"Hoàng Huynh, Thần Đệ tới ăn một bữa cơm, Hoàng Huynh không ngại chứ?" Truyền lệnh, người chân trước mới vừa đi, Bách Luyến U chân sau tiến vào, mọi người ngồi tại chỗ, còn hỏi câu này, chẳng lẽ Bách Phi Thần có thể đuổi hắn ra ngoài hay sao? Đại Nhi cũng không có tâm tình để ý nhiều đến phản ứng của hắn, tối hôm qua còn chưa ăn cơm, bây giờ bị đói thật thảm, tuy nói động tác không vội vàng, không nóng nảy, nhưng cái miệng ra sức nhai nuốt, cũng không dừng lại.

Bách Phi Thần nhìn Đại Nhi ăn ngon như vậy, tâm tình của mình cũng tốt, ngược lại đối với Bách Luyến U, vị khách không mời mà đến rất so đo. Thận trọng đặt chén canh ở bên cạnh cái đĩa của Đại Nhi, Đại Nhi cũng không khách khí, bưng lên đưa vào trong miệng húp. Một người ăn cực kỳ vui vẻ, một người phục vụ cực kỳ vui vẻ. Triển Phong Hoa và Bách Luyến U nhìn cực kỳ vui vẻ, phía sau Ngụy Trung Hiền và đám nha hoàn, thái giám nhìn không thể tưởng tượng nổi.

Hoàng đế bệ hạ chúng ta đổi tính sao?

Cảm thấy trong bụng không còn trống rỗng nữa, lúc này mới giảm tốc độ. "Vừa rồi các ngươi đang nói tới bệnh dịch gì, dường như rất nghiêm trọng. Ah? Tại sao lại có sinh vật không rõ?"

Sinh vật. . .. . . . . . Không rõ

Bách Phi Thần và Triển Phong Hoa cùng nhìn về phía Bách Luyến U, rõ ràng có chút hả hê. Hiển nhiên thấy ngứa mắt đối với vị Tiểu Vương Gia luôn luôn ngang ngược càng quấy, làm người tức chết không đền mạng. Có lúc tính tình vô lại khiến cho Triển Phong Hoa, người được gọi là ‘yêu tướng’ cũng nâng trán im lặng thầm than.

Ngược lại, Bách Luyến U rất bình tĩnh, ưu nhã nâng cái ly hớp một ngụm, cười như không cười, tròng mắt dịu dàng như trăm hoa đua nở nhìn chằm chằm Đại Nhi, cánh môi khẽ mở: "Ultra-man có dáng dấp xấu như vậy làm sao có thể có quan hệ với ta, Spider-Man, Bat-man, loại côn trùng này là sinh vật biến dị, vừa nhìn không cùng đẳng cấp với ta, hơn nữa, Hoàng Huynh và ta cùng một cha sinh ra". Ý tứ rất rõ ràng, nếu ta là sinh vật không rõ, vậy hoàng đế bệ hạ bên cạnh ngươi là cái gì.

"Cha ngươi còn có thể sinh con, bội phục." Thật ra Đại Nhi muốn hỏi Ultra-man cùng Spider-Man, Bat-man, nhưng hứng thú châm chọc tệ hại đưa đến đầu óc không lịch sự trực tiếp phun ra, đây là thói quen nuôi dưỡng nhiều năm a, không đổi được. . . . . .

Trong mấy giây, lông mày Bách Phi Thần chau lại không dưới một trăm cái, hai hàng lông mày này nếu đụng vào nhau, hoàng cung này cũng đừng nghĩ bình yên! Phất phất tay để cho tất cả mọi người lui xuống.

"Mười ngày trước, Liêu Hà xuất hiện dịch bệnh ban biến chứng, trước tiên đã có 300 người bị nhiễm, nếu không xử lý, nhiều nhất trong năm ngày nữa, 300 người hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nếu dịch bệnh này không tiếp tục lây nhiễm" Triển Phong Hoa chặn lại lời nói của Bách Luyến U, một số chuyện trước mắt, hắn vẫn biết chừng mực, để cho hai người kia nói xong, không tránh khỏi kéo hắn vào vòng, đối với cái vị Tiểu Vương Gia quần áo lụa là kia, hắn vẫn có chút hiểu rõ.

