“Nếu cô Hà đây không còn vấn đề gì nữa, vậy thì chúng ta đi vào phòng nghiên cứu một chút đi! Công ty chúng tôi đang trưng bày sản phẩm mới trong đó, hy vọng là cô Hà có thể cảm nhận được giá trị của sản phẩm lần này!” Trương Nhã Kỳ sau một lúc trừng mắt nhìn lấy Lương Vĩnh Khang, liền hướng về phía Lý Thu Hà nói chuyện.
Mà ngay lúc này, Lý Trường Phong cũng vừa chạy đuổi tới, hắn nhìn thấy nhóm người của Trương Nhã Kỳ chuẩn bị đi vào trong phòng thí nghiệm, không khỏi gấp gáp hô lên: “Tổng giám đốc, khoan đã!”
Trương Nhã Kỳ nghe thấy tiếng hô hào này, nét mặt không khỏi cau lại.

Mà thư ký đứng bên cạnh của cô cúng lớn tiếng nói: “Đội trưởng Phong, anh hô to gọi nhỏ như vậy còn ra cái thể thống gì? Anh không thấy là tổng giám đốc đang tiếp khách quý hay sao?”
Lý Trường Phong đương nhiên là biết việc này mình làm không đúng, nhưng hắn cũng không có thời gian để đi giải thích, chỉ có thể cười trừ nói: “Thư ký Linh, tại vì tôi có vấn đề quan trọng nên mới vội như vậy thôi!”
Sau đó Lý Trường Phong còn hướng sang Trương Nhã Kỳ nói: “Tổng giám đốc, tôi có một chuyện quan trọng cần phải báo cáo với cô!”
Trương Nhã Kỳ nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng này của Lý Trường Phong nét mặt càng thêm khó coi, cô nhíu mày nói: “Bên bộ phận an ninh các anh có chuyện gì sao?”
Lý Trương Phong nghe Trương Nhã Kỳ hỏi, nhất thời liền giật mình, rồi lắc đầu nói: “Dạ, không phải chuyện này! Tôi chỉ muốn nói đến một việc khác mà thôi!”
Thấy Lý Trường Phong cứ vòng vo một hồi, thư ký Linh liền cắt ngang, nói: “Đội trưởng Phong, nếu anh không có việc gì quan trọng thì hãy để sau rồi nói đi, hiện tại tổng giám đốc đang rất bận, không có thì giờ để nghe anh ấp a ấp úng như vậy đâu!”
Lý Trường Phong đương nhiên cũng biết tính tình của Trương Nhã Kỳ như thế nào, cho nên lúc này hắn cũng không dám do dự nữa, mà chỉ tay về phía Lương Vĩnh Khang nói: “Thưa tổng giám đốc, người này không thể đi vào trong phòng nghiên cứu được! Nơi đó là bí mật của công ty, chỉ có bộ phận an ninh như chúng tôi mới có thể đảm bảo an toàn cho phòng nghiên cứu, còn một nhân viên bảo vệ như hắn không nên xông loạn!”
Lương Vĩnh Khang cũng không nghĩ đến, Lý Trường Phong lại chạy đến để đuổi mình đi.


Nhưng chuyện này hắn cũng không có quan tâm, dù sao công việc của hắn là trông coi dưới hầm để xe, còn chuyện hộ tống Lý Thu Hà chỉ là một việc ngoài ý muốn mà thôi.
Chỉ có điều, thái độ của tên Lý Trường Phong này là như thế nào vậy? Hắn chẳng lẽ làm chuyện gì để cho Lý Trường Phong khó chịu hay sao?
Lương Vĩnh Khang nhất thời cũng không thể nào hiểu ra, rốt cuộc mình vì sao lại bị Lý Trương Phong ghét như vậy.

Hắn nhớ không lầm thì tên Lý Trường Phong này cùng hắn rất ít tiếp xúc đến mới phải.
“Chuyện này?!” Thư ký Linh nghe Lý Trường Phong nói như vậy, nhất thời không biết phải giải quyết như thế nào, chỉ có thể nhìn sang Trương Nhã Kỳ để xin ý kiến.
Mà Lý Trường Phong lúc này trong lòng đang không ngừng đắc ý, hắn thầm nghĩ: “Thằng khốn, để tao xem mày sẽ bị mất mặt như thế nào! Hừ, dám ở trước mặt tao mà nhảy múa hay sao? Mày đừng có mơ!”
Thế nhưng Trương Nhã Kỳ còn chưa có lên tiếng trả lời, thì Lý Thu Hà đã cất giọng nói trước: “Anh Khang là người do tôi mời đến, nếu như các vị không tin tưởng anh ấy, vậy thì chuyện hợp tác lần này không cần bàn nữa! Không có anh Khang đi cùng, tôi cũng sẽ không đi vào phòng nghiên cứu.

Dù sao đây cũng là bí mật của công ty các vị, lỡ như tôi sơ ý để lộ ra ngoài, như vậy không phải sẽ rất nghiêm trọng sao.

Đúng không tổng giám đốc Kỳ?”
Lương Vĩnh Khang thật sự là không ngờ đến, lúc này Lý Thu Hà lại đứng ra nói chuyện cho mình.

Mà Trương Nhã Kỳ cũng bị mấy lời nói này của Lý Thu Hà làm cho ánh mắt khi nhìn về phía Lương Vĩnh Khang càng thêm sắc bén hơn, cô nhìn về phía Lý Thu Hà nói: “Cô Hà nói vậy là quá lời rồi! Anh Khang là nhân viên của chúng tôi, công ty chúng tôi làm sao không tin tưởng người của mình được chứ? Còn về chuyện hợp tác, vậy thì cứ đợi đến khi cô Hà nhìn thấy sản phẩm lần này của chúng tôi, rồi hãy nói ra kết luận của mình cũng chưa muộn!”
Lý Thu Hà cũng không nghĩ đến Trương Nhã Kỳ lúc này vẫn có thể bình tĩnh đối đáp như vậy.

So sánh về tuổi tác, Trương Nhã Kỳ phải nhỏ hơn Lý Thu Hà vài tuổi, mà về kinh nghiệm làm ăn, rõ ràng Lý Thu Hà phải từng trải hơn Trương Nhã Kỳ rất nhiều.

Nhưng xem ra, khoảng thời gian du học ở nước ngoài, Trương Nhã Kỳ cũng không hẳn là ở không.
“Tổng giám đốc Kỳ đã nói ra lời như vậy, tôi còn có thể làm như thế nào được đây? Tôi chỉ hy vọng là sản phẩm lần này của quý công ty, có thể đáp ứng được nhu cầu của công ty mà tôi làm đại diện!” Lý Thu Hà cũng rất thức thời cười nói.
Mà Lý Trường Phong lúc này cũng không có ý định bỏ cuộc, hắn liền tiến lên phía trước, nói: “Cô Hà, chuyện bảo vệ cô là do tổ an nình chúng tôi phụ trách, phòng nghiên cứu cũng là do tổ an ninh chúng tôi có trách nhiệm bảo vệ.

Anh Khang đây chẳng qua chỉ là một nhân viên bảo vệ ở hầm để xe mà thôi, tôi nghĩ anh ta không có trình độ chuyên môn nghiệp vụ, cũng như độ tin cậy cần thiết cho việc này.

Cho nên, tôi đề nghị cô vẫn nên để cho tổ an nình chúng tôi bảo vệ cô thì tốt hơn?”
Lý Thu Hà còn đang định cùng với Trương Nhã Kỳ bước vào trong phòng nghiên cứu, nhìn thấy động tác này của Lý Trường Phòng thì hai đầu lông mày cũng nhíu chặt lại.

“Tổng giám đôc Kỳ, đây là nguyên tắc làm việc của quý công ty các vị hay sao?” Lý Thu Hà dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Lý Trường Phong một cái, sau đó mới hướng sang nhìn Trương Nhã Kỳ nói.
Mà Trương Nhã Kỳ lúc này trong lòng cũng không vui vẻ chút nào, cô nhìn lấy Lý Trường Phong lạnh giọng nói ra: “Đội trưởng Phong, cô Hà đã nói như vậy rồi, thì anh hãy để cho anh Khang làm nhiệm vụ theo yêu cầu của cô Hà đi.

Còn nếu như anh cảm thấy không an tâm, thì có thể tự mình đi theo phía sau, không cần phải nói nhiều như vậy nữa!”
Bị ánh mắt lạnh lùng của Trương Nhã Kỳ nhìn đến, sắc mắt Lý Trường Phong nhất thời tái lại, nhưng sau đó hắn liền nghiến răng, nghiến lợi nói: “Nếu tổng giám đốc và cô Hà đã nói như vậy, thì tôi sẽ theo sau để đảm bảo an toàn cho mọi người vậy!”
Nói xong lời này, Lý Trường Phong còn cố ý liếc mắt nhìn về phía Lương Vĩnh Khang một chút.

Thế nhưng lúc này, Lương Vĩnh Khang cũng nhìn lại về phía Lý Trường Phong, một bộ bình thản mỉm cười.
Trong lòng Lý Trường Phong nhất thời có một cỗ lửa nóng, hắn rất muốn xông lên đánh cho Lương Vĩnh Khang một trận.

Nhưng mà nơi này có nhiều người như vậy, hắn lại không thể làm càn.

Cho nên trong lòng của hắn âm thầm oán hận, nói: “Được lắm, để tao xem mày còn cười được đến bao giờ! Hôm nay Lý Trường Phong tao không cho mày biết tay, thì tao không mang họ Lý nữa!”
Lý Trường Phong cũng không biết rằng, trong lúc hắn đang âm thầm tính toán Lương Vĩnh Khang, thì Lương Vĩnh Khang lại chỉ coi hắn như một tên thần kinh có vấn đề.
“Tên Lý Trường Phong này không phải là uống nhầm thuốc rồi đấy chứ? Hắn làm sao lại cứ nhắm vào mình hoài vậy? Hắn chẳng lẽ có chỗ nào không được bình thường hay sao? Ai da, thời buổi này sao lắm người bị điên thế nhỉ? Lại còn chuyên đi cắn bậy nữa, thật tình là!”
Trong lúc Lương Vĩnh Khang còn đang suy nghĩ lung tung, thì nhóm người của Trương Nhã Kỳ đã đi vào trong phòng nghiên cứu.

Lúc này, Trương Nhã Kỳ cho người đem đến một lọ kem dưỡng da loại mới, sau đó bắt đầu giới thiệu lên: “Đây là loại kem BB mới được công ty chúng tôi điều chế thành công.

Thành phần của nó hoàn toàn được làm từ thảo dược tự nhiên, không có chất hóa học bên trong.

Đối với chất lượng dưỡng ẩm cho da rất tốt, còn có thể giúp duy trì sắc tố da, chống lão hóa và đặc biệt là ngăn ngừa các bệnh về da.

Trong này, toàn bộ đều làm từ các loại cây thuốc nam quý hiếm, giá trị của một lọ kem này có thể nói là không nhỏ.

Nhưng về chất lượng và độ an toàn, thì so với các hãng mỹ phẩm lớn trên toàn cầu, còn ưu việt hơn rất nhiều!”
Lý Thu Hà nghe Trương Nhã Kỳ giới thiệu qua một hồi, trong lòng cũng âm thầm hiếu kỳ không thôi.


Theo cô được biết, thì hầu hết các loại mỹ phẩm trên toàn thế giới, dù ít hay nhiều đều có chất phụ gia trong đó.

Nếu dùng lâu dài thì rất có thể sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều đến sức khỏe.

Mà các sản phẩm hoàn toàn bằng thảo mộc tự nhiên như thế này, thường thường sẽ có công hiệu kém hơn các loại mỹ phẩm dùng đến chất phụ gia mới đung.
Nhưng Trương Nhã Kỳ lại dám khẳng định công hiệu của loại sản phẩm BB này so với các hãng mỹ phẩm trên toàn cầu còn muốn cao hơn.

Riêng về giá thành, nghe ra có vẻ cũng không phải rẻ.

Thế nhưng lúc này, Lý Thu Hà còn chưa có kiểm nghiệm qua công dụng thực tế của loại mỹ phẩm này, cho nên cô cũng không thể đưa ra đánh giá chính xác được.
Nghĩ một hồi, hai mắt Lý Thu Hà bỗng nhiên sáng lên, cô hướng về phía Lương Vĩnh Khang nói: “Anh Khang, anh bây giờ là vệ sĩ riêng của tôi rồi, có phải cũng nên làm chút công hiến gì hay không?”
Lương Vĩnh Khang nhìn thấy ánh mắt tinh ranh này của cô, sắc mặt không khỏi nhíu lại.

Thế nhưng lúc này, động tác của Lý Thu Hà lại rất nhanh.

CÔ tranh thủ thời gian đem Lương Vĩnh Khang kéo sang một bên, rồi đem hũ kem mẫu cầm lên tay nói: “Tổng giám đốc Kỳ, tôi muốn để cho anh Khang dùng thử mẫu sản phẩm này có được không?”
Trương Nhã Kỳ tất nhiên là không có ý kiến gì.

Chẳng qua là nhìn thấy Lý Thu Hà một bộ thân mật nắm lấy tay của Lương Vĩnh Khang, không hiểu làm sao trong lòng của cô rất khó chịu.

Nếu không phải nơi này là chỗ công ty, có lẽ cô đã nổi giận bỏ đi luôn rồi..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện