Thư phòng yên tĩnh, trên bàn đặt một chén trà, nhiệt khí bốc lên.
An Tử Nhiên ngồi ngay ngắn, rũ mắt suy nghĩ, Phó Vô Thiên cho dù chỉ ngồi đấy cũng đem lại cho người đối diện một loại thư thế cao ngất như tùng, sau khi nghe hắn thuật lại sự việc, y vẫn luôn không nói gì.
Mấy lần nhìn vẻ mặt y đều nhìn không ra y có ý kiến gì không, mỗi lần đối mặt Phó Vô Thiên đều là loại tình huống này, hắn vĩnh viễn không có cách nào nắm giữ quyền chủ động, nếu không vì An gia, hắn thật sự không muốn đối mặt Phó Vô Thiên.
“Đại hôn sắp đến, hiện tại ngươi lại nói cho ta biết muội muội của ngươi đào hôn, ngươi cảm thấy bổn Vương là người rất dễ đùa giỡn sao?”
Ngay tại thời điểm hắn đi vào cõi thần tiên, Phó Vô Thiên mở miệng, nội dung lời nói làm hắn cảnh giác.
An Tử Nhiên hơi nhướng mày, hai chữ đùa giỡn tựa hồ không quá thỏa đáng,, nhưng hắn không có nghĩ tiếp, mà nghiêm túc nói:”Vương gia, chuyện này là ta xử lý không tốt, ta sẽ cho ngài một cái công đạo, hy vọng ngài nể tình gia gia ta và lão Vương gia là huynh đệ tốt mà phóng cho An gia một con ngựa, đến lúc đó, ta sẽ dâng lên thành ý lớn nhất của An gia.”
Cái gọi là thành ý tuy rằng sẽ làm An gia thiệt hại nhiều, nhưng để thoát được một kiếp này, tổn thất chút gia sản là không đáng đau lòng, tiền có thể kiếm lại nhưng người thì không.
Phó Vô Thiên đột nhiên đứng lên đi đến trước mặt hắn, nghiêng người nhìn vào mắt hắn nói:”Ngươi có thể mang lại cho bổn Vương cái gì, nếu để người khác biết hôn thê của bản Vương đào hôn, ngươi có biết sẽ ảnh hưởng lớn thế nào đến danh dự của Vương phủ không? Người người sẽ cười nhạo Phó Vương phủ, ngươi nghĩ chỉ một cái An gia bồi vào là được sao?”
An Tử Nhiên nhìn thẳng y không lùi bước, không phủ nhận y nói đúng, nhưng hắn nghe xong vẫn có chút không cao hứng.
Hiện tại An gia quả thực không quan trọng gì, Đại Á mất đi một nhà địa chủ, sẽ có càng nhiều nhà địa chủ hơn xuất hiện, nhưng mà hắn sẽ làm cho An gia trở thành thiên hạ đệ nhất thương gia, đây là mục tiêu hắn đề ra sau khi tiếp nhận An gia, cũng là nguyên nhân thực sự hắn muốn bồi An gia cho Phó Vương phủ.
“Xin Vương gia yên tâm, ta sẽ đối với người bên ngoài nói An Vu Chi bị bệnh nặng qua đời, sẽ không để danh dự của Phó Vương phủ bị tổn thất.”
An Vu Chi đào hôn, nàng chắc chắn sẽ rời đi rất xa không cho kẻ nào tìm được, trong thời gian ngắn không có khả năng trở về, hơn nữa người nhận thức nàng không nhiều, kể cả khi nàng trở về nói mình chưa chết thì cũng không có ai tin tưởng nàng, đây là biện pháp tốt nhất An Tử Nhiên có thể nghĩ đến.
Phó Vô Thiên nhìn hắn.
An Tử Nhiên không nghe được y nói chuyện, không khỏi ngẩng đầu lên, chợt phát hiện khoảng cách hai bên cơ hồ kéo gần một chút.
Khuôn mặt tuấn tú của Phó Vô Thiên gần trong gang tấc, không biết sát lại gần từ lúc nào, ánh mắt đen láy tựa một vì sao, hắn thậm chí có thể nhìn đến hình bóng mình giống như bị hút vào bên trong.
“Ngươi thực thông minh, nhưng phương pháp này trị được ngọn mà không trị được gốc (không giải quyết dứt điểm được), sớm muộn vẫn sẽ bị người biết, Vương phủ vẫn chịu liên lụy.” Phó Vô Thiên cúi đầu nhìn hắn nói.
An Tử Nhiên không nói gì.
Phó Vô Thiên tiếp tục:”Còn có, Hoàng Thượng đã công nhận hôn sự này là danh chính ngôn thuận, chờ ngày đại hôn sẽ đem tên của muội muội ngươi đặt vào trong từ đường, nếu đột nhiên hủy bỏ đại hôn, hắn nhất định sẽ tra ra nguyên nhân, người khác còn dễ, nhưng không ai có thể ngăn cản hắn, cơn giận của Hoàng Đế, ngươi vẫn là nên ngẫm lại hậu quả đi…”
An Tử Nhiên trừng lớn mắt, hắn bất ngờ.
Hắn quả thực nghe qua Hoàng Đế đang chú ý đến chuyện này, nhưng không nghĩ sẽ tới trình độ này.
Cứ việc Hoàng Đế là sau đó mới mua vé bổ sung, nhưng đào hôn cũng là tội khi quân, hắn có thể nhượng Phó Vô Thiên buông tha An gia, nhưng hoàn toàn vô phương ngăn chặn lửa giận của Hoàng Đế.
Long nhan đại nộ, máu chảy thành song! Lời này không phải nói đùa, hắn cũng không muốn thử.
An Tử Nhiên nhắm mắt lại hít sâu một hơi, khi mở mắt ra thì đã khôi phục được bình tĩnh, hắn nhìn thẳng vào mắt Phó Vô Thiên nói:”Vương gia muốn thế nào?”
Phó Vô Thiên thưởng thức nhìn hắn, hai tay đột nhiên chống tay vịn càng thêm lại gần hắn, cơ hồ đem An Tử Nhiên giam trụ giữa y và ghế dựa, thoạt nhìn vô cùng ái muội:”Ngược lại có một biện pháp, nhưng phải xem ngươi có phối hợp hay không.”
An Tử Nhiên ngoài ý muốn nhướng mày:”Biện pháp gì?”
Phó Vô Thiên bình tĩnh nói:”Rất đơn giản, đại hôn vẫn tiếp tục…”
Nghe đến vậy, An Tử Nhiên phần nào đã hiểu được ý tứ của hắn, bất quá đáp án này vẫn khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, bởi hắn không nghĩ người nói ra điều này lại chính là Phó Vô Thiên, chợt nói:”Hiểu được, ta nhất định toàn lực phối hợp.”
Phó Vô Thiên nhìn hắn:”Ngươi xác định?”
An Tử Nhiên gật gật đầu.
Phó Vô Thiên mị mị mắt, chậm rãi nói:”Bổn Vương thực chờ mong.”
An Tử Nhiên ngồi ngay ngắn, rũ mắt suy nghĩ, Phó Vô Thiên cho dù chỉ ngồi đấy cũng đem lại cho người đối diện một loại thư thế cao ngất như tùng, sau khi nghe hắn thuật lại sự việc, y vẫn luôn không nói gì.
Mấy lần nhìn vẻ mặt y đều nhìn không ra y có ý kiến gì không, mỗi lần đối mặt Phó Vô Thiên đều là loại tình huống này, hắn vĩnh viễn không có cách nào nắm giữ quyền chủ động, nếu không vì An gia, hắn thật sự không muốn đối mặt Phó Vô Thiên.
“Đại hôn sắp đến, hiện tại ngươi lại nói cho ta biết muội muội của ngươi đào hôn, ngươi cảm thấy bổn Vương là người rất dễ đùa giỡn sao?”
Ngay tại thời điểm hắn đi vào cõi thần tiên, Phó Vô Thiên mở miệng, nội dung lời nói làm hắn cảnh giác.
An Tử Nhiên hơi nhướng mày, hai chữ đùa giỡn tựa hồ không quá thỏa đáng,, nhưng hắn không có nghĩ tiếp, mà nghiêm túc nói:”Vương gia, chuyện này là ta xử lý không tốt, ta sẽ cho ngài một cái công đạo, hy vọng ngài nể tình gia gia ta và lão Vương gia là huynh đệ tốt mà phóng cho An gia một con ngựa, đến lúc đó, ta sẽ dâng lên thành ý lớn nhất của An gia.”
Cái gọi là thành ý tuy rằng sẽ làm An gia thiệt hại nhiều, nhưng để thoát được một kiếp này, tổn thất chút gia sản là không đáng đau lòng, tiền có thể kiếm lại nhưng người thì không.
Phó Vô Thiên đột nhiên đứng lên đi đến trước mặt hắn, nghiêng người nhìn vào mắt hắn nói:”Ngươi có thể mang lại cho bổn Vương cái gì, nếu để người khác biết hôn thê của bản Vương đào hôn, ngươi có biết sẽ ảnh hưởng lớn thế nào đến danh dự của Vương phủ không? Người người sẽ cười nhạo Phó Vương phủ, ngươi nghĩ chỉ một cái An gia bồi vào là được sao?”
An Tử Nhiên nhìn thẳng y không lùi bước, không phủ nhận y nói đúng, nhưng hắn nghe xong vẫn có chút không cao hứng.
Hiện tại An gia quả thực không quan trọng gì, Đại Á mất đi một nhà địa chủ, sẽ có càng nhiều nhà địa chủ hơn xuất hiện, nhưng mà hắn sẽ làm cho An gia trở thành thiên hạ đệ nhất thương gia, đây là mục tiêu hắn đề ra sau khi tiếp nhận An gia, cũng là nguyên nhân thực sự hắn muốn bồi An gia cho Phó Vương phủ.
“Xin Vương gia yên tâm, ta sẽ đối với người bên ngoài nói An Vu Chi bị bệnh nặng qua đời, sẽ không để danh dự của Phó Vương phủ bị tổn thất.”
An Vu Chi đào hôn, nàng chắc chắn sẽ rời đi rất xa không cho kẻ nào tìm được, trong thời gian ngắn không có khả năng trở về, hơn nữa người nhận thức nàng không nhiều, kể cả khi nàng trở về nói mình chưa chết thì cũng không có ai tin tưởng nàng, đây là biện pháp tốt nhất An Tử Nhiên có thể nghĩ đến.
Phó Vô Thiên nhìn hắn.
An Tử Nhiên không nghe được y nói chuyện, không khỏi ngẩng đầu lên, chợt phát hiện khoảng cách hai bên cơ hồ kéo gần một chút.
Khuôn mặt tuấn tú của Phó Vô Thiên gần trong gang tấc, không biết sát lại gần từ lúc nào, ánh mắt đen láy tựa một vì sao, hắn thậm chí có thể nhìn đến hình bóng mình giống như bị hút vào bên trong.
“Ngươi thực thông minh, nhưng phương pháp này trị được ngọn mà không trị được gốc (không giải quyết dứt điểm được), sớm muộn vẫn sẽ bị người biết, Vương phủ vẫn chịu liên lụy.” Phó Vô Thiên cúi đầu nhìn hắn nói.
An Tử Nhiên không nói gì.
Phó Vô Thiên tiếp tục:”Còn có, Hoàng Thượng đã công nhận hôn sự này là danh chính ngôn thuận, chờ ngày đại hôn sẽ đem tên của muội muội ngươi đặt vào trong từ đường, nếu đột nhiên hủy bỏ đại hôn, hắn nhất định sẽ tra ra nguyên nhân, người khác còn dễ, nhưng không ai có thể ngăn cản hắn, cơn giận của Hoàng Đế, ngươi vẫn là nên ngẫm lại hậu quả đi…”
An Tử Nhiên trừng lớn mắt, hắn bất ngờ.
Hắn quả thực nghe qua Hoàng Đế đang chú ý đến chuyện này, nhưng không nghĩ sẽ tới trình độ này.
Cứ việc Hoàng Đế là sau đó mới mua vé bổ sung, nhưng đào hôn cũng là tội khi quân, hắn có thể nhượng Phó Vô Thiên buông tha An gia, nhưng hoàn toàn vô phương ngăn chặn lửa giận của Hoàng Đế.
Long nhan đại nộ, máu chảy thành song! Lời này không phải nói đùa, hắn cũng không muốn thử.
An Tử Nhiên nhắm mắt lại hít sâu một hơi, khi mở mắt ra thì đã khôi phục được bình tĩnh, hắn nhìn thẳng vào mắt Phó Vô Thiên nói:”Vương gia muốn thế nào?”
Phó Vô Thiên thưởng thức nhìn hắn, hai tay đột nhiên chống tay vịn càng thêm lại gần hắn, cơ hồ đem An Tử Nhiên giam trụ giữa y và ghế dựa, thoạt nhìn vô cùng ái muội:”Ngược lại có một biện pháp, nhưng phải xem ngươi có phối hợp hay không.”
An Tử Nhiên ngoài ý muốn nhướng mày:”Biện pháp gì?”
Phó Vô Thiên bình tĩnh nói:”Rất đơn giản, đại hôn vẫn tiếp tục…”
Nghe đến vậy, An Tử Nhiên phần nào đã hiểu được ý tứ của hắn, bất quá đáp án này vẫn khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, bởi hắn không nghĩ người nói ra điều này lại chính là Phó Vô Thiên, chợt nói:”Hiểu được, ta nhất định toàn lực phối hợp.”
Phó Vô Thiên nhìn hắn:”Ngươi xác định?”
An Tử Nhiên gật gật đầu.
Phó Vô Thiên mị mị mắt, chậm rãi nói:”Bổn Vương thực chờ mong.”
Danh sách chương