"Bệnh ban xanh biến chứng? Triệu chứng là gì?" Dịch bệnh a, các triều đại đổi thay chỉ cần xuất hiện dịch bệnh, người chết không dưới trăm ngàn người, ngoại trừ đốt thi thể không để lại dấu vết, ngoài ra không còn biện pháp nào tốt hơn.

Trực tiếp hiệu quả nhưng tàn nhẫn.

"Mấy ngày đầu, trên người xuất hiện đốm ban xanh không rõ ràng, sau đó từ từ lan rộng, màu sắc dần dần đậm lên, cuối cùng ban xanh lan toàn thân, những đốm ban đầu tiên sẽ bắt đầu thối rữa, từ xương thối rữa dần ra ngoài, da lại hoàn hảo không chút tổn hại. Hiện tại đã bước vào giai đoạn thứ hai, xương đã xuất hiện hiện tượng mềm hoá rõ ràng. Năm ngày sau, thuốc và kim châm cũng không cứu được" Ngược lại, Triển Phong Hoa đàng hoàng nói rõ.

Bây giờ Y Tiên đang ở Kim Dao, ba ngày nữa có thể sẽ tới Liêu Hà. Trong hai ngày này, sử dụng thuốc không thành vấn đề. Chẳng qua nghe nói gần đây tâm tình Y Tiên không được tốt lắm, ngay cả mặt mũi Thần Thành cũng không cho, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra sao? Tuy rằng hắn đối với Y Tiên rất có lòng tin. Nhưng không làm cho Bách Phi Thần nhốn nháo, trong lòng hắn không thoải mái.

Không hổ là hồ ly!

"Nguyên nhân lây bệnh đã tìm được chưa?" Nghe Triển Phong Hoa nói, còn có thể bình tĩnh ăn uống, dường như sợ rằng chỉ có Đại Nhi thôi.

"Không có, những năm cuối triều Võ, ở Liêu Hà đã có xuất hiện dịch bệnh này một lần, nhưng cũng không có ghi lại nguyên nhân." Lần này trả lời là Bách Phi Thần. Giọng nói nặng nề.

"Thời gian qua đi ngàn năm, bệnh ban lại xuất hiện, hơn nữa còn cùng một địa điểm, ngoại trừ Liêu Hà ra, những địa phương khác từng có loại dịch bệnh này không?" Đại Nhi như có điều suy nghĩ.

"Không có, trước sau hai lần đều là ở Liêu Hà."

"Có phải Liêu Hà có một loại sinh vật cá trích xanh, người sống quanh đó đều xem đây là thực phẩm, hơn nữa lần này địa điểm phát bệnh dịch chính là vùng đất có cá trích xanh" Bách Phi Thần bưng chén nước trà đậm đặc uống một hớp, lúc này mới nói ra phán đoán.

"Đúng vậy, cá trích xanh là đặc sản của Liêu Hà, hơn nữa bệnh dịch lần này bắt nguồn từ một Thôn nhỏ đánh cá. Bọn họ hàng năm bắt cá mà sống, lấy cá trích xanh làm thức ăn." Dường như Triển Phong Hoa cũng nghe ra điều gì, rất cẩn thận trả lời.

"Cái này đúng rồi."

"Cái gì đúng rồi?" Bách Luyến U tò mò hỏi, mới vừa rồi, hắn cũng nghe được bảy tám phần, nhưng vẫn không nghe được chỗ nào có vấn đề. Chỉ là cái từ cá trích xanh rất quen thuộc a. Triển Phong Hoa và Bách Phi Thần không nói, chờ Đại Nhi nói tiếp.

"Cây Cỏ Hồi dưới nước, là dược liệu trị bệnh động kinh rất hiệu quả. Cây Cỏ Hồi chỉ có ở nơi cá trích xanh mới có thể sinh trưởng, cứ một trăm năm, dược tính của Cây Cỏ Hồi sẽ phát huy một lần, những dược tính kia toàn bộ sẽ hòa vào trong nước, nước chảy đi thì thôi, nếu như nước đọng lại thì ngàn năm sau, dược tính sẽ đạt tới cực hạn, sẽ sinh ra độc tố hòa vào trong thân thể cá trích xanh" Đúng lúc dừng lại, không muốn tốn nhiều nước bọt, nguyên nhân tìm được, cho toa thuốc không thành vấn đề, trừ phi những ngự y này đều là ăn cơm trắng.

"Nguyên nhân ở cá trích xanh, như vậy cây cỏ hồi chính là mấu chốt?" Triển Phong Hoa nhíu mày, dường như cho tới bây giờ, vị Hoàng hậu nương nương này đều được nuôi dưỡng trong khuê phòng, tại sao hiểu được nhiều như vậy, ngay cả ngự y cũng bó tay không có biện pháp với dịch bệnh ban biến chứng, nàng có thể thuận miệng nói ra nguyên nhân, khéo như vậy sao? Chỉ sợ Y Tiên đến nơi đó cũng không dám chắc chắn như thế.

"Không phải, là cá trích xanh" Nói chuyện là Bách Luyến U. Hả hê nhìn sang Triển Phong Hoa trầm nói: "Chẳng lẽ các ngươi không kỳ quái tại sao ở trong thân thể của cá trích xanh có độc tố, sau đó còn được ngư dân vui vẻ bắt ăn sao?" Thấy hai người tò mò nhìn mình, Bách Luyến U thong thả cho thêm một câu."Loại độc tố này chỉ có thể ở trong cơ thể của cá trích xanh chừng năm ngày, sau đó bị bài tiết sạch sẽ."

"Thì ra Tiểu Vương Gia cũng không phải là người có học vấn kém cõi. Hoàng thượng, thần cáo lui trước." Nghe Bách Luyến U nói một câu như vậy, liền lui xuống, đi phái người đi Liêu Hà. Chuyện này mặc dù không làm cho Triển Phong Hoa gặp nhiều khó khăn, nhưng giải quyết dễ dàng như vậy, hắn vẫn rất thích có ý kiến, ít nhất không cần đấu trí, đấu dũng với tên Y Tiên xấu tính kia. Nghi ngờ trong lòng hắn, Hoàng thượng sẽ thay hắn hỏi thôi. Dù sao, sự tích về Hoàng hậu nương nương, hắn đã nghe qua, vẫn không nên trêu chọc là tốt nhất.

Một mỗ nữ chỉ tùy tiện hỏi một chút, một mỗ nam tha hồ hổ thẹn, sau đó một mỗ nữ tùy tiện nói một chút, sau đó Bách Phi Thần khổ não rất nhiều ngày, chuyện cứ như vậy tùy tiện được giải quyết. . . . . .

"Làm sao nàng biết rõ ràng như thế, theo ta được biết, dường như cho tới bây giờ nàng cũng là tiểu thư khuê các không bước ra khỏi khuê phòng" Diendanlequydon Bách Phi Thần đã thành thói quen ở trước mặt Đại Nhi tự xưng là ‘ta’ rồi, có thể làm cho hắn giữ vững tập quán này, dường như cũng chỉ có mấy người.

"A, ta là tiểu thư khuê các, nhưng ta là tiểu thư khuê các của Lâm gia. Không phải mẫu hậu và Nguyệt Nguyệt đã sớm hiểu rõ đối với tiểu thư khuê các của Lâm gia sao?" Quả thật, Đại Nhi muốn làm cho Bách Phi Thần tức chết, mình mới vừa giúp hắn giải quyết một vấn đề thật rất lớn. Không cảm kích còn chưa tính, lại còn có bộ dáng thẩm vấn phạm nhân, ánh mắt hoài nghi này khiến Đại Nhi rất khó chịu!

"A, đúng rồi, hình như ngày mai là mười hai tháng ba đi, nghe nói Ngự Không muốn cùng thiên kim của Tả Tướng thành thân, ngày vui lớn như vậy cũng đừng xảy ra sự cố mới phải." Trên gương mặt Đại Nhi cười gian đến không có ý tốt.

"Tiểu Vương Gia phải không? Có hứng thú thảo luận vấn đề Ultraman và Tiểu Quái Thú một chút hay không" Diendanlequydon Không nhìn gương mặt tuấn tú của Bách Phi Thần bị đen mất một nửa, híp mắt cười với Bách Luyến U.

"Khó được Hoàng hậu nương nương hăng hái như vậy."

Sau đó hai người vừa nói vừa cười đi ra cửa, còn lại một mình Bách Phi Thần cả người tràn đầy mùi giấm, cắn răng nghiến lợi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện