Lúc Lục Cảnh Nhiên nói những lời này lỗ tai hơi đỏ, Thời Yên lại trêu ghẹo anh hai câu, đắc ý lưu ảnh của mình lại, gửi cho anh.
Tan học, Thời Yên thay quần áo trong phòng thay đồ, bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Lục Cảnh Nhiên, hẹn cô cùng ăn tối. Thời Yên nhắn một biểu tượng “OK” (👌🏻) cho anh, vui ngâm nga câu hát rời võ quán.
Đang chuẩn bị dùng App Campus gọi xe, một số điện thoại lạ gọi tới, Thời Yên nghi hoặc nhìn chằm chằm dãy số một lúc, không nhận. Sau khi điện thoại tự động ngắt, số này lại gọi đến tiếp, Thời Yên nhướn đuôi lông mày, nghe máy.
“Thời Mỹ Lệ, vì sao cô không nghe điện thoại của tôi!”
Điện thoại vừa kết nối, một giọng nữ hùng hổ truyền tới từ ống nghe, Thời Yên nghĩ ngợi, hỏi: “Chương Tình Tình?”
“Là tôi.” Có vẻ tâm trạng Chương Tình Tình không tốt lắm, nói chuyện cũng như thét ra lửa, “Giờ cô rảnh không? Tôi muốn gặp cô.”
Lúc trước Thời Yên nghe Chương Hướng Bạch nói, Chương Tình Tình bị anh cấm túc, chẳng lẽ mới một tuần đã thả ra rồi? “Không phải cô bị anh cô nhốt lại à?”
Nhắc tới cái này, tâm trạng Chương Tình Tình càng không tốt: “Cho nên tôi lén chạy ra! Rốt cuộc được hay không thế?”
Thời Yên nói: “Cô thật vất vả lén chạy ra, vậy mà không đi tìm Tô Thừa Duyệt, mà là tới tìm tôi?”
“…… Sao cô nói nhảm nhiều thế, nói hẹn hay không đi?”
Nghĩ đến nhiệm vụ của mình còn chưa hoàn thành, Thời Yên không chần chờ nữa: “Hẹn, gặp ở đâu?”
Chương Tình Tình gửi địa chỉ cho Thời Yên, Thời Yên về ký túc xá cầm thẻ xe buýt, đi ra ngoài tìm Chương Tình Tình.
Đại khái là vì giấu tai mắt người khác, địa điểm cô hẹn cũng tương đối hẻo lánh, Thời Yên xuống xe buýt, mở bản đồ đi đến quán ăn Chương Tình Tình gửi cho cô, đẩy cửa ra nhìn thoáng qua bên trong.
Tuy quán ăn này có vị trí tương đối hẻo lánh, trang trí ngược lại cũng có phong cách, trong quán mở âm nhạc nhẹ nhàng, khách hàng ngồi tốp năm tốp ba, thấp giọng nói chuyện với nhau.
Một nhân viên tạp vụ đẹp trai đi tới, cười hỏi cô: “Thưa cô, xin hỏi cô có hẹn trước không?”
Thời Yên nói: “Tôi tìm Chương Tình Tình.”
Nhân viên tạp vụ hiểu rõ nói: “Chương tiểu thư ở tầng hai, tôi dẫn cô lên.”
Thời Yên nói cảm ơn anh ta rồi đi theo anh ta lên tầng hai, bóng dáng của cô vừa xuất hiện ở đầu bậc thang, Chương Tình Tình đã tinh mắt thấy cô: “Thời Mỹ Lệ, nơi này!”
Thời Yên đi qua ngồi xuống, thuận tiện gọi chút đồ ăn, mới nhìn về phía Chương Tình Tình đối diện: “Cô tìm tôi rốt cuộc chuyện gì?”
Chương Tình Tình cười hừ một tiếng nói: “Cô còn không biết xấu hổ hỏi tôi, không phải cô bảo tôi đi giải quyết Tô Thừa Duyệt sao? Hiện tại làm hư rồi!”
“……” Cho nên nồi này ném cho cô thật sao? “Chương đại tiểu thư, tôi bảo cô giải quyết anh ta chứ đâu bảo cô bắt cóc anh ta!”
