“Tiếng chuông di động thực đặc biệt, anh không nhìn xem là chuyện gì sao?”

Hoàng Phủ Tử Y cười xong liền dùng biểu tình cười như không cười nói, biểu tình kia nhìn thế nào cũng giống như là đang trêu chọc Sở Ngao Dư, mà bây giờ Hoàng Phủ Tử Y còn không có nghĩ đến, âm thanh đặc biệt này là bởi vì cô cập nhật Weibo.

Lý trí nói cho Sở Ngao Dư biết anh không nên xem Weibo của Hoàng Phủ Tử Y lúc này, nhưng ngón tay lại không chịu khống chế, thậm chí là gấp không chờ nổi click mở di động.

Tử Y đã cập nhật cái gì? Là ảnh chụp mỹ thực sao? Sẽ viết những gì? Có phải lại dùng ngữ khí quen thuộc gọi anh một tiếng Sở tiên sinh hay không? Giữa Sở Ngao Dư cùng Hoàng Phủ Tử Y, kỳ thật là có đoạn khoảng cách, nếu thực sự muốn che giấu, Hoàng Phủ Tử Y cũng không thể nhìn thấy nội dung trên điện thoại, chỉ là đầu óc Sở Ngao Dư lúc này có chút chậm chạp, click mở di động xong, mới đột nhiên phản ứng lại, muốn lấy di động đi thì đã bị Hoàng Phủ Tử Y thấy được một cái biên giác, biên giác thuộc về giao diện Weibo.

“Nhắc nhở Weibo? Chẳng lẽ là anh chú ý Weibo của em?”

Hoàng Phủ Tử Y là người thông minh cỡ nào, cơ hồ là lập tức đem mấu chốt sự tình suy nghĩ cẩn thận, trên thực tế vừa rồi lúc di động Sở Ngao Dư vang lên, cô cũng đã có dự cảm loại này, tiếng chuông kia thực sự là quá trùng hợp.

Sắc mặt Sở Ngao Dư càng đỏ, thậm chí cả cổ đều đỏ, cả người giống như bị nấu chín, ngồi ở bên kia không biết nên giải thích như thế nào.

“Ha ha ha……” Hoàng Phủ Tử Y cười thật vui sướng, biểu tình của anh thật sự là quá thú vị, so sánh với cái người lúc nãy mắng người ta “Lăn” đi quả thực như hai người khác nhau, ngược lại, cũng thật là thực đáng yêu nha.

Kỳ thật cá tính của Hoàng Phủ Tử Y, cũng là có chút tương phản manh, như là vẻ mặt đạm mạc bán manh ở trên Weibo, dùng ngữ khí thập phần nghiêm túc nói chính mình không muốn mua đơn, đây không phải tương phản manh thì là cái gì, thời điểm cô còn đang chê cười Sở Ngao Dư , trên mạng cũng xuất hiện một đoàn fan chê cười cô.

“Bệ hạ không muốn mua đơn, cảm giác manh manh đát ~”

“Bệ hạ tới mời tôi ăn cơm đi, tôi nhất định không để người mua đơn.”

“Không mua đơn có thể nha, mang bệ hạ đến đó rửa chén đi, ha ha ha……”

“Nếu bệ hạ không rửa chén, có thể cho bệ hạ đi hát rong, ô ô, bệ hạ đáng thương.”

“Bệ hạ còn có thể vẽ tranh, mang bệ hạ đi vẽ tranh cho khách.”



“Giá trị nhan sắc của bệ hạ cao, có thể đương tiếp khách cùng trước sân khấu, wow, nhất định sẽ có rất nhiều người đi.”

“Bệ hạ ăn cơm ở đâu, gia đi mua đơn cho bệ hạ a!”

“Đám phấn trên lầu kia, các người chính là hắc phấn trong truyền thuyết sao?”

“Hắc phấn của bệ hạ không gọi là hắc phấn, hẳn nên kêu là phản quân, sao các người có thể cho bệ hạ đi hát rong rửa chén, tôi nghĩ là nên cho bệ hạ đi bán vé vào cửa tiệm cơm, chúng ta tổ chức thành đoàn thể tham quan đi, đến lúc đó cùng nhau chuộc thân vì bệ hạ, ha ha ha ha ~~~”

Hoàng Phủ Tử Y không biết chính mình đang bị các fan đàn trào, còn ở đây trêu đùa Sở Ngao Dư, “Anh đã theo dõi em rồi, vậy nick anh là gì, em cũng hồi quan một chút.”

Hồi quan? Sở Ngao Dư trước tiên nghĩ đến, nick tiểu hào của chính mình, đó là tuyệt đối không thể bại lộ, bằng không nhất định sẽ bị Tử Y cho là biến thái, cho nên chỉ có thể giao ra nick đại hào, bất quá Tử Y hồi quan anh, ngẫm lại liền có chút kích động!

“Chính là tên của anh.” Sở Ngao Dư nghĩ chính mình rất ít khi sử dụng nick đại hào, quyết định trở về phải sửa sang lại một chút cho thật tốt, ít nhất không để Tử Y cảm thấy mình có vẻ quá mức khô khan không thú vị, miễn cho bị Tử Y ghét bỏ.

Hoàng Phủ Tử Y lập tức liền mở di động, ở trên giao diện Weibo tìm kiếm được Weibo của Sở Ngao Dư, dứt khoát lưu loát ấn theo dõi, mà lúc này Sở Ngao Dư cũng lén lút nhìn Weibo của Hoàng Phủ Tử Y, biểu tình rất chi là rối rắm.

Tử Y muốn mời mình ăn cơm, quan ăn là do mình tìm, rượu và đồ ăn cũng để cho mình chọn, nhưng tiền cơm có chỗ tiểu quý, Tử Y nói cô không muốn mua đơn……

Tuy rằng Sở Ngao Dư biết lời này của Tử Y khả năng chính là một câu vui đùa, bởi vì Tử Y cũng không thiếu tiền, cô cũng có nguồn thu vào và ra của mình, bằng không cũng không có khả năng một lần liền trả hết hơn một ngàn vạn tiền mua biệt thự, nhưng vẫn là cảm thấy quái quái, có loại ảo giác mình đã hố Tử Y, thập phần xấu hổ.

Sở Ngao Dư nghĩ nghĩ, trước tiên đem theo dõi Hoàng Phủ Tử Y sửa thành theo dõi đặc biệt, sau đó thật cẩn thận hỏi: “

Anh có thể cùng em hỗ động ở trên Weibo hay không?”

Kỳ thật cho dù là đàn ông hay phụ nữ, đối với người mình thiệt tình yêu thích, chỉ sợ người ta không thích, nhưng chỉ cần đối phương không có làm ra chuyện thương tổn chính mình, lại còn luôn chiếu cố mình, vì mình mà suy nghĩ, tôn trọng ý nguyện của mình, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có một ít cảm xúc khác nhau, có thể là cảm động, có thể là áy náy.

Hoàng Phủ Tử Y biết Sở Ngao Dư thích mình, cũng biết Sở Ngao Dư thích mình có bao nhiêu cẩn thận cùng để ý, thậm chí có thể coi như là hèn mọn và yếu đuối, nhưng thời điểm Sở Ngao Dư thật cẩn thận hỏi cô có thể cùng mình ở trên Weibo hỗ động như thế hay không, lòng cô vẫn là gắt gao xoắn lại một chút, có loại cảm giác chua xót.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện