Một lát sau, lại thấy Hoa Tàng Diễm chạy về, mặt đầy sửng sốt, la lên: “Cao thúc thúc, mau lại xem, là người của Đinh gia trang đánh nhau!”
Cao Phong kinh ngạc, buộc miệng hỏi: “Chuyện gì? người của Đinh gia trang ư? là ai?”
Hoa Tàng Diễm nói: “Là Chu Chưởng môn.”
Cao Phong lập tức chạy như bay lại chỗ đám người đang vây quanh.
Đến nơi, quả nhiên thấy Chu Bằng đang cầm kiếm đấu với hai người, cả ba người đọ kiếm rất kịch liệt.
Cao Phong nhìn kỹ hai người kia, thì lại càng ngạc nhiên hơn, thì ra đó là anh em Chương Thị Tịch Lịch Song Kiếm mà trước đó không lâu hắn đã từng gặp qua một lần ở tửu lâu của Đinh gia tại An Khánh.
Trong trận đấu cả ba người đều là những cao thủ kiếm thuật.
Chu Bằng công lực thâm hậu, kinh nghiệm đối địch phong phú, mặc dầu lấy một chọi hai, nhưng công thủ vững chắc, thao tác chặt chẽ, cẩn thận, không thấy mảy may gì ở thế hạ phong.
Anh em Chương Thị song kiếm phối hợp, một công một thủ, hoặc nhu hoặc cương, liên kết chặt chẽ, tuy bị đối phương tấn công mạnh mẽ, mấy lần bị áp sát, nhưng đều hóa giải được.
Nhất thời, cả hai bên đều kiêng dè không dám tấn công tùy tiện, nên cục diện trở thành thế quân bình.
Cao Phong đối với sự việc trước mắt cảm thấy quá đột ngột, hắn liếc mắt thấy Chu Bình và các đệ tử của phái Thái Sơn đang ở đằng sau Chu Bằng không xa.
Một ý nghĩ thoáng qua, hắn vội dời bước đi vòng tới đó.
Chu Bình và các đệ tử Thái Sơn nhìn thấy Cao Phong cũng có chút bất ngờ.
Cao Phong hạ giọng hỏi thăm đầu đuôi sự việc, Chu Bình và mấy người kia liền vắn tắt kể ra.
******
Té ra ngày đó sau khi Cao Phong rời khỏi Đinh gia trang, hàng trăm thực khách võ lâm hào kiệt tới chúc mừng cũng cảm thấy buồn tẻ, nên lần lượt bỏ về.
Chu Bằng mặc dầu đối với Thúy Trúc trang chủ Hoa Ngưỡng Hạc ở Lạc Dương có phần tức giận, nhưng xét cho đại cuộc của phái Thái Sơn, cuối cùng không thể vì chuyện của tiểu bối mà ngang nhiên đắc tội với một nhân vật quan trọng mà đã được hàng vạn người trong võ lâm kính mộ.
Sau khi bận rộn sắp xếp mọi công việc ở Đinh gia, và bố trí cho Đinh Tương Ngọc đi tham gia tỉ võ chiêu thân ở Tô Châu Liễu gia trang xong, ông bèn dẫn đám đệ tử đi Lạc Dương để chúc mừng sinh nhật Hoa Ngưỡng Hạc.
Vào một buổi sáng sớm, ông và đám đệ tử tới thành Lạc Dương, dự định tranh thủ nghỉ ngơi và đi mua sắm đồ lễ cho ngày mừng thọ, ai dè lúc ông và đám đệ tử đang dùng cơm trong đại sảnh của một khách điếm thì vừa vặn gặp lúc anh em Chương Thị bước vào.
Anh em Chương Thị này cũng vì mừng thọ Hoa Ngưỡng Hạc mà đến.
Chương Lập bản tánh xưa nay phong lưu thích thưởng thức và phê bình phái đẹp, khi vừa nhìn thấy Chu Bình của phái Thái Sơn, thì không tránh khỏi ngứa mồn bình phẩm.
Hai anh em người khởi xướng người phụ họa, Chu Bình tuy có chút nhan sắc, nhưng không thuộc loại nghiêng nước nghiêng thành, do đó không tránh khỏi có chỗ khen chê.
Chỗ khen thì đám đệ tử Thái Sơn cởi mở trong lòng, chỗ chê thì ai nấy đều tỏ ra khó chịu, có người đệ tử nóng tánh, trực tiếp mở lời trách cứ, thế là đôi bên lời qua tiếng lại, cuối cùng thì đưa tới động thủ.
Trong đám đệ tử Thái Sơn ngoại trừ Đinh Tương Ngọc là hậu sinh khả úy ra, còn các đệ tử khác đều là mới gia nhập, nên làm sao xứng đáng là đối thủ của Tịch Lịch Song Kiếm, chỉ mới một chiêu nửa thức là đã bị đánh bò càng trên đất, ai nấy đều không dám động thủ, chỉ trố mắt nhìn sư phụ cầu khẩn, Chu Bằng không biết làm sao hơn đành phải ra tay với anh em Chương Thị.
Cao Phong sau khi đã hiểu rõ sự tình, thầm nghĩ việc nhỏ nhoi này không đáng để đôi bên động thủ, hắn tự hỏi không biết mình có khả năng đứng ra hòa giải, để khiến cho đôi bên đều phải dừng tay, và không bị mất hòa khí hay không.
Chính vào lúc này, hắn chợt nghe có tiếng Hoa Hương Lăng thì thầm bên cạnh: “Phong ca, chàng có nhận thấy Tịch Lịch Kiếm Pháp của anh em Chương Thị, trong bộ pháp có ẩn tàng lý lẽ của ngũ hành không? kiếm pháp bao gồm đủ cả lưỡng nghi của tượng, có sinh có diệt, có trưởng có tàn, lúc tấn công thì chớp nhoáng như sấm sét, nhanh chóng không gì so sánh được, lúc phòng ngự thì như tuyết phủ đầy trời, không biết đâu mà lần ra tông tích.
Cao nhân sáng tác ra bộ kiếm pháp này quả thật đã dầy công nghiên cứu, có lối suy nghĩ riêng độc đáo.”
Cao Phong nghe thấy nàng có khả năng nhìn ra được những điểm trọng yếu về kiếm pháp của anh em Chương Thị, trong có bao hàm càn khôn, thì lòng vui mừng, hắn giơ tay nắm lấy tay nàng, reo thầm trong miệng, rồi bắt đầu tập trung quan sát trận đấu.
Hết chương 81
Cao Phong kinh ngạc, buộc miệng hỏi: “Chuyện gì? người của Đinh gia trang ư? là ai?”
Hoa Tàng Diễm nói: “Là Chu Chưởng môn.”
Cao Phong lập tức chạy như bay lại chỗ đám người đang vây quanh.
Đến nơi, quả nhiên thấy Chu Bằng đang cầm kiếm đấu với hai người, cả ba người đọ kiếm rất kịch liệt.
Cao Phong nhìn kỹ hai người kia, thì lại càng ngạc nhiên hơn, thì ra đó là anh em Chương Thị Tịch Lịch Song Kiếm mà trước đó không lâu hắn đã từng gặp qua một lần ở tửu lâu của Đinh gia tại An Khánh.
Trong trận đấu cả ba người đều là những cao thủ kiếm thuật.
Chu Bằng công lực thâm hậu, kinh nghiệm đối địch phong phú, mặc dầu lấy một chọi hai, nhưng công thủ vững chắc, thao tác chặt chẽ, cẩn thận, không thấy mảy may gì ở thế hạ phong.
Anh em Chương Thị song kiếm phối hợp, một công một thủ, hoặc nhu hoặc cương, liên kết chặt chẽ, tuy bị đối phương tấn công mạnh mẽ, mấy lần bị áp sát, nhưng đều hóa giải được.
Nhất thời, cả hai bên đều kiêng dè không dám tấn công tùy tiện, nên cục diện trở thành thế quân bình.
Cao Phong đối với sự việc trước mắt cảm thấy quá đột ngột, hắn liếc mắt thấy Chu Bình và các đệ tử của phái Thái Sơn đang ở đằng sau Chu Bằng không xa.
Một ý nghĩ thoáng qua, hắn vội dời bước đi vòng tới đó.
Chu Bình và các đệ tử Thái Sơn nhìn thấy Cao Phong cũng có chút bất ngờ.
Cao Phong hạ giọng hỏi thăm đầu đuôi sự việc, Chu Bình và mấy người kia liền vắn tắt kể ra.
******
Té ra ngày đó sau khi Cao Phong rời khỏi Đinh gia trang, hàng trăm thực khách võ lâm hào kiệt tới chúc mừng cũng cảm thấy buồn tẻ, nên lần lượt bỏ về.
Chu Bằng mặc dầu đối với Thúy Trúc trang chủ Hoa Ngưỡng Hạc ở Lạc Dương có phần tức giận, nhưng xét cho đại cuộc của phái Thái Sơn, cuối cùng không thể vì chuyện của tiểu bối mà ngang nhiên đắc tội với một nhân vật quan trọng mà đã được hàng vạn người trong võ lâm kính mộ.
Sau khi bận rộn sắp xếp mọi công việc ở Đinh gia, và bố trí cho Đinh Tương Ngọc đi tham gia tỉ võ chiêu thân ở Tô Châu Liễu gia trang xong, ông bèn dẫn đám đệ tử đi Lạc Dương để chúc mừng sinh nhật Hoa Ngưỡng Hạc.
Vào một buổi sáng sớm, ông và đám đệ tử tới thành Lạc Dương, dự định tranh thủ nghỉ ngơi và đi mua sắm đồ lễ cho ngày mừng thọ, ai dè lúc ông và đám đệ tử đang dùng cơm trong đại sảnh của một khách điếm thì vừa vặn gặp lúc anh em Chương Thị bước vào.
Anh em Chương Thị này cũng vì mừng thọ Hoa Ngưỡng Hạc mà đến.
Chương Lập bản tánh xưa nay phong lưu thích thưởng thức và phê bình phái đẹp, khi vừa nhìn thấy Chu Bình của phái Thái Sơn, thì không tránh khỏi ngứa mồn bình phẩm.
Hai anh em người khởi xướng người phụ họa, Chu Bình tuy có chút nhan sắc, nhưng không thuộc loại nghiêng nước nghiêng thành, do đó không tránh khỏi có chỗ khen chê.
Chỗ khen thì đám đệ tử Thái Sơn cởi mở trong lòng, chỗ chê thì ai nấy đều tỏ ra khó chịu, có người đệ tử nóng tánh, trực tiếp mở lời trách cứ, thế là đôi bên lời qua tiếng lại, cuối cùng thì đưa tới động thủ.
Trong đám đệ tử Thái Sơn ngoại trừ Đinh Tương Ngọc là hậu sinh khả úy ra, còn các đệ tử khác đều là mới gia nhập, nên làm sao xứng đáng là đối thủ của Tịch Lịch Song Kiếm, chỉ mới một chiêu nửa thức là đã bị đánh bò càng trên đất, ai nấy đều không dám động thủ, chỉ trố mắt nhìn sư phụ cầu khẩn, Chu Bằng không biết làm sao hơn đành phải ra tay với anh em Chương Thị.
Cao Phong sau khi đã hiểu rõ sự tình, thầm nghĩ việc nhỏ nhoi này không đáng để đôi bên động thủ, hắn tự hỏi không biết mình có khả năng đứng ra hòa giải, để khiến cho đôi bên đều phải dừng tay, và không bị mất hòa khí hay không.
Chính vào lúc này, hắn chợt nghe có tiếng Hoa Hương Lăng thì thầm bên cạnh: “Phong ca, chàng có nhận thấy Tịch Lịch Kiếm Pháp của anh em Chương Thị, trong bộ pháp có ẩn tàng lý lẽ của ngũ hành không? kiếm pháp bao gồm đủ cả lưỡng nghi của tượng, có sinh có diệt, có trưởng có tàn, lúc tấn công thì chớp nhoáng như sấm sét, nhanh chóng không gì so sánh được, lúc phòng ngự thì như tuyết phủ đầy trời, không biết đâu mà lần ra tông tích.
Cao nhân sáng tác ra bộ kiếm pháp này quả thật đã dầy công nghiên cứu, có lối suy nghĩ riêng độc đáo.”
Cao Phong nghe thấy nàng có khả năng nhìn ra được những điểm trọng yếu về kiếm pháp của anh em Chương Thị, trong có bao hàm càn khôn, thì lòng vui mừng, hắn giơ tay nắm lấy tay nàng, reo thầm trong miệng, rồi bắt đầu tập trung quan sát trận đấu.
Hết chương 81
Danh sách chương