“Vậy giải quyết như thế nào? Cô biết ngày nào anh ấy cũng sắp xếp đầy lịch trình, tôi căn bản không có cơ hội nói chuyện với anh ấy mấy câu! Hơn nữa tôi cũng không bắt cóc anh ấy, tôi mời anh ấy đến biệt viện nhà tôi làm khách, hy vọng có thể có chút thời gian tăng thêm hiểu biết với anh ấy mà thôi!”
“…… Chúng ta đổi vị trí tự hỏi một chút, nếu anh ta không có sự đồng ý của cô, đã mạnh mẽ đưa cô tới nhà làm khách, cô đồng ý sao?”
“Tôi đồng ý!”
Thời Yên: “……”
Đúng ha, vì sao cô lại lấy ví dụ này cho fan cuồng, cô nàng ước gì tới nhà Tô Thừa Duyệt làm khách.
Không nói lý được, Thời Yên chỉ có thể thiết lập theo pháp luật: “Cô đã hạn chế tự do thân thể phi pháp, anh ta có thể kiện cô đấy, biết chưa?”
Chương Tình Tình cười một chút: “Vậy anh tôi cũng hạn chế tự do thân thể tôi một cách phi pháp, tôi có thể kiện anh ấy không?”
Thời Yên: “……”
Xem ra vẫn là giáo ɖu͙ƈ gia đình xảy ra sai sót!
Nhân viên tạp vụ bưng đồ cô gọi lên, Thời Yên quyết định ăn cơm trưa trước, ăn no rồi cãi cọ với Chương Tình Tình tiếp.
Chương Tình Tình ngồi đối diện cô, nhìn cô ăn một lúc, bỗng nhiên thở dài một hơi: “Cô nói hiện giờ có phải Tô Thừa Duyệt chán ghét chết tôi rồi không?”
Thời Yên chẳng thèm ngước mắt gật đầu: “Khẳng định rồi.”
“……” Chương Tình Tình đột nhiên vỗ bàn, “Vậy cô còn có tâm trạng ăn cơm! Hiện tại làm sao bây giờ hả!”
Thời Yên bị dọa sặc một cái, cô ho hai tiếng, bưng cốc nước uống một ngụm: “Cô có thể noi theo cổ nhân đi chịu đòn nhận tội, có lẽ anh ta sẽ tha thứ cho cô.”
Trong nháy mắt mắt Chương Tình Tình sáng rực lên, tiếp đó khóe mắt và khóe miệng cùng nhau xẹp xuống: “Anh tôi không cho phép tôi đi tìm anh ấy nữa.”
Thời Yên có chút ngoài ý muốn nhìn cô ấy một cái: “Cô nghe anh cô vậy cơ à?”
Chương Tình Tình nói: “Cô không hiểu đâu, cô căn bản không hiểu anh tôi có bao nhiêu đáng sợ.”
Thời Yên nhớ lại vài lần tiếp xúc với Chương Hướng Bạch, mở miệng nói: “Không đâu, tôi cảm thấy anh ta rất ôn nhu rất tri kỷ mà.”
Chương Tình Tình: “……”
Cô liếc mắt, không muốn nói chuyện.
Thời Yên thấy Chương Tình Tình vẻ mặt đau khổ, lên tiếng trấn an: “Kỳ thật xin lỗi cũng không nhất định phải giáp mặt, thật sự không được thì cô xin lỗi anh ta trêи mạng xã hội trước đi, sau đó chậm rãi bồi dưỡng tình cảm.”
Chương Tình Tình nói: “Cô cảm thấy anh ấy sẽ add tôi? Trước đấy anh ấy còn kéo tôi vào danh sách đen.”
“…… Cái này, thảm thiệt đó.” Thời Yên dừng một chút, “Nếu không, tôi nói với anh ta giúp cô?”
“Thật không?”
“Có điều cô phải bảo đảm về sau sẽ không làm chuyện này nữa.”
“Tôi bảo đảm tôi bảo đảm!”
Thời Yên lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tô Thừa Duyệt, biểu đạt áy náy của Chương Tình Tình. Điện thoại của cô còn lưu những tin nhắn cũ giữa cô và Tô Thừa Duyệt, cơ bản đều là cô nói một câu, Tô Thừa Duyệt sẽ đáp ngay, lần này gửi tin xong, mười phút đi qua đối phương cũng không có phản ứng.
Dưới sự nôn nóng chờ đợi của Chương Tình Tình, màn hình điện thoại của Thời Yên rốt cuộc loé sáng, mắt Chương Tình Tình cũng sáng theo.
Tô Thừa Duyệt: 🙂
Không biết vì sao, lúc Thời Yên thấy tin nhắn này, trong lòng không hiểu sao có một dự cảm không tốt, Chương Tình Tình cũng thấy câu trả lời của anh, cô nhìn chằm chằm biểu tượng mỉm cười kia thật lâu, sau đó ngẩng đầu hỏi Thời Yên: “Đây là có ý gì?”
Thời Yên nén cảm giác không tốt trong lòng xuống, nói với Chương Tình Tình: “Khả năng chính là ý không tha thứ cho cô.”
Chương Tình Tình: “……”
Thời Yên cơm nước xong, cùng Chương Tình Tình đi ra ngoài quán ăn, vì giấu tai mắt người khác, Chương Tình Tình một mình tới, cả thủ hạ cũng không dám mang.
Thời Yên thấy cô cũng không có xe, có lòng tốt mời cô ngồi xe buýt, hai người dọc theo đường cái, còn chưa đi đến trạm xe buýt, phía trước đột nhiên một chiếc Minibus đỗ lại, năm sáu người đàn ông to cao từ bên trong đi ra.
Thời Yên lập tức lùi về phía sau Chương Tình Tình: “Những người này vừa thấy chính là tới tìm cô!”
“……” Chương Tình Tình còn không kịp chửi mắng cô, mấy người đàn ông đối diện không nói hai lời ra tay với cô. Chương Tình Tình lớn lên ở Trung Nghĩa Đường, quyền cước công phu tự nhiên cũng học một ít, chẳng qua cô là con gái duy nhất trong nhà, tất cả mọi người đều chiều cô, cô luyện võ cũng thường xuyên lười biếng, công phu không thể nào so với anh mình.
Mấy người đàn ông to cao này cũng là người biết võ, mà còn là cao thủ, Chương Tình Tình đánh hai chiêu với họ, liền biết chính mình không địch lại bọn họ. Tay cô mò tới sau eo, muốn lấy dao ngắn cô luôn mang theo bên người ra, nào biết người đàn ông biết ý đồ của cô, tiến lên một bước bóp lấy cổ tay cô.
Thời Yên núp ở phía sau cũng không thể chạy thoát ma chưởng, trong những người đàn ông đó có hai người trực tiếp đi về phía cô, cô vừa chạy vừa dùng điện thoại báo cảnh sát, còn chưa kịp nói địa chỉ nơi này, điện thoại đã bị cướp đi.
Người đàn ông cướp điện thoại, trực tiếp cầm trong tay bẻ thành hai đoạn.
Thời Yên: “…………”
Ảo tung chảo vậy sao?? Cô sợ xương cốt mình cũng bị anh ta dễ dàng bẻ gãy như vậy, không dám lỗ mãng, ngoan ngoãn bị mang lên xe. Chương Tình Tình ngồi bên cạnh cô, nói với người đàn ông bên cạnh: “Các anh biết tôi là ai không? Tôi là đại tiểu thư Trung Nghĩa Đường Chương Tình Tình, các anh dám bắt cóc tôi, biết sẽ có kết cục gì không?”
Thời Yên cũng nói: “Các anh biết tôi là ai không? Người theo đuổi tôi có tổng tài Trác thị nắm giữ mạch máu kinh tế toàn cầu, có siêu sao quốc tế Tô Thừa Duyệt, còn có thiếu chủ Trung Nghĩa Đường! Các anh bắt cóc tôi, Mã gia…… Thời gia chúng tôi cũng sẽ không tha cho các anh!”
Người đàn ông thản nhiên liếc cô một cái: “Chứng tỏ chúng tôi không bắt sai người.”
“……”
Sắc mặt Chương Tình Tình thật không tốt, cô đã nói ra thân phận, những người này còn chẳng kiêng kị thế lực Chương gia, chứng tỏ người chỉ thị bọn họ địa vị cũng không nhỏ, thậm chí dám khiêu chiến đồng thời Trác thị còn có Chương gia.
Trong lòng cô nghĩ tới người có khả năng, nếu thật là như vậy, các cô khả năng lành ít dữ nhiều.
Thời Yên thấy sắc mặt Chương Tình Tình tái nhợt, dự cảm không tốt trong lòng cũng càng ngày càng mãnh liệt. Cô không một tiếng động tiến đến cạnh Chương Tình Tình, thấp giọng hỏi cô ấy: “Có phải cô có manh mối?”
Chương Tình Tình nhìn cô một cái, dùng khẩu hình nói một chữ: “Vương.”
“Đừng có thì thầm to nhỏ!” Người đàn ông đột nhiên quát lên một tiếng, Thời Yên lập tức ngồi ngay ngắn.
Vương thị.
Ở trong trí nhớ Thời Yên, đây là một gia tộc đủ để khiêu khiến Trác thị, Trác thị Trác Dụ Bân và Vương thị Vương Kỳ Vĩ đều được gọi là người đàn ông nắm giữ mạch kinh tế toàn cầu, mặt khác, Vương thị tẩy trắng từ hắc đạo, hiện tại tuy rằng kinh doanh, nhưng nghe nói còn kinh doanh một bang phái ngầm, quy mô chỉ sợ không thua Trung Nghĩa Đường Chương gia.
Thời Yên cảm thấy rất kỳ quái, giả thiết như vậy, vì sao Vương Kỳ Vĩ có thể không phải một người theo đuổi cô! Nhất định là bởi vì trông quá xấu!
Cô nhìn Chương Tình Tình bên cạnh, dùng ánh mắt chất vấn cô: “Khi nào cô đắc tội Vương thị thế??”
Chương Tình Tình đọc hiểu ánh mắt của cô, ném cho cô một ánh mắt xem thường: “Sao cô không nói là khi nào thì cô thông đồng thái tử gia Vương thị, đối phương vì yêu sinh hận?”
Thời Yên: “Tôi không có!”
Chương Tình Tình: “Tôi cũng không có!”
“……”
Vậy rốt cuộc là vì cái gì???
Buổi chiều Lục Cảnh Nhiên lên lớp xong, lập tức gọi điện thoại cho Thời Yên, tính hỏi cô buổi tối muốn đi đâu ăn cơm. Sau khi gọi đi, điện thoại cứ mãi nhắc nhở đối phương đã tắt máy, Lục Cảnh Nhiên gọi ba lần, lông này rốt cuộc nhăn lại.
Đừng hoảng hốt, có thể chỉ là điện thoại hết pin tắt máy thôi? Anh nỗ lực khiến bản thân bình tĩnh trở lại, sau đó gọi điện thoại đến ký túc xá Thời Yên. Điện thoại là Đoan Mộc Du Du nhận, sau khi cô nói trưa nay Thời Yên không về, sắc mặt Lục Cảnh Nhiên lập tức lạnh đến dọa người.
Anh vội cúp máy, gọi vào dãy số chỉ liên lạc khi gặp tình huống khẩn cấp.
Đối phương bắt máy ngay lập tức, cung kính hỏi anh: “Tiên sinh, có gì dặn dò?”
“Lập tức giúp tôi tra xem trưa nay Thời Yên đi đâu.”
Giọng Lục Cảnh Nhiên chưa từng lạnh như thế, đối phương rõ ràng hơi sửng sốt, hơn nữa anh nói rất nhanh, tựa như mang theo vội vàng khó nói lên lời, người đầu kia điện thoại lập tức nói: “Tôi điều tra ngay.”
Ba phút sau, điện thoại của Lục Cảnh Nhiên vang lên, anh bắt máy, chưa hỏi gì, đối phương đã chủ động mở miệng nói: “Tiên sinh, chúng tôi tra được trưa nay Thời tiểu thư ăn cơm cùng Chương Tình Tình tiểu thư, mặt khác chúng tôi còn biết, khoảng 1 giờ rưỡi, Thời tiểu thư hình như gọi điện thoại bảo cảnh sát.”
Nghe được ba chữ báo cảnh sát, lạnh lẽo trêи mặt Lục Cảnh Nhiên trực tiếp thấm tới đáy mắt, anh nắm chặt điện thoại trong tay, cực lực kiềm chế sự tức giận của mình: “Tôi muốn lập tức biết Thời Yên ở đâu.”
