ hạ, tận lực cùng quý tộc giao hảo...”
“Ông ta không phải dự định nâng đỡ Richard thượng vị, mà là muốn lật đổ Vương tộc thống trị, tự mình làm hoàng đế!”
Danh sách chương