Đại thiếu gia tôi ghét anh
Chap 13 Bắt cóc
Căn phòng của cô và Ái Tâm nhỏ hẹp nhưng đầy đủ và ấm cúng. Ái Tâm có một căn nhà nhỏ ở ngoại ô và cha mẹ cô sống ở đấy.
Từ nhỏ Ái Tâm đã ước mơ làm nhà văn. Bề ngoài cô ấy ngây thơ trong sáng như vậy dễ thương như vậy nhưng những gì cô viết rất bi ai đau khổ. Ái Tâm đang viết về một cô gái chờ đợi người yêu đã chết. Cô cảm nhận được hơi gió có hơi thở của người ấy nên cứ tiếp tục chờ đợi đến khi tuổi xuân qua đi cô mới phát hiện chính mình không thể tiếp tục chờ đợi mà phải chính mình đi tìm người ấy.
Có lần, thấy cô ấy cắm cúi viết tiểu thuyết mà nước mắt rơi ướt đẫm gọng kính.
Đôi lúc cô ấy vu vơ lời bài hát này...
Nè mô ri năn mu, na ná ppa so.
Nố ha na pa kề nừn mô rừ gố.
ká ra sa, ra ưn pồ gồ in nừn nố (ồ ổ....)
Í răn nê ma-un đồ mò ru gẹt chi(ì í...)
((ứ...ư m...ứ...ừ.... yiá harru ê ná rán ôp gen chi.
Ttô chu gô chuyp chà ộp ken chừn Mán(an...)
Nố môm ba, ra man bồ gô in nừn ná(a.a...)
Chát ku nun mu li hừ ri gố ri sò (o"..o"...)
Nô,y ear,chmu sứ(ưu) bư.Bồ nừn gô tồ nà nừn bô kì ya (a" a...)
À chừn ma, yê ma, ư mứ mu la đù,cừn mư sư chư điuu sí ga đô
(ớ..ớ...)
Ní ga nô, mu gu gồ sịp nưn đà đế(ề ến)
Nố mô ki-o7ng đi gi hìm đừn na lề nứ(ư...ư)
Nố ri sa, rang han, đà ịp kha zìm mê(ến) đtô la.
Hùn ca tha si ttu Crai ing for you.
Hùn cha tha si ttu Mit sing for you! Baby I love you I"m wê ling for you!
__________
RẦM..M..M
"Thẩm Tiên Hạ mở cửa.."
"Con ả này mày mở cửa cho tao"
Tiếng đập cửa khiến cả hai giật mình, ôm nhau thật chặt khiếp sợ.. Nếu hôm nay cô không trả tiền thì phải làm vợ của tên đại boss của chúng để trừ nợ. Cả hai dù làm việc có chăm chỉ thế nào vẫn không đủ trị bệnh cho mẹ và cả lo đóng học phí đại học nữa.
"Tao đếm đến ba mày không mở tao đốt cái nhà này cho mày khất nợ.. hừ.. đại ca nhà tao có lòng mầy không nhận thì hôm nay ta chôn xác mày ở đây"
"1.." tiếng này thật lớn như dã thú không khí thật khiếp đãm..
""Ái Tâm nhớ lo cho mẹ mình nhé...cậu còn phải giúp mình tìm anh hai nữa đó không được quên"
"Cậu định ra đấy sao chứ? Cậu nghĩ mình sẽ đành tâm cho cậu làm mồi cho bọn thú vật đó à? Để mình đi cho bọn hắn một trận cậu yên tâm ở trong này là được rồi"
"2" âm thanh thúc giục của bọn chúng làm không khí vô cùng căng thẳng. Một là bán mình hai là bán bạn mình nhưng cô không thể liên luỵ đến Ái Tâm.
"Cậu đừng lừa mình.. " Thẩm Tiên Hạ lao như bay ra ngoài cửa " Tôi ra... tôi ra.!"
Cô chạy được một bước thì có một thứ cứng đập vào đầu thật mạnh, trước mắt cô là một mảng tối mù không tự chủ được mà ngã xuống.
Ái Tâm vật ngã Thẩm Tiên Hạ xuống để cô an vị trên ghế rồi ung dung ra ngoài.
Bước ra khỏi cửa bọn kia nhìn cô tràn đầy ngạc nhiên.
"Chúng ta cần không phải là cô. Người đâu?" tên mập hét lên nghe chói tai. Nói rồi có một tên gầy gò miệng áp sát tai hắn nói gì đó tên mập gật gật đầu gọi một cú điện thoại rồi trực tiếp mở cửa bảo Ái Tâm vào.
Chiếc xe nhanh chóng chạy ra khỏi thành phố.
----
Thẩm Tiên Hạ trong nhà bị một nữ áo đen vác ra ngoài còn hôn mê bất tỉnh nhanh chóng bỏ vào xe vút chạy ngày càng xa.
Chap 13 Bắt cóc
Căn phòng của cô và Ái Tâm nhỏ hẹp nhưng đầy đủ và ấm cúng. Ái Tâm có một căn nhà nhỏ ở ngoại ô và cha mẹ cô sống ở đấy.
Từ nhỏ Ái Tâm đã ước mơ làm nhà văn. Bề ngoài cô ấy ngây thơ trong sáng như vậy dễ thương như vậy nhưng những gì cô viết rất bi ai đau khổ. Ái Tâm đang viết về một cô gái chờ đợi người yêu đã chết. Cô cảm nhận được hơi gió có hơi thở của người ấy nên cứ tiếp tục chờ đợi đến khi tuổi xuân qua đi cô mới phát hiện chính mình không thể tiếp tục chờ đợi mà phải chính mình đi tìm người ấy.
Có lần, thấy cô ấy cắm cúi viết tiểu thuyết mà nước mắt rơi ướt đẫm gọng kính.
Đôi lúc cô ấy vu vơ lời bài hát này...
Nè mô ri năn mu, na ná ppa so.
Nố ha na pa kề nừn mô rừ gố.
ká ra sa, ra ưn pồ gồ in nừn nố (ồ ổ....)
Í răn nê ma-un đồ mò ru gẹt chi(ì í...)
((ứ...ư m...ứ...ừ.... yiá harru ê ná rán ôp gen chi.
Ttô chu gô chuyp chà ộp ken chừn Mán(an...)
Nố môm ba, ra man bồ gô in nừn ná(a.a...)
Chát ku nun mu li hừ ri gố ri sò (o"..o"...)
Nô,y ear,chmu sứ(ưu) bư.Bồ nừn gô tồ nà nừn bô kì ya (a" a...)
À chừn ma, yê ma, ư mứ mu la đù,cừn mư sư chư điuu sí ga đô
(ớ..ớ...)
Ní ga nô, mu gu gồ sịp nưn đà đế(ề ến)
Nố mô ki-o7ng đi gi hìm đừn na lề nứ(ư...ư)
Nố ri sa, rang han, đà ịp kha zìm mê(ến) đtô la.
Hùn ca tha si ttu Crai ing for you.
Hùn cha tha si ttu Mit sing for you! Baby I love you I"m wê ling for you!
__________
RẦM..M..M
"Thẩm Tiên Hạ mở cửa.."
"Con ả này mày mở cửa cho tao"
Tiếng đập cửa khiến cả hai giật mình, ôm nhau thật chặt khiếp sợ.. Nếu hôm nay cô không trả tiền thì phải làm vợ của tên đại boss của chúng để trừ nợ. Cả hai dù làm việc có chăm chỉ thế nào vẫn không đủ trị bệnh cho mẹ và cả lo đóng học phí đại học nữa.
"Tao đếm đến ba mày không mở tao đốt cái nhà này cho mày khất nợ.. hừ.. đại ca nhà tao có lòng mầy không nhận thì hôm nay ta chôn xác mày ở đây"
"1.." tiếng này thật lớn như dã thú không khí thật khiếp đãm..
""Ái Tâm nhớ lo cho mẹ mình nhé...cậu còn phải giúp mình tìm anh hai nữa đó không được quên"
"Cậu định ra đấy sao chứ? Cậu nghĩ mình sẽ đành tâm cho cậu làm mồi cho bọn thú vật đó à? Để mình đi cho bọn hắn một trận cậu yên tâm ở trong này là được rồi"
"2" âm thanh thúc giục của bọn chúng làm không khí vô cùng căng thẳng. Một là bán mình hai là bán bạn mình nhưng cô không thể liên luỵ đến Ái Tâm.
"Cậu đừng lừa mình.. " Thẩm Tiên Hạ lao như bay ra ngoài cửa " Tôi ra... tôi ra.!"
Cô chạy được một bước thì có một thứ cứng đập vào đầu thật mạnh, trước mắt cô là một mảng tối mù không tự chủ được mà ngã xuống.
Ái Tâm vật ngã Thẩm Tiên Hạ xuống để cô an vị trên ghế rồi ung dung ra ngoài.
Bước ra khỏi cửa bọn kia nhìn cô tràn đầy ngạc nhiên.
"Chúng ta cần không phải là cô. Người đâu?" tên mập hét lên nghe chói tai. Nói rồi có một tên gầy gò miệng áp sát tai hắn nói gì đó tên mập gật gật đầu gọi một cú điện thoại rồi trực tiếp mở cửa bảo Ái Tâm vào.
Chiếc xe nhanh chóng chạy ra khỏi thành phố.
----
Thẩm Tiên Hạ trong nhà bị một nữ áo đen vác ra ngoài còn hôn mê bất tỉnh nhanh chóng bỏ vào xe vút chạy ngày càng xa.
Danh sách chương