“Rõ.”
Tan học, Thời Yên thay quần áo trong phòng thay đồ, bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Lục Cảnh Nhiên, hẹn cô cùng ăn tối. Thời Yên nhắn một biểu tượng “OK” (👌🏻) cho anh, vui ngâm nga câu hát rời võ quán.
Đang chuẩn bị dùng App Campus gọi xe, một số điện thoại lạ gọi tới, Thời Yên nghi hoặc nhìn chằm chằm dãy số một lúc, không nhận. Sau khi điện thoại tự động ngắt, số này lại gọi đến tiếp, Thời Yên nhướn đuôi lông mày, nghe máy.
“Thời Mỹ Lệ, vì sao cô không nghe điện thoại của tôi!”
Điện thoại vừa kết nối, một giọng nữ hùng hổ truyền tới từ ống nghe, Thời Yên nghĩ ngợi, hỏi: “Chương Tình Tình?”
“Là tôi.” Có vẻ tâm trạng Chương Tình Tình không tốt lắm, nói chuyện cũng như thét ra lửa, “Giờ cô rảnh không? Tôi muốn gặp cô.”
Lúc trước Thời Yên nghe Chương Hướng Bạch nói, Chương Tình Tình bị anh cấm túc, chẳng lẽ mới một tuần đã thả ra rồi? “Không phải cô bị anh cô nhốt lại à?”
Nhắc tới cái này, tâm trạng Chương Tình Tình càng không tốt: “Cho nên tôi lén chạy ra! Rốt cuộc được hay không thế?”
Thời Yên nói: “Cô thật vất vả lén chạy ra, vậy mà không đi tìm Tô Thừa Duyệt, mà là tới tìm tôi?”
“…… Sao cô nói nhảm nhiều thế, nói hẹn hay không đi?”
Nghĩ đến nhiệm vụ của mình còn chưa hoàn thành, Thời Yên không chần chờ nữa: “Hẹn, gặp ở đâu?”
Chương Tình Tình gửi địa chỉ cho Thời Yên, Thời Yên về ký túc xá cầm thẻ xe buýt, đi ra ngoài tìm Chương Tình Tình.
Đại khái là vì giấu tai mắt người khác, địa điểm cô hẹn cũng tương đối hẻo lánh, Thời Yên xuống xe buýt, mở bản đồ đi đến quán ăn Chương Tình Tình gửi cho cô, đẩy cửa ra nhìn thoáng qua bên trong.
Tuy quán ăn này có vị trí tương đối hẻo lánh, trang trí ngược lại cũng có phong cách, trong quán mở âm nhạc nhẹ nhàng, khách hàng ngồi tốp năm tốp ba, thấp giọng nói chuyện với nhau.
Một nhân viên tạp vụ đẹp trai đi tới, cười hỏi cô: “Thưa cô, xin hỏi cô có hẹn trước không?”
Thời Yên nói: “Tôi tìm Chương Tình Tình.”
Nhân viên tạp vụ hiểu rõ nói: “Chương tiểu thư ở tầng hai, tôi dẫn cô lên.”
Thời Yên nói cảm ơn anh ta rồi đi theo anh ta lên tầng hai, bóng dáng của cô vừa xuất hiện ở đầu bậc thang, Chương Tình Tình đã tinh mắt thấy cô: “Thời Mỹ Lệ, nơi này!”
Thời Yên đi qua ngồi xuống, thuận tiện gọi chút đồ ăn, mới nhìn về phía Chương Tình Tình đối diện: “Cô tìm tôi rốt cuộc chuyện gì?”
Chương Tình Tình cười hừ một tiếng nói: “Cô còn không biết xấu hổ hỏi tôi, không phải cô bảo tôi đi giải quyết Tô Thừa Duyệt sao? Hiện tại làm hư rồi!”
“……” Cho nên nồi này ném cho cô thật sao? “Chương đại tiểu thư, tôi bảo cô giải quyết anh ta chứ đâu bảo cô bắt cóc anh ta!”
“Vậy giải quyết như thế nào? Cô biết ngày nào anh ấy cũng sắp xếp đầy lịch trình, tôi căn bản không có cơ hội nói chuyện với anh ấy mấy câu! Hơn nữa tôi cũng không bắt cóc anh ấy, tôi mời anh ấy đến biệt viện nhà tôi làm khách, hy vọng có thể có chút thời gian tăng thêm hiểu biết với anh ấy mà thôi!”
“…… Chúng ta đổi vị trí tự hỏi một chút, nếu anh ta không có sự đồng ý của cô, đã mạnh mẽ đưa cô tới nhà làm khách, cô đồng ý sao?”
“Tôi đồng ý!”
Thời Yên: “……”
Đúng ha, vì sao cô lại lấy ví dụ này cho fan cuồng, cô nàng ước gì tới nhà Tô Thừa Duyệt làm khách.
Không nói lý được, Thời Yên chỉ có thể thiết lập theo pháp luật: “Cô đã hạn chế tự do thân thể phi pháp, anh ta có thể kiện cô đấy, biết chưa?”
Chương Tình Tình cười một chút: “Vậy anh tôi cũng hạn chế tự do thân thể tôi một cách phi pháp, tôi có thể kiện anh ấy không?”
Thời Yên: “……”
Xem ra vẫn là giáo ɖu͙ƈ gia đình xảy ra sai sót!
Nhân viên tạp vụ bưng đồ cô gọi lên, Thời Yên quyết định ăn cơm trưa trước, ăn no rồi cãi cọ với Chương Tình Tình tiếp.
Chương Tình Tình ngồi đối diện cô, nhìn cô ăn một lúc, bỗng nhiên thở dài một hơi: “Cô nói hiện giờ có phải Tô Thừa Duyệt chán ghét chết tôi rồi không?”
Thời Yên chẳng thèm ngước mắt gật đầu: “Khẳng định rồi.”
“……” Chương Tình Tình đột nhiên vỗ bàn, “Vậy cô còn có tâm trạng ăn cơm! Hiện tại làm sao bây giờ hả!”
Thời Yên bị dọa sặc một cái, cô ho hai tiếng, bưng cốc nước uống một ngụm: “Cô có thể noi theo cổ nhân đi chịu đòn nhận tội, có lẽ anh ta sẽ tha thứ cho cô.”
Trong nháy mắt mắt Chương Tình Tình sáng rực lên, tiếp đó khóe mắt và khóe miệng cùng nhau xẹp xuống: “Anh tôi không cho phép tôi đi tìm anh ấy nữa.”
Thời Yên có chút ngoài ý muốn nhìn cô ấy một cái: “Cô nghe anh cô vậy cơ à?”
Chương Tình Tình nói: “Cô không hiểu đâu, cô căn bản không hiểu anh tôi có bao nhiêu đáng sợ.”
Thời Yên nhớ lại vài lần tiếp xúc với Chương Hướng Bạch, mở miệng nói: “Không đâu, tôi cảm thấy anh ta rất ôn nhu rất tri kỷ mà.”
Chương Tình Tình: “……”
Cô liếc mắt, không muốn nói chuyện.
Thời Yên thấy Chương Tình Tình vẻ mặt đau khổ, lên tiếng trấn an: “Kỳ thật xin lỗi cũng không nhất định phải giáp mặt, thật sự không được thì cô xin lỗi anh ta trêи mạng xã hội trước đi, sau đó chậm rãi bồi dưỡng tình cảm.”
Chương Tình Tình nói: “Cô cảm thấy anh ấy sẽ add tôi? Trước đấy anh ấy còn kéo tôi vào danh sách đen.”
“…… Cái này, thảm thiệt đó.” Thời Yên dừng một chút, “Nếu không, tôi nói với anh ta giúp cô?”
“Thật không?”
“Có điều cô phải bảo đảm về sau sẽ không làm chuyện này nữa.”
“Tôi bảo đảm tôi bảo đảm!”
Thời Yên lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tô Thừa Duyệt, biểu đạt áy náy của Chương Tình Tình. Điện thoại của cô còn lưu những tin nhắn cũ giữa cô và Tô Thừa Duyệt, cơ bản đều là cô nói một câu, Tô Thừa Duyệt sẽ đáp ngay, lần này gửi tin xong, mười phút đi qua đối phương cũng không có phản ứng.
Dưới sự nôn nóng chờ đợi của Chương Tình Tình, màn hình điện thoại của Thời Yên rốt cuộc loé sáng, mắt Chương Tình Tình cũng sáng theo.
Tô Thừa Duyệt: 🙂
Không biết vì sao, lúc Thời Yên thấy tin nhắn này, trong lòng không hiểu sao có một dự cảm không tốt, Chương Tình Tình cũng thấy câu trả lời của anh, cô nhìn chằm chằm biểu tượng mỉm cười kia thật lâu, sau đó ngẩng đầu hỏi Thời Yên: “Đây là có ý gì?”
Thời Yên nén cảm giác không tốt trong lòng xuống, nói với Chương Tình Tình: “Khả năng chính là ý không tha thứ cho cô.”
Chương Tình Tình: “……”
Thời Yên cơm nước xong, cùng Chương Tình Tình đi ra ngoài quán ăn, vì giấu tai mắt người khác, Chương Tình Tình một mình tới, cả thủ hạ cũng không dám mang.
Thời Yên thấy cô cũng không có xe, có lòng tốt mời cô ngồi xe buýt, hai người dọc theo đường cái, còn chưa đi đến trạm xe buýt, phía trước đột nhiên một chiếc Minibus đỗ lại, năm sáu người đàn ông to cao từ bên trong đi ra.
Thời Yên lập tức lùi về phía sau Chương Tình Tình: “Những người này vừa thấy chính là tới tìm cô!”
“……” Chương Tình Tình còn không kịp chửi mắng cô, mấy người đàn ông đối diện không nói hai lời ra tay với cô. Chương Tình Tình lớn lên ở Trung Nghĩa Đường, quyền cước công phu tự nhiên cũng học một ít, chẳng qua cô là con gái duy nhất trong nhà, tất cả mọi người đều chiều cô, cô luyện võ cũng thường xuyên lười biếng, công phu không thể nào so với anh mình.
Mấy người đàn ông to cao này cũng là người biết võ, mà còn là cao thủ, Chương Tình Tình đánh hai chiêu với họ, liền biết chính mình không địch lại bọn họ. Tay cô mò tới sau eo, muốn lấy dao ngắn cô luôn mang theo bên người ra, nào biết người đàn ông biết ý đồ của cô, tiến lên một bước bóp lấy cổ tay cô.
Thời Yên núp ở phía sau cũng không thể chạy thoát ma chưởng, trong những người đàn ông đó có hai người trực tiếp đi về phía cô, cô vừa chạy vừa dùng điện thoại báo cảnh sát, còn chưa kịp nói địa chỉ nơi này, điện thoại đã bị cướp đi.
Người đàn ông cướp điện thoại, trực tiếp cầm trong tay bẻ thành hai đoạn.
Thời Yên: “…………”
Ảo tung chảo vậy sao?? Cô sợ xương cốt mình cũng bị anh ta dễ dàng bẻ gãy như vậy, không dám lỗ mãng, ngoan ngoãn bị mang lên xe. Chương Tình Tình ngồi bên cạnh cô, nói với người đàn ông bên cạnh: “Các anh biết tôi là ai không? Tôi là đại tiểu thư Trung Nghĩa Đường Chương Tình Tình, các anh dám bắt cóc tôi, biết sẽ có kết cục gì không?”
Thời Yên cũng nói: “Các anh biết tôi là ai không? Người theo đuổi tôi có tổng tài Trác thị nắm giữ mạch máu kinh tế toàn cầu, có siêu sao quốc tế Tô Thừa Duyệt, còn có thiếu chủ Trung Nghĩa Đường! Các anh bắt cóc tôi, Mã gia…… Thời gia chúng tôi cũng sẽ không tha cho các anh!”
Người đàn ông thản nhiên liếc cô một cái: “Chứng tỏ chúng tôi không bắt sai người.”
“……”
Sắc mặt Chương Tình Tình thật không tốt, cô đã nói ra thân phận, những người này còn chẳng kiêng kị thế lực Chương gia, chứng tỏ người chỉ thị bọn họ địa vị cũng không nhỏ, thậm chí dám khiêu chiến đồng thời Trác thị còn có Chương gia.
Trong lòng cô nghĩ tới người có khả năng, nếu thật là như vậy, các cô khả năng lành ít dữ nhiều.
Thời Yên thấy sắc mặt Chương Tình Tình tái nhợt, dự cảm không tốt trong lòng cũng càng ngày càng mãnh liệt. Cô không một tiếng động tiến đến cạnh Chương Tình Tình, thấp giọng hỏi cô ấy: “Có phải cô có manh mối?”
Chương Tình Tình nhìn cô một cái, dùng khẩu hình nói một chữ: “Vương.”
“Đừng có thì thầm to nhỏ!” Người đàn ông đột nhiên quát lên một tiếng, Thời Yên lập tức ngồi ngay ngắn.
Vương thị.
Ở trong trí nhớ Thời Yên, đây là một gia tộc đủ để khiêu khiến Trác thị, Trác thị Trác Dụ Bân và Vương thị Vương Kỳ Vĩ đều được gọi là người đàn ông nắm giữ mạch kinh tế toàn cầu, mặt khác, Vương thị tẩy trắng từ hắc đạo, hiện tại tuy rằng kinh doanh, nhưng nghe nói còn kinh doanh một bang phái ngầm, quy mô chỉ sợ không thua Trung Nghĩa Đường Chương gia.
Thời Yên cảm thấy rất kỳ quái, giả thiết như vậy, vì sao Vương Kỳ Vĩ có thể không phải một người theo đuổi cô! Nhất định là bởi vì trông quá xấu!
Cô nhìn Chương Tình Tình bên cạnh, dùng ánh mắt chất vấn cô: “Khi nào cô đắc tội Vương thị thế??”
Chương Tình Tình đọc hiểu ánh mắt của cô, ném cho cô một ánh mắt xem thường: “Sao cô không nói là khi nào thì cô thông đồng thái tử gia Vương thị, đối phương vì yêu sinh hận?”
Thời Yên: “Tôi không có!”
Chương Tình Tình: “Tôi cũng không có!”
“……”
Vậy rốt cuộc là vì cái gì???
Buổi chiều Lục Cảnh Nhiên lên lớp xong, lập tức gọi điện thoại cho Thời Yên, tính hỏi cô buổi tối muốn đi đâu ăn cơm. Sau khi gọi đi, điện thoại cứ mãi nhắc nhở đối phương đã tắt máy, Lục Cảnh Nhiên gọi ba lần, lông này rốt cuộc nhăn lại.
Đừng hoảng hốt, có thể chỉ là điện thoại hết pin tắt máy thôi? Anh nỗ lực khiến bản thân bình tĩnh trở lại, sau đó gọi điện thoại đến ký túc xá Thời Yên. Điện thoại là Đoan Mộc Du Du nhận, sau khi cô nói trưa nay Thời Yên không về, sắc mặt Lục Cảnh Nhiên lập tức lạnh đến dọa người.
Anh vội cúp máy, gọi vào dãy số chỉ liên lạc khi gặp tình huống khẩn cấp.
Đối phương bắt máy ngay lập tức, cung kính hỏi anh: “Tiên sinh, có gì dặn dò?”
“Lập tức giúp tôi tra xem trưa nay Thời Yên đi đâu.”
Giọng Lục Cảnh Nhiên chưa từng lạnh như thế, đối phương rõ ràng hơi sửng sốt, hơn nữa anh nói rất nhanh, tựa như mang theo vội vàng khó nói lên lời, người đầu kia điện thoại lập tức nói: “Tôi điều tra ngay.”
Ba phút sau, điện thoại của Lục Cảnh Nhiên vang lên, anh bắt máy, chưa hỏi gì, đối phương đã chủ động mở miệng nói: “Tiên sinh, chúng tôi tra được trưa nay Thời tiểu thư ăn cơm cùng Chương Tình Tình tiểu thư, mặt khác chúng tôi còn biết, khoảng 1 giờ rưỡi, Thời tiểu thư hình như gọi điện thoại bảo cảnh sát.”
Nghe được ba chữ báo cảnh sát, lạnh lẽo trêи mặt Lục Cảnh Nhiên trực tiếp thấm tới đáy mắt, anh nắm chặt điện thoại trong tay, cực lực kiềm chế sự tức giận của mình: “Tôi muốn lập tức biết Thời Yên ở đâu.”
“Rõ.”
Danh sách chương