Nguyệt Vĩ Hồ mỉm cười, nàng rút ra từ trong túi một cái mặt nạ, đưa cho hắn nói:

“ Đây là mặt nạ của Đệ Nhất tạo ra cho ta, hắn nói, ngươi đeo liền có thể thay đổi nhân diện, hắn bảo đó là đền bù cho sự sai lầm của thí nghiệm.

Hắn bảo ta có thể che đi tai hồ ly này, cưới chồng, có con, sống hạnh phúc…

Nhưng, ta là kẻ sĩ, đâu phải hạ mình vì nam nhân như vậy, nếu có, phải chính chúng thay đổi…

Vậy…Lưu trang chủ, ngươi có kì thị ta không ?”

Lưu Kim nhìn nàng, bước lên phía trước, hắn khẽ đưa tay lên vuốt tai trắng kia. Nguyệt Vĩ Hồ giật mình, hắn nói:

“ Như thế này…ngươi nghĩ ta có kì thị không…?”

Nguyệt Vĩ Hồ mặt đỏ lên, nàng không đáp, cúi gằm xuống, thoáng một cái nhanh như chớp nụ cười.

“ Lưu trang chủ, vậy ta không còn luyến tiếc nữa, mặt nạ chỉ có thể cho 1 người dùng, ngươi…hãy chọn lấy nhận diện của Hắc Hoàng Hiệp Sĩ…”

Lưu Kim đón lấy mặt nạ, thoáng một chút ngập ngừng, hắn đeo lên…

Hỗn Kim từ mặt nạ trào ra, bám kín đầu của hắn, bao phủ cả mái tóc, hoàn toàn như một cái cục đất sét chờ người tạo hình.

Hắn rõ ràng, nhân diện do tưởng tượng của hắn mà ra…

Tóc…liền trắng đi…

Mũi…cho giống cái kia tài tử một chút…

Tai…ta muốn khác người, liền hơi nhọn đi…

Mắt…hừm, khó chọn nha…

Hắn bỗng nhớ đến hình ảnh của ngày hôm ấy, một đêm trăng khuyết, nhiều năm chỉ có một ngày như vậy, ngày mà trăng chỉ mỏng như một sợi tóc, như một cái bé nhỏ đường gạch…

Hắn, một kẻ lạ lùng thích trăng khuyết, một mình chém bay cả toà pháo hoa chưa bắn lên để ngắm trăng cho thoả…

Khi ấy, nghĩ lại, thật ích kỉ và sốc nổi…

Hắn chốt lại, màu mắt sẽ là gì…


Lưu Kim bừng mở mắt, hít một hơi thật sâu, quay qua quay lại muốn tìm gương trưng cầu ý kiến, liền nghe:

“ Lưu Kim, ta lần này sẽ phẫu thuật lại mặt ngươi đó, như vậy tuấn mỹ, quá đáng !”

“ Ngươi muốn bỏ ta mà đi sao…”

“ Cha, ngươi…đừng có như vậy chứ, nhìn giống trong điện ảnh quá rồi…”

“ Có vẻ…rất hợp với ta nha…” Nguyệt Vĩ Hồ thái độ khác hẳn với mấy người kia mà nói.

Nàng là Băng Hồ, tóc là một màu nhẹ lắm nhẹ xanh dương, so với mấy nữ nhân kia, là hợp với hắn hiện tại nhất.

Lưu Kim mắt long lanh vô số những nho nhỏ hạt, tổng lại trên một cái nền tím đen của vĩnh dạ, tựa như bê một góc trăng sao vào vậy…

Hắn còn cố ý, để mắt to hơn mất phần, càng giống một cái từ hoạt hình đi ra nhân vật..

Nhân thế nhìn Nguyệt Vĩ Hồ, chính là nhìn một cái ưa thích cosplay người…

Nhân thế nhìn Lưu Kim, bây giờ cũng chính là đồng dạng như vậy…

“ Hắc Hoàng Hiệp Sĩ có chút dài, ta muốn chọn tên khác…

Lấy… Lê làm họ, để nhớ về sư phụ ta…

Lấy Tỉnh là tên, mong sao giác ngộ được nhiều đạo lý cùng sức mạnh...”

“ Lưu Kim hiện đang offline, Lê Tỉnh lên sàn !!” Hắn hô lên.

Ấy, liền có chút khó, giờ thuật lại nên gọi là Lê Tỉnh hay Lưu Kim…

Thôi, theo vương gia vậy… Lê Tỉnh ! “ Sau nhân dạng liền sẽ đến trang bị, đây, bảo khí thứ ba mà ta tạo ra…Calibur !!” Nguyệt Vĩ Hồ cười.

“ Cái thứ nhất là Gậy Như Ý, cái thứ ba là Calibur, vậy…cái thứ hai là gì ??” Lê Tỉnh hỏi.

Nàng đặt vào tay hắn một cái nhẫn nhỏ, ra hiệu hắn đeo lên, nói:

“ Cái thứ hai là Excalibur, là bản nguyên mẫu của Calibur…”



Lê Tĩnh đeo nhẫn lên, cảm giác có gì khác lạ, liền siết mạnh tay một nhát, bỗng nhiên bật ra một đám Hoàng Kim.

Chúng nhanh chóng tạo hình, hoá thành một thanh trọng kiếm, to ngang cánh tay hắn, chiều dài liền cũng không quá…

Hắn mạnh tay vung, thấy mật độ Hoàng Kim bên trong gấp mấy lần Thiên Hoàng Kim Bổng, uy lực hoàn toàn không hề tầm thường.

“ Nè, nói thật, bảo kiếm ta không cần, cũng bởi ta kiếm kĩ tính bằng con số không, chỉ là thuần tuý man lực nói chuyện…” Lê Tỉnh cười ngượng nói.

“ Có thể học, có thể học, ta làm bảo kiếm, cớ sao không biết dùng bảo kiếm…” Nguyệt Vĩ Hồ đáp lại.

“ Linh Linh, tỉ có sao không !!!” Lưu Ngân Sa bỗng lao vào phòng, hét lên.

Phía sau nàng, liền chính là như hình với bóng Louisa, cả Luna cũng xuất hiện.

Lưu Ngân Sa đưa mắt một hồi, thấy Linh Linh có vẻ ổn định, qua vài tiểu thăm hỏi, nàng quay sang hai cái lạ lẫm người này nói:

“ Hai vị chắc đã tương trợ cứu lấy tẩu tẩu ta, từ vị trí này nhận ta một lời cảm tạ…”

Lê Tỉnh ngẩn người, hắn không ngờ ngay cả song bào muội muội cũng không nhận ra mình, nói:

“ Khụ khụ, Sa Sa, ngươi không nhận ra ta sao…”

“ Nếu ngươi là một cái gì đó mới nổi tiếng người, e rằng ta chưa nhìn thấy, mà sao ngươi dám gọi ta thân mật như vậy !!” Lưu Ngân Sa lùi lại mấy bước nói.

“ Sa tỉ, vị này…khí chất rất giống đạo sư…” Louisa nói.

“ Ca ca ta ??”

“ Đúng, ta nhận ra Hắc Kim trên người hắn, số lượng bằng với đạo sư.”

“ Xin thứ lỗi, ta là Hắc Hoàng Hiệp Sĩ Lê Tỉnh.” Lê Tỉnh nói, tay từ từ đưa lên, gõ nhẹ vào trán, tháo mặt nạ xuống, trở lại làm Lưu Kim.

“…còn đây mới là Lưu Kim.”

“ Ca ca !!” Lưu Ngân Sa lao đến.

Nàng bất ngờ lắm chứ, bây giờ ca ca như vậy, nàng hoàn toàn có thể mang danh người nhà sao điện ảnh.


Lưu Kim đang lấy hơi lên, định kể lại đầu đuôi, liền bị Nguyệt Vĩ Hồ chen giọng:

“ Muội muội, tẩu là Nguyệt Vĩ Hồ, muội cứ gọi là Băng Hồ cũng được, mình có thể từ từ nói chuyện sau, nhất là về ca ca của muội…”

“!?!?” Lưu Ngân Sa có chút loạn.

Cái kia đại tẩu, cái kia nhị tẩu, tam tẩu, tứ tẩu, giờ đã tới tứ vị tẩu tẩu rồi…

Ca ca, ngươi đúng là thứ nam châm hút nữ nhân…

“ Sa Sa, nói chuyện tử tế một chút, nàng giờ là đạo sư của ta, là một trong Lục Trụ, nói chung là rất mạnh…” Lưu Kim gỡ rối.

“ Ừ-Ừm được…” Lưu Ngân Sa cười.

Luna tiến đến phía trước, nàng so với Linh Linh và Dương Liễu từ trước đã là kẻ đến sau, giờ bị một cái đeo tai mèo nữ nhân chen vào, không thể được !

“ Lưu Kim, bên Tứ Tuyệt trưởng lão muốn làm khó ngươi, việc tỉ thí với bọn chúng sẽ diễn ra đồng thời với giải vô địch thợ săn trẻ…” Luna nói.

Lưu Kim khẽ nhíu mày, hắn quay sang một bên, trầm ngâm suy nghĩ.

Hắn biết rõ, mấy tên kia không thể dễ như vậy để hắn leo lên đồng chức, giờ đánh như vậy, rất là gượng ép, tỉ lệ thắng không quá cao…

“ Ta có một đề xuất, chúng ta sẽ giả danh mà thi đấu !” Nguyệt Vĩ Hồ nói.

“ Hả !?!??” Hắn có chút bất ngờ.

“ Đơn thuần mặc cho cái kẻ đóng giả một bộ giáp, che đi nhân diện liền ổn, Lưu Kim đánh với trưởng lão, thế thân sẽ đánh ở giải thợ săn !”

“ Nhưng năng lực ta rất đặc thù, kiếm đâu ra người có thể thay thế ??” Lưu Kim rất nhanh nhận ra lỗ hổng.

“ Ngươi nhìn nhé, vị này có Hắc Kim trên người, vị này có Hoàng Kim trong máu, vị này có cả Hoàng và Thánh Kim,….” Nguyệt Vĩ Hồ chỉ mặt từng người ở đây nói.

“ Liên quan không ???”

“ Có, các nàng hợp lại sẽ ra năng lực của ngươi, ta sẽ chuẩn bị cho thí nghiệm hợp thể !” Nguyệt Vĩ Hồ nở một nụ cười nham hiểm nói.

Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện