Lộ Dao đóng gói bốn phần ăn xong thì đưa qua cho khách, sau đó lặng lẽ lén lút quan sát xem bọn họ trả tiền kiểu gì.
Nhưng khác với những gì cô dự đoán. Bọn họ không hề quét mã, cũng không lấy di động ra.
Lúc trả tiền, bọn họ quẹt nhẹ đầu ngón tay qua mã quét sau đó xách đồ đi luôn.
Lộ Dao lập tức kiểm tra tài khoản, thấy tiền vừa bán đồ ăn xong đã được thu vào sổ sách, không hề thiếu chút nào.
Nếu những thứ này đều là tiền cả thì tốt biết bao.
Lộ Dao lại thở dài một hơi.
Thấy bốn người kia đi vào rạp chiếu phim, Lộ Dao đột nhiên cảm thấy tò mò.
Rạp chiếu phim ở dị giới thì chiếu những bộ phim gì nhỉ? Sau này có cơ hội nhất định cô phải đi xem cho biết mới được.
Sau khi đoàn khách kia rời đi, quán lại trở nên vắng vẻ.
Cánh gà đã vơi đi một ít nên Lộ Dao quay vào cửa hàng lấy thêm.
Chừng nửa tiếng đồng hồ sau, có mấy người lục tục ra khỏi rạp chiếu phim rồi đi thẳng vào cửa hàng đồ ăn vặt của Lộ Dao.
"Cho tôi hai cặp cánh gà nướng cay địa ngục, thêm một bát canh ngọt và hai hộp sữa đá nữa."
"Cho tôi một cặp cánh gà nướng cay địa ngục và một hộp sữa đá!"
"Cho tôi hai cặp cánh gà nướng cay địa ngục và một bát canh ngọt nữa. Bà chủ ơi làm ơn nhanh chút đi!"
Người trước cửa hàng đồ ăn vặt dần dần xếp thành một hàng dài. Không ngừng có người đi ra khỏi rạp chiếu phim.
Một đoàn người chân trước vừa mới đóng gói đồ ăn mang đi, chưa tới mấy phút sau đã lại có một đoàn người khác đi ra.
Lộ Dao vội vàng nướng cánh gà cay, múc canh ngọt, bận đến nỗi chân không chạm đất, mồ hôi trên trán ướt đẫm tóc, nhưng người xếp hàng trước quầy càng ngày càng dài.
Lúc Xích và Thanh đi thang máy lên tầng chín mươi chín thì hàng người trước cửa hàng đồ ăn vặt đã xếp đến tận cửa thang máy rồi.
"Đây không phải xếp hàng mua cánh gà nướng cay đấy chứ?" Xích sụp đổ hỏi.
Từ khi được nếm thử cánh gà nướng cay kia, anh ta đã suy nghĩ cả một đêm không ngủ được.
Trời vừa mờ sáng anh ta đã cố ý xin nghỉ để tới khu C, vốn tưởng rằng mình sẽ được thưởng thức hương vị nhớ mong mãi kia ngay lập tức, ai ngờ người đông quá.
Thanh không nói gì, chỉ yên lặng đi tới xếp sau đội ngũ kia.
Anh ta đã đoán được trước tình huống này rồi.
Mãi cho đến giữa trưa, toàn bộ nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị trước đã bán hết rồi mà trước cửa hàng nhỏ vẫn còn mười mấy người đang xếp hàng.
Lộ Dao vừa lau mồ hôi vừa thông báo: "Ngại quá, nguyên liệu nấu ăn bán hết cả rồi. Hôm nay đóng cửa, ngày mai mọi người lại tới nhé."
Người chưa mua được lại đứng thêm chốc lát, mãi đến khi chắc chắn là sẽ không mua được đồ ăn mới thất vọng rời đi.
Lộ Dao vừa thu dọn đồ đạc vừa tính nhẩm trong lòng xem ngày mai còn phải chuẩn bị thêm bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn.
Chờ đến khi dọn dẹp xong, cô còn phải đi siêu thị mua đồ ăn nữa.
Cô đang nghĩ không biết có nên liên hệ với nhà cung cấp đưa hàng tới tận cửa không. Như thế tiện hơn việc ngày nào cô cũng phải đi siêu thị.
Xích đứng trước cửa hàng nhỏ, vẻ mặt không cam lòng. Vừa rồi chỉ còn một người nữa là đến anh ta, chỉ một người nữa thôi.
Lộ Dao dọn dẹp bếp nướng và bàn ghế xong, lúc chuẩn bị đóng cửa thì ngẩng đầu lên thấy Xích.
Cái mái đầu đỏ rực kia thật sự rất nổi bật, rất 2D, đặt trên người thanh niên này lại rất hợp nhau.
Trong khoảnh khắc hai mắt va vào nhau, niềm hy vọng trong lòng Xích lại bùng lên. Anh ta bước lên phía trước rồi nói với vẻ tội nghiệp: "Bà chủ à, tôi từ rất xa lặn lội tới nơi này đấy. Cánh gà nướng cay nhà cô thật sự ăn ngon quá."
Lộ Dao: "..."
Cô thật sự chẳng còn giọt nào nữa cả.
Thế là cô xoay người vào trong, một lát sau cầm ra hai cái kẹo que đưa cho Xích và Thanh đang đứng bên cạnh anh ta: "Cánh gà nướng thật sự hết rồi. Tôi chuẩn bị đi ra ngoài nhập hàng đây. Ngày mai anh tới sớm một chút nhé."
Lúc nhận kẹo que, đầu ngón tay của Lộ Dao trượt nhẹ qua anh ta một cái. Cô không để ý, đưa kẹo cho người ta xong bèn đóng cửa hàng lại.
Xích đứng đờ ra đó trong chốc lát rồi mới từ từ quay đầu lại nhìn Thanh: "Tôi chạm vào tay cô ấy."
Thanh: "..."
Xích: "Nhưng mà tay cô ấy nóng."
Còn bọn họ thì lạnh cả.
-
Lộ Dao tắm rửa một cái, thay một bộ quần áo thấm mồ hôi rồi ra ngoài mua hàng.
Cô tới một khu chợ nông sản xa hơn siêu thị một chút, đi dạo vài vòng rồi mua nguyên liệu nấu ăn và đồ gia vị cần dùng. Lúc này mới biết giá nhập hàng ở chợ nông sản rẻ hơn siêu thị rất nhiều, còn cung cấp dịch vụ giao hàng tận nhà nữa.
Cô tìm mấy nhà rồi xác định được một nhà cung cấp đồ uống, còn những nhà khác thì cô sẽ chuẩn bị quan sát thêm một thời gian nữa rồi mới quyết định.
Trở lại cửa hàng, Lộ Dao lập tức bắt tay vào chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho ngày hôm sau.
Cô vẫn chưa biết đến chuyện tiếng tăm của cửa hàng đồ ăn vặt Lộ Dao đã truyền đi khắp dị giới rồi.
Nhưng khác với những gì cô dự đoán. Bọn họ không hề quét mã, cũng không lấy di động ra.
Lúc trả tiền, bọn họ quẹt nhẹ đầu ngón tay qua mã quét sau đó xách đồ đi luôn.
Lộ Dao lập tức kiểm tra tài khoản, thấy tiền vừa bán đồ ăn xong đã được thu vào sổ sách, không hề thiếu chút nào.
Nếu những thứ này đều là tiền cả thì tốt biết bao.
Lộ Dao lại thở dài một hơi.
Thấy bốn người kia đi vào rạp chiếu phim, Lộ Dao đột nhiên cảm thấy tò mò.
Rạp chiếu phim ở dị giới thì chiếu những bộ phim gì nhỉ? Sau này có cơ hội nhất định cô phải đi xem cho biết mới được.
Sau khi đoàn khách kia rời đi, quán lại trở nên vắng vẻ.
Cánh gà đã vơi đi một ít nên Lộ Dao quay vào cửa hàng lấy thêm.
Chừng nửa tiếng đồng hồ sau, có mấy người lục tục ra khỏi rạp chiếu phim rồi đi thẳng vào cửa hàng đồ ăn vặt của Lộ Dao.
"Cho tôi hai cặp cánh gà nướng cay địa ngục, thêm một bát canh ngọt và hai hộp sữa đá nữa."
"Cho tôi một cặp cánh gà nướng cay địa ngục và một hộp sữa đá!"
"Cho tôi hai cặp cánh gà nướng cay địa ngục và một bát canh ngọt nữa. Bà chủ ơi làm ơn nhanh chút đi!"
Người trước cửa hàng đồ ăn vặt dần dần xếp thành một hàng dài. Không ngừng có người đi ra khỏi rạp chiếu phim.
Một đoàn người chân trước vừa mới đóng gói đồ ăn mang đi, chưa tới mấy phút sau đã lại có một đoàn người khác đi ra.
Lộ Dao vội vàng nướng cánh gà cay, múc canh ngọt, bận đến nỗi chân không chạm đất, mồ hôi trên trán ướt đẫm tóc, nhưng người xếp hàng trước quầy càng ngày càng dài.
Lúc Xích và Thanh đi thang máy lên tầng chín mươi chín thì hàng người trước cửa hàng đồ ăn vặt đã xếp đến tận cửa thang máy rồi.
"Đây không phải xếp hàng mua cánh gà nướng cay đấy chứ?" Xích sụp đổ hỏi.
Từ khi được nếm thử cánh gà nướng cay kia, anh ta đã suy nghĩ cả một đêm không ngủ được.
Trời vừa mờ sáng anh ta đã cố ý xin nghỉ để tới khu C, vốn tưởng rằng mình sẽ được thưởng thức hương vị nhớ mong mãi kia ngay lập tức, ai ngờ người đông quá.
Thanh không nói gì, chỉ yên lặng đi tới xếp sau đội ngũ kia.
Anh ta đã đoán được trước tình huống này rồi.
Mãi cho đến giữa trưa, toàn bộ nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị trước đã bán hết rồi mà trước cửa hàng nhỏ vẫn còn mười mấy người đang xếp hàng.
Lộ Dao vừa lau mồ hôi vừa thông báo: "Ngại quá, nguyên liệu nấu ăn bán hết cả rồi. Hôm nay đóng cửa, ngày mai mọi người lại tới nhé."
Người chưa mua được lại đứng thêm chốc lát, mãi đến khi chắc chắn là sẽ không mua được đồ ăn mới thất vọng rời đi.
Lộ Dao vừa thu dọn đồ đạc vừa tính nhẩm trong lòng xem ngày mai còn phải chuẩn bị thêm bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn.
Chờ đến khi dọn dẹp xong, cô còn phải đi siêu thị mua đồ ăn nữa.
Cô đang nghĩ không biết có nên liên hệ với nhà cung cấp đưa hàng tới tận cửa không. Như thế tiện hơn việc ngày nào cô cũng phải đi siêu thị.
Xích đứng trước cửa hàng nhỏ, vẻ mặt không cam lòng. Vừa rồi chỉ còn một người nữa là đến anh ta, chỉ một người nữa thôi.
Lộ Dao dọn dẹp bếp nướng và bàn ghế xong, lúc chuẩn bị đóng cửa thì ngẩng đầu lên thấy Xích.
Cái mái đầu đỏ rực kia thật sự rất nổi bật, rất 2D, đặt trên người thanh niên này lại rất hợp nhau.
Trong khoảnh khắc hai mắt va vào nhau, niềm hy vọng trong lòng Xích lại bùng lên. Anh ta bước lên phía trước rồi nói với vẻ tội nghiệp: "Bà chủ à, tôi từ rất xa lặn lội tới nơi này đấy. Cánh gà nướng cay nhà cô thật sự ăn ngon quá."
Lộ Dao: "..."
Cô thật sự chẳng còn giọt nào nữa cả.
Thế là cô xoay người vào trong, một lát sau cầm ra hai cái kẹo que đưa cho Xích và Thanh đang đứng bên cạnh anh ta: "Cánh gà nướng thật sự hết rồi. Tôi chuẩn bị đi ra ngoài nhập hàng đây. Ngày mai anh tới sớm một chút nhé."
Lúc nhận kẹo que, đầu ngón tay của Lộ Dao trượt nhẹ qua anh ta một cái. Cô không để ý, đưa kẹo cho người ta xong bèn đóng cửa hàng lại.
Xích đứng đờ ra đó trong chốc lát rồi mới từ từ quay đầu lại nhìn Thanh: "Tôi chạm vào tay cô ấy."
Thanh: "..."
Xích: "Nhưng mà tay cô ấy nóng."
Còn bọn họ thì lạnh cả.
-
Lộ Dao tắm rửa một cái, thay một bộ quần áo thấm mồ hôi rồi ra ngoài mua hàng.
Cô tới một khu chợ nông sản xa hơn siêu thị một chút, đi dạo vài vòng rồi mua nguyên liệu nấu ăn và đồ gia vị cần dùng. Lúc này mới biết giá nhập hàng ở chợ nông sản rẻ hơn siêu thị rất nhiều, còn cung cấp dịch vụ giao hàng tận nhà nữa.
Cô tìm mấy nhà rồi xác định được một nhà cung cấp đồ uống, còn những nhà khác thì cô sẽ chuẩn bị quan sát thêm một thời gian nữa rồi mới quyết định.
Trở lại cửa hàng, Lộ Dao lập tức bắt tay vào chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho ngày hôm sau.
Cô vẫn chưa biết đến chuyện tiếng tăm của cửa hàng đồ ăn vặt Lộ Dao đã truyền đi khắp dị giới rồi.
Danh sách chương