"Ta có lễ vật cho các ngươi!" Võ Thiên Mị đùng đùng đi tới, sau đó lại kéo theo một cái rương lớn xuống đây, mở ra hòm rương xem xét. Bên trong đó tất cả đều là đủ loại thương phẩm rực rỡ muôn màu.

Võ Thiên Mị từng món từng món lựa ra."Nữ vương đại nhân, đây là của ngươi..."

"Nữ vương đại nhân, đây là của ngươi..."

"Nữ vương đại nhân, cái này vẫn là của ngươi..."

Bạch Thanh Tuyết vô cùng kinh hỉ, không chút khách khí toàn bộ tiếp thu hết.

Lâm Bắc Phàm len lén liếc qua, phát hiện những lễ vật này hầu như tất cả đều là đồ trang điểm hoặc là mỹ phẩm dưỡng da, nhãn hiệu của chúng không có một cái nào hắn nhận biết cả, thấy cũng chưa từng thấy qua.

Lâm Bắc Phàm lắc đầu, nữ nhân a, luôn luôn bỏ được tiền ở phương diện này.

"Nữ vương tiểu nam nhân, đây là đưa cho ngươi..."

Lâm Bắc Phàm rất ngoài ý muốn tiếp nhận một cái hộp tinh xảo: "Ta cũng có?"

Cúi đầu xem xét, vẫn là mỹ phẩm dưỡng da chuyên dùng cho nam nhân.

Lâm Bắc Phàm trên mặt toát ra ba đầu hắc tuyến.

"~~~ Cái này, ta hình như cũng không cần..."

"Ngươi xác thực không cần!" Võ Thiên Mị đố kỵ nhìn chằm chằm gương mặt Lâm Bắc Phàm, dùng giọng nói rất hâm mộ: "Ngươi là người có làn da tốt nhất ta từng thấy đó. Không chỉ so với nam nhân tốt hơn nhiều mà còn so với nữ nhân tốt lắm đó, thực sự là hâm mộ chết người!"

Bạch Thanh Tuyết phảng phất tìm đến chung chủ đề, đồng dạng hâm mộ nói: "Chính là như thế, ta chưa từng có gặp qua nam nhân nào có làn da so với ta còn tốt hơn, giống như làn da của đứa bé sơ sinh trắng nõn không tì vết, sờ lên đủ lực đàn hồi."

Võ Thiên Mị la hoảng lên: "Thật vậy chăng? Ta tới thử xem!"

~~~ Thế là, Võ Thiên Mị lập tức đến bên cạnh Lâm Bắc Phàm, duỗi ra ngón tay ngọc ngà, sau đó vui mừng nói: "Quả nhiên là thật! Không chỉ đàn hồi tốt, hơn nữa mười phần bóng loáng, lỗ chân lông cực kỳ nhỏ, hầu như đều không nhìn thấy đây!"

Lâm Bắc Phàm im lặng nhìn về phía Bạch Thanh Tuyết ở bên cạnh.

~~~ Bộ dáng kia giống như muốn nói: Vợ ơi, lão công ngươi bị người khác đùa giỡn đây này, ngươi cũng không quản hay sao?

Võ Thiên Mị lần nữa la hoảng lên: "Trời ạ, ngươi dùng biện pháp gì bảo dưỡng làn da? Mau nói cho ta biết! Mau nói cho ta biết đi..."

Võ Thiên Mị kích động.

"Lão công, anh chẳng lẽ thật sự có biện pháp?" Bạch Thanh Tuyết lại ngồi vào một bên, ngay sau đó hướng Lâm Bắc Phàm ngạo kiều nói: "Ai gia bây giờ ra lệnh ngươi, mau giao ra biện pháp bảo dưỡng da của ngươi ra đây, bằng không thì ai gia muốn ngươi đẹp mặt!"

Lâm Bắc Phàm gật đầu: "Ta quả thật có mấy phần tâm đắc."

"Mau nói!" Hai nàng trăm miệng một lời.

Lâm Bắc Phàm bình tĩnh nhấp một hớp đồ uống, nói: "Ít dùng đồ trang điểm sẽ được thôi."

Bạch Thanh Tuyết: "....."

Võ Thiên Mị: "....."

~~~ Cứ như vậy, Võ Thiên Mị tạm thời ở phía bên kia của Lâm Bắc Phàm.

Ngày thứ hai, Võ Thiên Mị cùng Bạch Thanh Tuyết mặc trang phục chính thức đi làm tại đài truyền hình.

Lúc đầu, dựa theo ý muốn của Bạch Thanh Tuyết, bạn thân của mình ở nước Mỹ xa vạn dặm mới tới thành phố Giang Bắc, hẳn là nên chơi thêm mấy ngày ở nơi này, nghỉ ngơi đủ lại đi công tác. Chẳng qua, cái cô Võ Thiên Mị này cũng là một tên cuồng công việc, cũng là một nữ cường nhân, không đồng ý phương án này. Thế là ngày thứ hai, hai nữ nhân trong nhà cùng lúc xuất phát, chạy về phía đài truyền hình.

~~~ Chỉ có Lâm Bắc Phàm y nguyên ở lại nhà nằm lỳ ở một chỗ, sờ mèo phơi nắng. Thời gian trôi qua y như lão nhân đã về hưu.

"Nữ vương đại nhân, nơi này chính là đài truyền hình của ngươi? Thoạt nhìn có chút rách rách rưới rưới nhỉ, không phù hợp với phong cách nữ vương đại nhân." Võ Thiên Mị từ trên xe đi xuống, tò mò xem chừng nói.

~~~ Lúc này, mọi người ở đây chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng.

Không giống với hôm qua, Võ Thiên Mị mặc trên người một bộ váy đầm liền thân màu hồng nhạt xen lẫn trắng tôn lên dáng người đẹp mị hoặc đặc biệt là vòng mông quyến rũ. Chân mang theo giày cao gót màu hồng hợp với chiếc váy, mị động lòng người, tràn đầy vẻ thành thục, hấp dẫn và nữ tính.

"~~~ Xác thực có chút rách rách rưới rưới thật, lúc trước ta không đủ tiền chỉ có thể mua xuống cái đài truyền hình này và nhà lầu gần đây đều mua hết. Chẳng qua ta tin tưởng dưới sự hướng dẫn của ta đài truyền hình Tinh Quang nhất định sẽ theo gió vượt sóng, phát triển lớn mạnh. Đến lúc đó, đổi lại một cái văn phòng có thể xứng với khí chất của bản nữ vương."

Bạch Thanh Tuyết xuống xe từ một cửa khác, rất tự tin nói.

Quần áo Bạch Thanh Tuyết đang mặc kiểu dáng cũng vô cùng đơn giản, chính là kiểu Tây phục nữ màu trắng bó sát lấy cơ thể cùng với một chiếc váy màu trắng bao trọn vòng mông, tóc được buộc lên thật cao. Chỉnh thể này thoạt nhìn khí khái hào hùng mười phần, tự tin dào dạt.

Hai nữ nhân mỹ lệ này đứng chung một chỗ, lập tức ganh đua sắc đẹp, phá lệ long lanh đẹp mắt.

"Ta dẫn ngươi đi xem, nhận cấp sơ bộ, thuận tiện giới thiệu tình huống phát triển trước mắt của đài truyền hình."

"Nữ vương đại nhân đã phân phó, nô tỳ sẽ làm theo!"

Thế là, Bạch Thanh Tuyết mang theo Võ Thiên Mị đi vào cổng đài truyền hình.

Đón lấy, Bạch Thanh Tuyết giới thiệu tình hình công tác trước mắt của đài truyền hình cho Võ Thiên Mị. Hiện tại, đài truyền hình có 2 công tác chính yếu nhất chính là [ Nếu Bạn Là Người Duy Nhất ] cùng [ Only You ]. Hai cái tiết mục này cộng lại đã mang đến thu nhập hơn 30 ức cho đài truyền hình chỉ trong vòng thời gian không tới một tháng, để đài truyền hình hầu như muốn tăng trưởng gấp ba. Có thể nói 2 tiết mục này là công tác trọng yếu nhất trước mắt.

Võ Thiên Mị vừa đi vừa nghe, nàng rất sửng sốt, nàng không nghĩ tới mới thời gian một tháng, mới chỉ đẩy ra hai trang tiết mục, đài truyền hình đã liền thực hiện bộc phát tăng trưởng, tài sản vọt lên hai lần. Cái này ở thị trường tư bản cũng là rất sự tình khó làm được.

Hơn nữa những tài sản này đều là thu nhập tiền mặc dẫn đến càm thêm khó làm hơn nữa.

"Không hổ là nữ vương đại nhân, ở nơi nào đều không thể vùi lấp tài hoa của ngươi!"

Bạch Thanh Tuyết khiêm tốn cười một tiếng: "~~~ Cái này không chỉ là công lao của một mình ta, còn có lão công nữa, công lao của hắn là lớn nhất."

"Hắn? Ta cũng chưa thấy hắn đặc biệt ở điểm nào đó, à chỉ là đặc biệt lười! Hơn nữa giới giải trí không phải đã truyền ra hắn ngoại trừ tướng mạo ra thì không còn gì khác, chỉ là một tên tiểu bạch kiểm rất may mắn hay sao?" Võ Thiên Mị mở to hai mắt nhìn, bộ dáng mười phần đáng yêu.

Bạch Thanh Tuyết khinh thường nói: "Những tin kia cũng chỉ là hồ lộng người ta mà thôi, chỉ là lão công ta ưa thích điệu thấp, không thích tranh luận mà thôi. Ta đã nói với ngươi, kỳ thực lão công ta lợi hại lắm đó!"

Nhìn thấy được vẻ mặt tò mò của bạn thân, Bạch Thanh Tuyết bắt đầu nhớ lại: "~~~ phương án thiết kế 2 tiết mục kia đều là hắn làm ra đó, ngươi xem hiện tại người xem bạo rạp. Một phát truyền ra đã trấn áp các tiết mục của đài truyền hình nhất lưu, thu tới kim quang tới tay, trong thời gian một tháng đã để đài truyền hình khuếch trương gấp ba, ngươi nói hắn lợi hại hay không?"

"Quá Lợi hại!" Võ Thiên Mị từ trong thâm tâm nói.

"Còn có đó..." Lúc này Bạch Thanh Tuyết tràn đầy kỉ niệm cùng cảm xúc mãnh liệt, không kịp chờ đợi nói, "Ngươi biết chủ trì và đạo diễn hai trang tiết mục này, người chủ trì Mạnh Tiểu Phi còn có đạo diễnTiền Đa Đa không?"

"Vừa mới biết rõ, cũng là nhân tài rất xuất sắc. Nếu như không có bọn họ, tiết mục này sẽ không đặc sắc như vậy."

Bạch Thanh Tuyết cười đắc ý, "~~~ Hai người này được chính tay lão công ta thu phục gia nhập Star TV."

"Trời ạ, thì ra là như vậy!" Võ Thiên Mị lại một lần nữa chấn kinh.

"Còn có nữa đó, ngươi thấy mấy người ở bộ an ninh hay không?"

"Thấy được, thoạt nhìn thật hung hãn, làm người khác sợ hãi. Ta có một loại cảm giác mãnh liệt, bọn hắn giống như đã giết qua người rồi..."

Bạch Thanh Tuyết lần nữa đắc ý, nhỏ giọng nói: "Ta lén nói cho ngươi biết, ngươi đừng nói cho người khác. Mấy người này tất cả đều là binh vương, cũng chính là người so với lính đặc chủng còn muốn lợi hại hơn mấy lần, từ trên chiến trường sống sót. Ho chí ít đã mang trên mình 10 mạng người đấy."

"Ực, ông trời của ta ơi!" Võ Thiên Mị kém chút kêu ra tiếng.

"Lợi hại nhất vẫn là bộ trưởng bộ an ninh Diệp Vô Đạo, cũng chính là lão đại của bọn hắn, là một gã so với binh vương còn lại lợi hại hơn, được xưng là binh hoàng. Nghe lão công của ta nói, võ lực của hắn cao nhất, mấy chục người bình thường đều không phải đối thủ của hắn, là người trong một nhóm nhỏ đứng ở thế giới tối đỉnh phong. Nếu như phối hợp với vũ khí sẽ tạo nên một đài siêu cấp sát lực cơ khí!"

"Cường đại như vậy?" Võ Thiên Mị chấn kinh.

"Từ khi có bọn hắn, đài truyền hình Tinh Quang đều gió êm sóng lặng. Mà những nhân tài này có thể gặp chẳng thể cầu, đều là lão công ta kéo vào đến, ngươi nói lão công ta có lợi hại hay không? Công lao có lớn hay không?" Bạch Thanh Tuyết đắc ý ngẩng đầu lên, lấy bộ dáng nhanh khen ta đi nào.

"Lợi hại! Quá lợi hại!" Võ Thiên Mị cặp mắt tỏa ánh sáng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện