《 Hôm nay CP Hoài Châu CP một chân đá ngã lăn bát cơm chó của tui 》
《 Còn gì có thể làm cho người rơi lệ hơn CP Hoài Châu sao?》
《 Bị khóa tài khoản cũng muốn liều chết lên tiếng, hôm nay tui mới phát hiện, Viên Tinh Châu chính là loại người đĩ điếm tâm cơ》
《 Cho nên ba cái thao tác này của Viên Tinh Châu, chính là vì muốn chiếm đoạt sự nổi bật? Thành viên chung nhóm trước đây quả đúng là đủ nghĩa khí nha......》
《 Công văn của luật sư ( đầu chó*) tỉ mỉ vạch ra thời còn ở trong nhóm S.T., Viên Tinh Châu đã làm ra những chuyện này 》
*cụm từ "đầu chó" xuất phát từ một cái meme hình Shiba nhếch mép cười đểu, ý chỉ lời mình nói là bỡn cợt, mỉa mai hoặc là có ý nghĩa trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của mình.
......
Hai giờ chiều, Viên Tinh Châu ngồi trong phòng hội nghị của Hoa Ngu, bảo trì trạng thái sốt sắng với nhịp tim 120 lần một phút*, xem tin tức trên các trang web, đồng thời chờ Lý Ngộ đến đây xử lý.
*nhịp tim của người bình thường từ 60-100 lần/phút, 120 lần/phút là xuất hiện trạng thái hồi hộp, trống ngực, ngạt thở.
Đồng dạng với cậu, cũng đang đen mặt lướt điện thoại còn có Diệp Hoài và người đại diện Ôn Đình.
Hai tiếng trước, Viên Tinh Châu sau khi nhận lầm người lập tức lâm vào trạng thái căng thẳng, đầu óc ngưng trệ, tay chân cứng đờ. May mắn thay Ôn Đình phản ứng nhanh nhạy, thấy tình huống không đúng, không nói hai lời thẳng tay nhét cậu vào ghế phụ, sau đó vô cùng bình tĩnh đi lừa dối nhân viên nhà đài, nói là lối đi dành cho khách VIP thu tiền theo kỳ hạn, động một chút là mất toi cả vạn, mọi người cùng nhau đi ra ngoài bàn bạc lại.
Mấy vị cameraman quá mức thật thà, hoàn toàn không lường trước được người đại diện này nhìn như cún con đội lốt người, trên thực tế lại là hồ ly mặt ngoài cười tươi roi rói.
Hai chiếc xe một trước một sau ra khỏi sân bay, tài xế của chương trình đang muốn bám đuôi sau xe phía trước, lại thấy chiếc xe đột nhiên tăng tốc, chạy mất dạng.
"Trước hết cứ bỏ lại bọn họ đã, bằng không e rằng sẽ xảy ra tình huống gì." Lúc đó Ôn Đình còn vô cùng ôn hòa, cười hỏi Viên Tinh Châu, "Các cậu đang làm gì?"
Đã đến nước này, Viên Tinh Châu cũng không dám tiếp tục lừa gạt người ta.
"Làm nhiệm vụ ạ." Viên Tinh Châu ngượng ngùng nói, "Tổ công tác chương trình《SP》để cho em đến tiếp cơ, thử xem...... xem anh Diệp có thể nhận ra em trong vài giây được hay không."
Làm nhiệm vụ phát sóng trực tiếp à, khó trách......
Ôn Đình gật đầu ra vẻ hiểu biết. Nào ngờ Diệp Hoài lại bày ra vẻ mặt cổ quái mà ngẩng đầu lên.
"Nhận ra cậu?" Diệp Hoài tỏ ra không thể hiểu nổi, nói, "Tôi và cậu có quan hệ gì sao?"
Ôn Đình: "......"
Ôn Đình nhìn về phía Viên Tinh Châu đầy thương cảm, đang muốn mở miệng đỡ lời, lại thấy Viên Tinh Châu quay sang.
"Không có quan hệ gì." Viên Tinh Châu luôn miệng xin lỗi, "Thật lòng xin lỗi anh, Diệp ca, là như thế này......"
Chân tướng quá phức tạp, trong thời gian một buổi tối cũng không thể giải thích rõ ràng. Viên Tinh Châu đành phải căng da đầu, cố gắng khái quát tư tưởng trung tâm —— chính mình tự biên tự diễn ra một CP giả.
"Em chỉ...... Em cho rằng anh sẽ không trở về nước, nghĩ tới trận nhiệt độ này qua đi là lại không có việc gì." Mặt Viên Tinh Châu nóng bừng như lửa đốt, cúi rạp người không ngừng nói xin lỗi.
Diệp Hoài chỉ cho là giống như bị người khác lôi kéo một chút tai tiếng, đưa tin hư hư thực thực, giả mà như thật. Vì thế hắn chỉ nhíu mày tỏ vẻ bất mãn, cũng lấy di động ra, tiếp tục xem phim.
Nhưng mà người đại diện biết rõ CP Hoài Châu, cũng từng chân tình thực cảm mà xúc động, lại suýt nữa ngất xỉu tại chỗ.
"CP?! Giả?!" Ôn Đình sững sờ, "Những lời cậu nói trước đây, tất cả đều là giả?!"
Gã chịu đả kích quá lớn, giọng nói cũng cất cao hai cung bậc.
Viên Tinh Châu như gà con mổ thóc dập đầu xin lỗi: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, em......"
"Anh đủ chưa vậy," Diệp Hoài ngại ồn ào, tháo tai nghe xuống, mất kiên nhẫn mà nói với Ôn Đình, "Không phải chỉ là tai tiếng thôi sao? Cứ việc sau đó giải thích làm sáng tỏ là xong rồi......"
Ôn Đình: "......"
Gã đưa mắt nhìn người rõ ràng còn chưa nắm bắt được tình hình - Diệp Hoài, một búng máu nghẹn lại ở trong cổ họng,
"Cậu cậu cậu, tôi phải tìm người đại diện của cậu!" Ôn Đình tức giận đến mức bàn tay đều run rẩy, sờ soạng mở lên danh bạ di động, "Người đại diện của cậu là ai? Lý Ngộ đúng không...... Các người, các người......"
Ôn Đình đang ngấp nghé trên bờ vực sắp hỏng mất, ở bên cạnh giận dữ lục tìm số điện thoại.
Viên Tinh Châu muốn nói Lý Ngộ cũng không biết tình hình, nhưng nhìn trạng thái của Ôn Đình không ổn, nghĩ một hồi vẫn là quyết định ngậm miệng.
Cũng may bọn họ đều là nghệ sĩ của Hoa Ngu, tự Ôn Đình cũng có lưu số của Lý Ngộ, bằng không Viên Tinh Châu cũng sợ sẽ bị đánh.
Điện thoại của Lý Ngộ lại là nửa giờ sau mới đả thông.
Ôn Đình mắng Lý Ngộ một trận xong, không nói một lời mà dẫn người về công ty, tiến vào phòng họp, mở máy tính lên bắt đầu xem phản ứng của cộng đồng mạng.
Hôm nay nhiệm vụ phát sóng trực tiếp của Viên Tinh Châu hiển nhiên trở thành sự cố phát sóng trực tiếp.
Rốt cuộc 400 vạn người xem đều là ngóng chờ cảnh tượng cửu biệt trùng phùng của CP Hoài Châu mà tới.
Mọi người ngàn tưởng vạn tưởng, lại không nghĩ tới sẽ chứng kiến cảnh tượng này, chờ đến lúc sau đoàn quay phim đột nhiên bị bỏ lại, phòng phát sóng trực tiếp bắt buộc phải gián đoạn, khán giả càng tiến vào trạng thái mê man, không rõ đây là cái phương hướng phát triển thần thánh gì.
Các bài phân tích hành vi của hai người nháy mắt nhảy lên đầu đề các diễn đàn lớn. Fan CP là bộ phận bùng nổ trước tiên, cũng là bộ phận đưa ra lời giải thích hợp lý sớm nhất.
"Chỉ có một mình tui cảm thấy, phản ứng của Châu Châu và Hoài ca thật là cảm động thôi sao? Bọn họ có thói quen tránh né ống kính, mấy năm nay chưa kịp thay đổi."
"Đúng vậy đúng vậy! Hai vị ca ca nhất định là theo thói quen bảo hộ lẫn nhau, cho nên Châu Châu cầm lòng không đặng nhào qua, lúc sau lại theo bản năng mà thay đổi mục tiêu nhằm về phía người đại diện! Châu Châu của tôi quá cực khổ rồi."
"Loại tình cảm mọi thời khắc đều bảo hộ đối phương này thật sự làm người rung động a, mối ràng buộc giữa bọn họ đã khắc sâu đến tận xương tủy...."
"Hoài ca nhìn vợ mình ở khoảng cách gần như vậy, nhưng lại không thể ôm vào lòng, nghĩ mà chua xót quá chừng......"
Ôn Đình nhìn chằm chằm cái người mà thiên hạ đang cho rằng "nghĩ mà chua xót", thực tế đang cau mày ngồi trong "lớp học bổ túc kiến thức" - Diệp Hoài, nuốt xuống một ngụm máu đen, tiếp tục kéo xuống xem.
Tuy vậy, những bình luận nghi ngờ Viên Tinh Châu và Diệp Hoài là CP giả chỉ có vài cái ít ỏi, mọi người đều cho rằng phỏng đoán này quá vô nghĩa.
Càng có nhiều người tập trung vào khuynh hướng Viên Tinh Châu lại đang chơi trò tâm cơ.
Ôn Đình: "......"
—— Viên Tinh Châu đúng là cái đồ đĩ điếm tâm cơ! Nhất định là muốn tranh giành địa vị nổi bật với Nguyên Trừng, cho nên mới cố ý làm ra chuyện này! Mọi người phải biết rằng, hôm nay phòng phát sóng trực tiếp của Nguyên Trừng có lượng người xem vốn dĩ cũng là 300 vạn, bên kia cậu ta vừa xảy ra sự cố, mọi người đều ào ạt chạy qua xem.
Nguyên Trừng là thành viên chung nhóm trước đây của Diệp Hoài và Viên Tinh Châu, lúc trước mọi người còn ở trong nhóm S.T., fan* của Nguyên Trừng là "fan Trừng", còn fan của Viên Tinh Châu là "fan Chúc*", bởi vì chữ cái tiếp ứng trùng nhau đều là Y** mà khởi phát xung đột. Fan Trừng lực lượng đông, cậy thế mạnh, tính tình kém, ấn đám fan Chúc ở trên mặt đất mà giày xéo, kể từ đó về sau kết mối thâm thù, mặc kệ có đụng chạm hay không đụng chạm, Viên Tinh Châu đều bị fan Trừng đem ra mắng chửi tới tấp.
*Châu (洲) và Chúc (粥) đồng âm, đều đọc là zhōu.
**họ Nguyên của Nguyên Trừng là yuán (原), họ Viên của Viên Tinh Châu cũng là yuan (袁)
Sau khi nhóm nhạc tan rã, Nguyên Trừng nhanh chóng chuyển sang ký kết với một công ty quản lý khác. Viên Tinh Châu và y chưa bao giờ đứng cùng một sân khấu hay chung một khung hình, chuyện xảy ra hôm nay, chỉ có thể nói là ra cửa quên nhìn ngày.
Viên Tinh Châu vừa thấy lại có bài của anti-fan xuất hiện, cưỡng bách chính mình đừng bấm vào xem, sau đó yên lặng cất điện thoại đi.
Lý Ngộ so với dự tính đến trễ mười phút.
Ôn Đình đã thuyết giảng đại khái sự tình qua điện thoại, Lý Ngộ kỳ thật so với gã còn kinh ngạc hơn, nhưng Ôn Đình lại cho rằng tên này chỉ đang diễn kịch.
"Quả thật là tấu hài!" Ôn Đình khoanh tay trước ngực, ném iPad đến trước mặt Lý Ngộ, bóp méo giọng nhái lại, "Hôm qua Diệp Hoài còn nói, Tinh Châu bị thương ở eo, không cần huấn luyện quá độ...... Tôi nhổ vào! Cái này ai nói? Không phải anh nói à?"
Diệp Hoài: "......"
Hắn đang xem mấy đoạn cut phỏng vấn về Hoài Châu mà người đại diện tìm ra, còn tưởng rằng chỉ có Viên Tinh Châu không biết xấu hổ như vậy, không nghĩ tới người đại diện của đối phương cũng chẳng khác gì.
Viên Tinh Châu vô cùng hổ thẹn: "Em......"
"Ai nói cũng không quan trọng." Lý Ngộ nói, "Hiện tại gọi tôi tới cũng không phải để cãi nhau đi, bây tính toán làm sao? Các anh có ý tưởng gì hay không?"
Ôn Đình cười lạnh: "Cái gì mà còn hỏi chúng ta có ý tưởng hay không, ai làm ra cái cục diện rối rắm thì người đó đi mà giải quyết, tôi chỉ cần kết quả."
"Vậy anh mong muốn kết quả thế nào?" Lý Ngộ đặt iPad lại trên mặt bàn, "Anh đề ra yêu cầu đi, tôi làm cho."
Ôn Đình híp mắt lại.
"Làm sáng tỏ mọi chuyện." Diệp Hoài nhấc chân lên, trực tiếp nói ra yêu cầu, "Trình bày rõ với mọi người, tôi và Viên Tinh Châu không thân, không có quan hệ CP gì hết."
"Hôn ước của hai người là chuyện có thật." Lý Ngộ hỏi, "Cái này muốn làm sáng tỏ kiểu gì?"
Diệp Hoài thoáng sửng sốt, vừa mới nhớ ra còn có chuyện như vậy.
"Thì ly thôi." Diệp Hoài nói, "Vốn dĩ là kết hôn theo thỏa thuận, sợ quái gì."
Lý Ngộ lại nhìn về phía Viên Tinh Châu.
Viên Tinh Châu giống như là tội nhân đang chờ đợi thẩm phán giáng án, rũ đầu không nói một lời.
"Được thôi." Lý Ngộ đáp ứng nhẹ tênh, "Vậy bây giờ chúng ta phát ra một thông cáo, hai người Diệp Viên đã ly hôn, từ rày trở về sau không còn liên quan. Thế nào?"
Một câu cuối cùng của gã là hướng về phía Ôn Đình mà hỏi. Người đại diện làm việc quả nhiên vẫn là tìm đến người đại diện.
Diệp Hoài cảm thấy cực kỳ hài lòng, ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Đình, người sau lại cười lạnh.
"Hôn ước giữa hai người bọn họ là chuyện thật, Viên Tinh Châu nhà cậu tự biên tự diễn người khác cũng tưởng là chuyện thật. Hiện tại Diệp Hoài vừa mới trở về liền ly hôn?" Ôn Đình mỉa mai nói, "Sao nào, ăn xong tiền lãi từ CP rồi còn muốn để chúng tôi gánh giùm tiếng xấu sao?"
Cứ nhìn vào trình độ u mê CP Hoài Châu của fan, thông cáo này vừa phát ra, phàm là người đều sẽ nghĩ rằng Diệp Hoài là di tình biệt luyến (thay lòng đổi dạ).
Viên Tinh Châu tú ân tú ái quá nhiều, sự nghiệp khẳng định sẽ phải chịu ảnh hưởng. Thế nhưng Diệp Hoài thì vô tội, hiện giờ lại mới trở về nước, dựa vào cái gì mà phải gánh lấy tiếng xấu?
"Vậy ý của anh là thế nào?" Lý Ngộ nói, "Đừng nóng vội, chúng tôi có đủ thành ý, nếu làm như vậy không ổn, vậy hai bên ngồi xuống thương lượng thử xem?"
"Hôn sự khẳng định là muốn ly. Nhưng nhất quyết không thể để danh dự của Diệp Hoài bị tổn hại." Ôn Đình liếc mắt nhìn Lý Ngộ đầy vẻ cảnh giác, trong lòng lại dâng lên một chuỗi nghi vấn, nghĩ một lúc mới nói, "Trước tiên tôi phải đưa Diệp Hoài trở về, cậu ấy mới xuống máy bay, cần phải nghỉ ngơi."
Viên Tinh Châu thấy thế vội vàng đứng lên, khom lưng gập người xin lỗi, tiễn người ra khỏi phòng họp.
Lý Ngộ nhìn theo bóng hai người kia rời đi, cũng cầm lấy chìa khóa xe, "Cậu ở đâu? Tôi còn có việc, trước tiên đưa cậu trở về."
Viên Tinh Châu từ sau khi trở nên nổi tiếng, công ty liền đổi chỗ ở cho cậu, là một căn hộ nhỏ trong một khu chung cư xa hoa. Lý Ngộ trước giờ chưa từng phải đón đưa cậu, cho nên cũng không biết địa chỉ nhà cậu ở chỗ nào.
Viên Tinh Châu báo tên chung cư, lại nói số tòa nhà.
"Thật lòng xin lỗi, Lý ca." Viên Tinh Châu gục đầu xin lỗi.
Lý Ngộ chẳng nói gì, đi qua hai cột đèn xanh đèn đỏ, mới đột nhiên mở miệng: "Các cậu tạm thời không thể ly hôn."
Viên Tinh Châu: "Dạ?"
"Mặc kệ Ôn Đình có đồng ý hay không." Lý Ngộ nói giọng kiên định, "Các cậu đều không thể ly hôn."
**
"Giữa lúc này nhất định không thể ly hôn," Ôn Đình dừng xe lại ở trong bãi đậu xe dưới tầng hầm, tận tình khuyên bảo, "Xử lý không tốt người khác sẽ nghĩ cậu di tình biệt luyến, tự dưng bị bêu rếu phải mang tiếng, thích hợp sao?"
Diệp Hoài từ lúc lên xe đã bắt đầu bực bội, nghe vậy cả giận nói: "Liên quan đách gì tới tôi!"
Hắn đẩy mạnh cửa ra, nổi giận đùng đùng mà đi về hướng thang máy. Ôn Đình đuổi theo kịp, bất đắc dĩ nói: "Phải, tôi đã biết là cậu không thân với người kia rồi, cậu cực kỳ vô tội...... Thế nhưng người khác thì lại không biết."
Diệp Hoài nhíu mày: "Cứ nói rõ ra không phải là được rồi à?"
"Nói rõ ra như thế nào đây, bắt bọn họ thừa nhận chính mình dàn dựng dối trá sao?" Ôn Đình cười ha hả đáp, "Đừng nói đến Viên Tinh Châu, Lý Ngộ nhất định sẽ không đồng ý."
Diệp Hoài: "......"
Trước đó gã không suy xét hai người kia liệu rằng có thao tác ở mặt khác hay không, chỉ đơn cử đứng ở lập trường hai bên đều thuộc cùng một công ty, việc này cũng không thể làm ầm ĩ đến quá khó coi.
"Hơn nữa......" Ôn Đình đi theo vào trong căn hộ.
Diệp Hoài xoay người, dùng ánh mắt ngụ ý bảo gã không được tiến tới.
Ôn Đình bèn đứng ở cửa tiếp tục nói: "Nếu như cậu kiên trì công bố chân tướng......"
Diệp Hoài: "Thì sao?"
Ôn Đình: "Thì Viên Tinh Châu coi như xong rồi."
Mấy năm nay Viên Tinh Châu tuy rằng có độ hot, nhưng chỉ giới hạn trong việc đóng phim, lượng fan cũng không vững chắc. Nếu lần này kích phát nguy cơ hủy hoại hình tượng, các thỏa thuận với những show truyền hình tạp kỹ và phim ảnh đã thương lượng xong xuôi vẫn có thể sẽ bị rút lại. Mà các hợp đồng đại ngôn của Viên Tinh Châu rất bấp bênh, đến lúc đó nếu như không có tài nguyên từ các nhãn hàng, kiếm miếng ăn đều sẽ rất khó.
"Tai tiếng lăng xê quá lố đều sẽ khiến người ta chán ghét phiền nhiễu, huống chi Viên Tinh Châu làm những trò này lừa gạt fan, lợi dụng thành viên chung nhóm, tự biên tự diễn, nhập diễn đến xuất thần......" Ôn Đình nói, "Hình tượng của cậu ta nhất định sẽ sụp đổ, đến lúc đó cậu ta liền xong đời."
"Ờ." Diệp Hoài gật đầu, lấy ra một chai nước khoáng có gas từ trong tủ lạnh, "Có liên quan tới tôi?"
"Hai cậu......" Ôn Đình chần chừ nói: "...... Thật sự không hề có chút quan hệ nào ư?"
Vẻ mặt Diệp Hoài giống như đang nhìn người bị thiểu năng trí tuệ.
"Tôi chỉ có một nghi vấn." Ôn Đình thấy hắn bắt đầu mất kiên nhẫn, nhấc tay, "Nếu hai cậu không thân thiết, vậy thì năm đó tại sao lại kết hôn?"
==============================================
Editor: Diệp ca mình sẽ để là anh Diệp, tuy nhiên mình khá cố chấp với danh xưng "Hoài ca" sau này bạn Tinh Châu gọi, cho nên tất cả những chỗ nào gọi "Hoài ca" mình sẽ để nguyên nhé.
《 Còn gì có thể làm cho người rơi lệ hơn CP Hoài Châu sao?》
《 Bị khóa tài khoản cũng muốn liều chết lên tiếng, hôm nay tui mới phát hiện, Viên Tinh Châu chính là loại người đĩ điếm tâm cơ》
《 Cho nên ba cái thao tác này của Viên Tinh Châu, chính là vì muốn chiếm đoạt sự nổi bật? Thành viên chung nhóm trước đây quả đúng là đủ nghĩa khí nha......》
《 Công văn của luật sư ( đầu chó*) tỉ mỉ vạch ra thời còn ở trong nhóm S.T., Viên Tinh Châu đã làm ra những chuyện này 》
*cụm từ "đầu chó" xuất phát từ một cái meme hình Shiba nhếch mép cười đểu, ý chỉ lời mình nói là bỡn cợt, mỉa mai hoặc là có ý nghĩa trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của mình.
......
Hai giờ chiều, Viên Tinh Châu ngồi trong phòng hội nghị của Hoa Ngu, bảo trì trạng thái sốt sắng với nhịp tim 120 lần một phút*, xem tin tức trên các trang web, đồng thời chờ Lý Ngộ đến đây xử lý.
*nhịp tim của người bình thường từ 60-100 lần/phút, 120 lần/phút là xuất hiện trạng thái hồi hộp, trống ngực, ngạt thở.
Đồng dạng với cậu, cũng đang đen mặt lướt điện thoại còn có Diệp Hoài và người đại diện Ôn Đình.
Hai tiếng trước, Viên Tinh Châu sau khi nhận lầm người lập tức lâm vào trạng thái căng thẳng, đầu óc ngưng trệ, tay chân cứng đờ. May mắn thay Ôn Đình phản ứng nhanh nhạy, thấy tình huống không đúng, không nói hai lời thẳng tay nhét cậu vào ghế phụ, sau đó vô cùng bình tĩnh đi lừa dối nhân viên nhà đài, nói là lối đi dành cho khách VIP thu tiền theo kỳ hạn, động một chút là mất toi cả vạn, mọi người cùng nhau đi ra ngoài bàn bạc lại.
Mấy vị cameraman quá mức thật thà, hoàn toàn không lường trước được người đại diện này nhìn như cún con đội lốt người, trên thực tế lại là hồ ly mặt ngoài cười tươi roi rói.
Hai chiếc xe một trước một sau ra khỏi sân bay, tài xế của chương trình đang muốn bám đuôi sau xe phía trước, lại thấy chiếc xe đột nhiên tăng tốc, chạy mất dạng.
"Trước hết cứ bỏ lại bọn họ đã, bằng không e rằng sẽ xảy ra tình huống gì." Lúc đó Ôn Đình còn vô cùng ôn hòa, cười hỏi Viên Tinh Châu, "Các cậu đang làm gì?"
Đã đến nước này, Viên Tinh Châu cũng không dám tiếp tục lừa gạt người ta.
"Làm nhiệm vụ ạ." Viên Tinh Châu ngượng ngùng nói, "Tổ công tác chương trình《SP》để cho em đến tiếp cơ, thử xem...... xem anh Diệp có thể nhận ra em trong vài giây được hay không."
Làm nhiệm vụ phát sóng trực tiếp à, khó trách......
Ôn Đình gật đầu ra vẻ hiểu biết. Nào ngờ Diệp Hoài lại bày ra vẻ mặt cổ quái mà ngẩng đầu lên.
"Nhận ra cậu?" Diệp Hoài tỏ ra không thể hiểu nổi, nói, "Tôi và cậu có quan hệ gì sao?"
Ôn Đình: "......"
Ôn Đình nhìn về phía Viên Tinh Châu đầy thương cảm, đang muốn mở miệng đỡ lời, lại thấy Viên Tinh Châu quay sang.
"Không có quan hệ gì." Viên Tinh Châu luôn miệng xin lỗi, "Thật lòng xin lỗi anh, Diệp ca, là như thế này......"
Chân tướng quá phức tạp, trong thời gian một buổi tối cũng không thể giải thích rõ ràng. Viên Tinh Châu đành phải căng da đầu, cố gắng khái quát tư tưởng trung tâm —— chính mình tự biên tự diễn ra một CP giả.
"Em chỉ...... Em cho rằng anh sẽ không trở về nước, nghĩ tới trận nhiệt độ này qua đi là lại không có việc gì." Mặt Viên Tinh Châu nóng bừng như lửa đốt, cúi rạp người không ngừng nói xin lỗi.
Diệp Hoài chỉ cho là giống như bị người khác lôi kéo một chút tai tiếng, đưa tin hư hư thực thực, giả mà như thật. Vì thế hắn chỉ nhíu mày tỏ vẻ bất mãn, cũng lấy di động ra, tiếp tục xem phim.
Nhưng mà người đại diện biết rõ CP Hoài Châu, cũng từng chân tình thực cảm mà xúc động, lại suýt nữa ngất xỉu tại chỗ.
"CP?! Giả?!" Ôn Đình sững sờ, "Những lời cậu nói trước đây, tất cả đều là giả?!"
Gã chịu đả kích quá lớn, giọng nói cũng cất cao hai cung bậc.
Viên Tinh Châu như gà con mổ thóc dập đầu xin lỗi: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, em......"
"Anh đủ chưa vậy," Diệp Hoài ngại ồn ào, tháo tai nghe xuống, mất kiên nhẫn mà nói với Ôn Đình, "Không phải chỉ là tai tiếng thôi sao? Cứ việc sau đó giải thích làm sáng tỏ là xong rồi......"
Ôn Đình: "......"
Gã đưa mắt nhìn người rõ ràng còn chưa nắm bắt được tình hình - Diệp Hoài, một búng máu nghẹn lại ở trong cổ họng,
"Cậu cậu cậu, tôi phải tìm người đại diện của cậu!" Ôn Đình tức giận đến mức bàn tay đều run rẩy, sờ soạng mở lên danh bạ di động, "Người đại diện của cậu là ai? Lý Ngộ đúng không...... Các người, các người......"
Ôn Đình đang ngấp nghé trên bờ vực sắp hỏng mất, ở bên cạnh giận dữ lục tìm số điện thoại.
Viên Tinh Châu muốn nói Lý Ngộ cũng không biết tình hình, nhưng nhìn trạng thái của Ôn Đình không ổn, nghĩ một hồi vẫn là quyết định ngậm miệng.
Cũng may bọn họ đều là nghệ sĩ của Hoa Ngu, tự Ôn Đình cũng có lưu số của Lý Ngộ, bằng không Viên Tinh Châu cũng sợ sẽ bị đánh.
Điện thoại của Lý Ngộ lại là nửa giờ sau mới đả thông.
Ôn Đình mắng Lý Ngộ một trận xong, không nói một lời mà dẫn người về công ty, tiến vào phòng họp, mở máy tính lên bắt đầu xem phản ứng của cộng đồng mạng.
Hôm nay nhiệm vụ phát sóng trực tiếp của Viên Tinh Châu hiển nhiên trở thành sự cố phát sóng trực tiếp.
Rốt cuộc 400 vạn người xem đều là ngóng chờ cảnh tượng cửu biệt trùng phùng của CP Hoài Châu mà tới.
Mọi người ngàn tưởng vạn tưởng, lại không nghĩ tới sẽ chứng kiến cảnh tượng này, chờ đến lúc sau đoàn quay phim đột nhiên bị bỏ lại, phòng phát sóng trực tiếp bắt buộc phải gián đoạn, khán giả càng tiến vào trạng thái mê man, không rõ đây là cái phương hướng phát triển thần thánh gì.
Các bài phân tích hành vi của hai người nháy mắt nhảy lên đầu đề các diễn đàn lớn. Fan CP là bộ phận bùng nổ trước tiên, cũng là bộ phận đưa ra lời giải thích hợp lý sớm nhất.
"Chỉ có một mình tui cảm thấy, phản ứng của Châu Châu và Hoài ca thật là cảm động thôi sao? Bọn họ có thói quen tránh né ống kính, mấy năm nay chưa kịp thay đổi."
"Đúng vậy đúng vậy! Hai vị ca ca nhất định là theo thói quen bảo hộ lẫn nhau, cho nên Châu Châu cầm lòng không đặng nhào qua, lúc sau lại theo bản năng mà thay đổi mục tiêu nhằm về phía người đại diện! Châu Châu của tôi quá cực khổ rồi."
"Loại tình cảm mọi thời khắc đều bảo hộ đối phương này thật sự làm người rung động a, mối ràng buộc giữa bọn họ đã khắc sâu đến tận xương tủy...."
"Hoài ca nhìn vợ mình ở khoảng cách gần như vậy, nhưng lại không thể ôm vào lòng, nghĩ mà chua xót quá chừng......"
Ôn Đình nhìn chằm chằm cái người mà thiên hạ đang cho rằng "nghĩ mà chua xót", thực tế đang cau mày ngồi trong "lớp học bổ túc kiến thức" - Diệp Hoài, nuốt xuống một ngụm máu đen, tiếp tục kéo xuống xem.
Tuy vậy, những bình luận nghi ngờ Viên Tinh Châu và Diệp Hoài là CP giả chỉ có vài cái ít ỏi, mọi người đều cho rằng phỏng đoán này quá vô nghĩa.
Càng có nhiều người tập trung vào khuynh hướng Viên Tinh Châu lại đang chơi trò tâm cơ.
Ôn Đình: "......"
—— Viên Tinh Châu đúng là cái đồ đĩ điếm tâm cơ! Nhất định là muốn tranh giành địa vị nổi bật với Nguyên Trừng, cho nên mới cố ý làm ra chuyện này! Mọi người phải biết rằng, hôm nay phòng phát sóng trực tiếp của Nguyên Trừng có lượng người xem vốn dĩ cũng là 300 vạn, bên kia cậu ta vừa xảy ra sự cố, mọi người đều ào ạt chạy qua xem.
Nguyên Trừng là thành viên chung nhóm trước đây của Diệp Hoài và Viên Tinh Châu, lúc trước mọi người còn ở trong nhóm S.T., fan* của Nguyên Trừng là "fan Trừng", còn fan của Viên Tinh Châu là "fan Chúc*", bởi vì chữ cái tiếp ứng trùng nhau đều là Y** mà khởi phát xung đột. Fan Trừng lực lượng đông, cậy thế mạnh, tính tình kém, ấn đám fan Chúc ở trên mặt đất mà giày xéo, kể từ đó về sau kết mối thâm thù, mặc kệ có đụng chạm hay không đụng chạm, Viên Tinh Châu đều bị fan Trừng đem ra mắng chửi tới tấp.
*Châu (洲) và Chúc (粥) đồng âm, đều đọc là zhōu.
**họ Nguyên của Nguyên Trừng là yuán (原), họ Viên của Viên Tinh Châu cũng là yuan (袁)
Sau khi nhóm nhạc tan rã, Nguyên Trừng nhanh chóng chuyển sang ký kết với một công ty quản lý khác. Viên Tinh Châu và y chưa bao giờ đứng cùng một sân khấu hay chung một khung hình, chuyện xảy ra hôm nay, chỉ có thể nói là ra cửa quên nhìn ngày.
Viên Tinh Châu vừa thấy lại có bài của anti-fan xuất hiện, cưỡng bách chính mình đừng bấm vào xem, sau đó yên lặng cất điện thoại đi.
Lý Ngộ so với dự tính đến trễ mười phút.
Ôn Đình đã thuyết giảng đại khái sự tình qua điện thoại, Lý Ngộ kỳ thật so với gã còn kinh ngạc hơn, nhưng Ôn Đình lại cho rằng tên này chỉ đang diễn kịch.
"Quả thật là tấu hài!" Ôn Đình khoanh tay trước ngực, ném iPad đến trước mặt Lý Ngộ, bóp méo giọng nhái lại, "Hôm qua Diệp Hoài còn nói, Tinh Châu bị thương ở eo, không cần huấn luyện quá độ...... Tôi nhổ vào! Cái này ai nói? Không phải anh nói à?"
Diệp Hoài: "......"
Hắn đang xem mấy đoạn cut phỏng vấn về Hoài Châu mà người đại diện tìm ra, còn tưởng rằng chỉ có Viên Tinh Châu không biết xấu hổ như vậy, không nghĩ tới người đại diện của đối phương cũng chẳng khác gì.
Viên Tinh Châu vô cùng hổ thẹn: "Em......"
"Ai nói cũng không quan trọng." Lý Ngộ nói, "Hiện tại gọi tôi tới cũng không phải để cãi nhau đi, bây tính toán làm sao? Các anh có ý tưởng gì hay không?"
Ôn Đình cười lạnh: "Cái gì mà còn hỏi chúng ta có ý tưởng hay không, ai làm ra cái cục diện rối rắm thì người đó đi mà giải quyết, tôi chỉ cần kết quả."
"Vậy anh mong muốn kết quả thế nào?" Lý Ngộ đặt iPad lại trên mặt bàn, "Anh đề ra yêu cầu đi, tôi làm cho."
Ôn Đình híp mắt lại.
"Làm sáng tỏ mọi chuyện." Diệp Hoài nhấc chân lên, trực tiếp nói ra yêu cầu, "Trình bày rõ với mọi người, tôi và Viên Tinh Châu không thân, không có quan hệ CP gì hết."
"Hôn ước của hai người là chuyện có thật." Lý Ngộ hỏi, "Cái này muốn làm sáng tỏ kiểu gì?"
Diệp Hoài thoáng sửng sốt, vừa mới nhớ ra còn có chuyện như vậy.
"Thì ly thôi." Diệp Hoài nói, "Vốn dĩ là kết hôn theo thỏa thuận, sợ quái gì."
Lý Ngộ lại nhìn về phía Viên Tinh Châu.
Viên Tinh Châu giống như là tội nhân đang chờ đợi thẩm phán giáng án, rũ đầu không nói một lời.
"Được thôi." Lý Ngộ đáp ứng nhẹ tênh, "Vậy bây giờ chúng ta phát ra một thông cáo, hai người Diệp Viên đã ly hôn, từ rày trở về sau không còn liên quan. Thế nào?"
Một câu cuối cùng của gã là hướng về phía Ôn Đình mà hỏi. Người đại diện làm việc quả nhiên vẫn là tìm đến người đại diện.
Diệp Hoài cảm thấy cực kỳ hài lòng, ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Đình, người sau lại cười lạnh.
"Hôn ước giữa hai người bọn họ là chuyện thật, Viên Tinh Châu nhà cậu tự biên tự diễn người khác cũng tưởng là chuyện thật. Hiện tại Diệp Hoài vừa mới trở về liền ly hôn?" Ôn Đình mỉa mai nói, "Sao nào, ăn xong tiền lãi từ CP rồi còn muốn để chúng tôi gánh giùm tiếng xấu sao?"
Cứ nhìn vào trình độ u mê CP Hoài Châu của fan, thông cáo này vừa phát ra, phàm là người đều sẽ nghĩ rằng Diệp Hoài là di tình biệt luyến (thay lòng đổi dạ).
Viên Tinh Châu tú ân tú ái quá nhiều, sự nghiệp khẳng định sẽ phải chịu ảnh hưởng. Thế nhưng Diệp Hoài thì vô tội, hiện giờ lại mới trở về nước, dựa vào cái gì mà phải gánh lấy tiếng xấu?
"Vậy ý của anh là thế nào?" Lý Ngộ nói, "Đừng nóng vội, chúng tôi có đủ thành ý, nếu làm như vậy không ổn, vậy hai bên ngồi xuống thương lượng thử xem?"
"Hôn sự khẳng định là muốn ly. Nhưng nhất quyết không thể để danh dự của Diệp Hoài bị tổn hại." Ôn Đình liếc mắt nhìn Lý Ngộ đầy vẻ cảnh giác, trong lòng lại dâng lên một chuỗi nghi vấn, nghĩ một lúc mới nói, "Trước tiên tôi phải đưa Diệp Hoài trở về, cậu ấy mới xuống máy bay, cần phải nghỉ ngơi."
Viên Tinh Châu thấy thế vội vàng đứng lên, khom lưng gập người xin lỗi, tiễn người ra khỏi phòng họp.
Lý Ngộ nhìn theo bóng hai người kia rời đi, cũng cầm lấy chìa khóa xe, "Cậu ở đâu? Tôi còn có việc, trước tiên đưa cậu trở về."
Viên Tinh Châu từ sau khi trở nên nổi tiếng, công ty liền đổi chỗ ở cho cậu, là một căn hộ nhỏ trong một khu chung cư xa hoa. Lý Ngộ trước giờ chưa từng phải đón đưa cậu, cho nên cũng không biết địa chỉ nhà cậu ở chỗ nào.
Viên Tinh Châu báo tên chung cư, lại nói số tòa nhà.
"Thật lòng xin lỗi, Lý ca." Viên Tinh Châu gục đầu xin lỗi.
Lý Ngộ chẳng nói gì, đi qua hai cột đèn xanh đèn đỏ, mới đột nhiên mở miệng: "Các cậu tạm thời không thể ly hôn."
Viên Tinh Châu: "Dạ?"
"Mặc kệ Ôn Đình có đồng ý hay không." Lý Ngộ nói giọng kiên định, "Các cậu đều không thể ly hôn."
**
"Giữa lúc này nhất định không thể ly hôn," Ôn Đình dừng xe lại ở trong bãi đậu xe dưới tầng hầm, tận tình khuyên bảo, "Xử lý không tốt người khác sẽ nghĩ cậu di tình biệt luyến, tự dưng bị bêu rếu phải mang tiếng, thích hợp sao?"
Diệp Hoài từ lúc lên xe đã bắt đầu bực bội, nghe vậy cả giận nói: "Liên quan đách gì tới tôi!"
Hắn đẩy mạnh cửa ra, nổi giận đùng đùng mà đi về hướng thang máy. Ôn Đình đuổi theo kịp, bất đắc dĩ nói: "Phải, tôi đã biết là cậu không thân với người kia rồi, cậu cực kỳ vô tội...... Thế nhưng người khác thì lại không biết."
Diệp Hoài nhíu mày: "Cứ nói rõ ra không phải là được rồi à?"
"Nói rõ ra như thế nào đây, bắt bọn họ thừa nhận chính mình dàn dựng dối trá sao?" Ôn Đình cười ha hả đáp, "Đừng nói đến Viên Tinh Châu, Lý Ngộ nhất định sẽ không đồng ý."
Diệp Hoài: "......"
Trước đó gã không suy xét hai người kia liệu rằng có thao tác ở mặt khác hay không, chỉ đơn cử đứng ở lập trường hai bên đều thuộc cùng một công ty, việc này cũng không thể làm ầm ĩ đến quá khó coi.
"Hơn nữa......" Ôn Đình đi theo vào trong căn hộ.
Diệp Hoài xoay người, dùng ánh mắt ngụ ý bảo gã không được tiến tới.
Ôn Đình bèn đứng ở cửa tiếp tục nói: "Nếu như cậu kiên trì công bố chân tướng......"
Diệp Hoài: "Thì sao?"
Ôn Đình: "Thì Viên Tinh Châu coi như xong rồi."
Mấy năm nay Viên Tinh Châu tuy rằng có độ hot, nhưng chỉ giới hạn trong việc đóng phim, lượng fan cũng không vững chắc. Nếu lần này kích phát nguy cơ hủy hoại hình tượng, các thỏa thuận với những show truyền hình tạp kỹ và phim ảnh đã thương lượng xong xuôi vẫn có thể sẽ bị rút lại. Mà các hợp đồng đại ngôn của Viên Tinh Châu rất bấp bênh, đến lúc đó nếu như không có tài nguyên từ các nhãn hàng, kiếm miếng ăn đều sẽ rất khó.
"Tai tiếng lăng xê quá lố đều sẽ khiến người ta chán ghét phiền nhiễu, huống chi Viên Tinh Châu làm những trò này lừa gạt fan, lợi dụng thành viên chung nhóm, tự biên tự diễn, nhập diễn đến xuất thần......" Ôn Đình nói, "Hình tượng của cậu ta nhất định sẽ sụp đổ, đến lúc đó cậu ta liền xong đời."
"Ờ." Diệp Hoài gật đầu, lấy ra một chai nước khoáng có gas từ trong tủ lạnh, "Có liên quan tới tôi?"
"Hai cậu......" Ôn Đình chần chừ nói: "...... Thật sự không hề có chút quan hệ nào ư?"
Vẻ mặt Diệp Hoài giống như đang nhìn người bị thiểu năng trí tuệ.
"Tôi chỉ có một nghi vấn." Ôn Đình thấy hắn bắt đầu mất kiên nhẫn, nhấc tay, "Nếu hai cậu không thân thiết, vậy thì năm đó tại sao lại kết hôn?"
==============================================
Editor: Diệp ca mình sẽ để là anh Diệp, tuy nhiên mình khá cố chấp với danh xưng "Hoài ca" sau này bạn Tinh Châu gọi, cho nên tất cả những chỗ nào gọi "Hoài ca" mình sẽ để nguyên nhé.
Danh sách chương