Chương 66
Lục Nhu run rẩy, ngay lập tức khóc lóc xin lỗi: “Xin lỗi, chị Nam Khuê, là em sai, em không nên đẩy chị.”
“Lần này vẫn còn may, tôi không sao rồi, sau này chú ý chút.”
Hôm nay là lễ mừng thọ ông nội, Nam Khuê không muốn làm lớn chuyện, cho nên gật đầu coi như bỏ qua.
Ngay sau đó, cô nhìn thấy Lục Kiến Thành xách Lục Nhu lên ném ra ngoài.
Không sai, là “ném” ra ngoài.
Dương Anh cũng chẳng còn mặt mũi nào ở lại cầu xin tha thứ nữa, mất hết thể diện đi theo sau Lục Nhu ra ngoài.
Bữa tiệc lúc này mới bình thường trở lại.
Thấy tâm trạng ông nội vẫn tốt, không bị ảnh hưởng bởi Lục Nhu, Nam Khuê mới thở phào một hơi.
Cô nhanh chóng lột vỏ một con tôm bỏ vào trong bát của Lục lão gia: “Ông ơi, con tôm này mềm lắm, ông nếm thử xem.”
“Được.”
Lục lão gia nếm thử, khẽ gật đầu: “Umm, rất mềm, thực sự rất ngon.”
Bận rộn cả một ngày, buổi tối ăn cơm xong, Nam Khuê cuối cùng cũng có thể quay về phòng nghỉ ngơi rồi.
Nam Khuê thấy hơi buồn ngủ, muốn tắm rửa sớm rồi đi ngủ, nên đã cầm theo đồ ngủ vào phòng tắm.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Lục Kiến Thành đi ra mở cửa.
“Thiếu gia, đây là món phu nhân đích thân hầm cho cậu và thiếu phu nhân, còn đây là canh giải rượu của cậu, phu nhân nói cả ngày hôm nay thấy cậu đã uống nhiều rượu, nên uống cho giải rượu, tỉnh người.”
Lục Kiến Thành dán ánh mắt vào một cái chén thủy tinh trong suốt khác, bác gái Chu liền vội giải thích.
“Phần này là tổ yến cho thiếu phu nhân, con gái uống vào rất tốt, da dẻ mềm mại, dưỡng da trẻ đẹp; thiếu phu nhân nhất định sẽ thích.”
“Được, thay tôi cảm ơn mẹ.”
Lục Kiến Thành bưng hai chén đi vào trong.
Thấy nhiệt độ canh giải rượu đã hợp lý, anh cũng quả thực có chút đau đầu, không nghĩ ngợi gì liền lập tức uống.
Sau khi uống xong, Lục Kiến Thành liền chau mày.
Canh giải rượu này lạ lạ sao ấy nhỉ?
Cảm giác không giống với mọi, hình như… có thêm mùi vị của thuốc đông y.
Lúc Nam Khuê tắm xong bước ra ngoài, khuôn mặt đỏ ửng lên, da dẻ cũng cảm tưởng như chạm vào là vỡ.
Thấy Lục Kiến Thành đã cởi giày, tháo cà vạt, cúc áo sơ mi trắng cũng đã cởi hai cái, cả người đỏ lên đang ngồi trên ghế khiến cô kinh ngạc vô cùng.
“Anh bị sao vậy? Có phải do uống rượu nên thấy không khỏe không?” Nam Khuê hỏi.
Lục Kiến Thành lắc đầu nói: “Anh thấy nóng quá.”
Nóng?
Câu trả lời này lập tức khiến Nam Khuê cảm thấy quái lạ.