Sáng sớm: Cộc cộc
- Ưm, ai vậy? Nó còn chưa tỉnh ngủ, vẫn muốn ngủ tiếp nhưng vẫn cố dậy và ra mở cửa.Phải nói làm sao đây, nó đang đứng bất thần , không, bị hóa đá thì đúng hơn, trước mặt nó chính là hắn, cái tia chớp lạnh như băng ấy
- Cậu … cậu …lên đây làm gì … Hơ … hơ? Nó xanh mặt hỏi
- Cậu còn định ngủ tới bao giờ? Hắn lạnh lùng hỏi nó
- Ơ, giờ mới chưa 7 giờ mà
- Đi học, hắn nói
- Nhưng ……..
- SÂM! Chưa nói hết thì hắn đã đóng sầm cửa lại
- Tôi sẽ xuống nhà đợi cậu, mau thay quần áo và vệ sinh cá nhân đi
- …………( nó)
5 phút sau, nó đi xuống nhà với bộ váy màu vàng vô cùng dễ thương
- …….. ( nó)
- Xong rồi à? Hắn đang ngồi ở ghế lên tiếng
- Ừm … nó gật đầu
- Cầm lấy. Hắn vứt balo của hắn cho nó
- Sao thế? - Mang tới trường cho tôi đi, hắn nói nhưng vẫn giữ khuôn mặt lạnh
- Ơ, tại sao? Nó hỏi nhỏ
- Cậu phải nghe lời tôi nói chứ! Cam kết rồi mà, mới hôm qua, tờ giấy vẫn còn đây! Cậu là cún, còn tôi là chủ! OK? Hắn còn lôi cả tiếng anh ra nói với nó
- Chứ không phải chỉ cần đi dạo với cậu mỗi buổi sáng sao?
- …… hắn đưa một ánh mắt sát khí nhìn nó. Cậu nghĩ cậu là cún cưng à?
- À.. không có, nó sợ hãi cúi đầu
- Vậy thì đi
Píp, cánh cổng tự mở đường cho cậu thiếu gia
Nó nhìn quanh
- Hôm nay không đi xe đâu, hắn lạnh tanh
- Tại sao vậy? Nó hơi ngượng ngùng khi hắn biết được suy nghĩ của nó
- Hừ.. hắn nói lạnh rồi quay sang véo má nó đỏ lừ
- Ư … ư … đau … bỏ mình … ra ưm … ưm ….
- Cậu đừng nghĩ tới chuyện trốn việc với tôi nghe chưa?
- Nghe rồi … ưm bỏ ra đi mà
- ….. ( hắn)
- Sao cậu mạnh tay quá vậy?
- Con cún hư này, đi mau lên! Hắn không thèm trả lời câu hỏi của nó
- Nhưng.. balo của cậu nặng quá! Nó nói
Hắn làm như không nghe thấy gì, bắt đầu di chuyển
Đằng sau, nó đi lại rất khó khăn vì cái cặp quá nặng
- Thiên Tùng!
- Gì? Hắn hỏi nhưng không quay đầu nhìn lại
- Balo của cậu … có gì trong đó vậy? Nặng quá!
- Đá, hắn quay lại lạnh lùng nói ( như kiểu mỉa mai ý)
- Đá sao? Sao cậu lại mang đá tới trường vậy? Mới đi được 15m mà nó đã kêu trời kêu đất lên
- =.=! ( hắn) ( Tôi chỉ đùa thôi mà cô nương, ngu ngốc, làm gì có ai mang đá tới trường?)
- Cậu nói đi mà, cậu mang đá tới trường làm gì?
- …….
- Phù … phù …thôi cậu không nói cũng được, nhưng ….cho mình nghỉ tí nhé! Nó năn nỉ
Ui da! Nó chưa kịp thở thì đã bị hắn kéo lôi đi
- Đau quá! Cậu làm gì vậy? ( Chính xác là nó đang bị hắn kéo tay áo, à không lôi tay áo thì đúng hơn)
5 giây sau ….
- Phù phù, nó đứng lại
- Đi tiếp đi ( hắn đưa ánh mắt sát khí nhìn nó làm nó vô cùng sợ hãi)
- À vâng vâng ( một con cún ngoan ngoãn hehe)
- Ưm, ai vậy? Nó còn chưa tỉnh ngủ, vẫn muốn ngủ tiếp nhưng vẫn cố dậy và ra mở cửa.Phải nói làm sao đây, nó đang đứng bất thần , không, bị hóa đá thì đúng hơn, trước mặt nó chính là hắn, cái tia chớp lạnh như băng ấy
- Cậu … cậu …lên đây làm gì … Hơ … hơ? Nó xanh mặt hỏi
- Cậu còn định ngủ tới bao giờ? Hắn lạnh lùng hỏi nó
- Ơ, giờ mới chưa 7 giờ mà
- Đi học, hắn nói
- Nhưng ……..
- SÂM! Chưa nói hết thì hắn đã đóng sầm cửa lại
- Tôi sẽ xuống nhà đợi cậu, mau thay quần áo và vệ sinh cá nhân đi
- …………( nó)
5 phút sau, nó đi xuống nhà với bộ váy màu vàng vô cùng dễ thương
- …….. ( nó)
- Xong rồi à? Hắn đang ngồi ở ghế lên tiếng
- Ừm … nó gật đầu
- Cầm lấy. Hắn vứt balo của hắn cho nó
- Sao thế? - Mang tới trường cho tôi đi, hắn nói nhưng vẫn giữ khuôn mặt lạnh
- Ơ, tại sao? Nó hỏi nhỏ
- Cậu phải nghe lời tôi nói chứ! Cam kết rồi mà, mới hôm qua, tờ giấy vẫn còn đây! Cậu là cún, còn tôi là chủ! OK? Hắn còn lôi cả tiếng anh ra nói với nó
- Chứ không phải chỉ cần đi dạo với cậu mỗi buổi sáng sao?
- …… hắn đưa một ánh mắt sát khí nhìn nó. Cậu nghĩ cậu là cún cưng à?
- À.. không có, nó sợ hãi cúi đầu
- Vậy thì đi
Píp, cánh cổng tự mở đường cho cậu thiếu gia
Nó nhìn quanh
- Hôm nay không đi xe đâu, hắn lạnh tanh
- Tại sao vậy? Nó hơi ngượng ngùng khi hắn biết được suy nghĩ của nó
- Hừ.. hắn nói lạnh rồi quay sang véo má nó đỏ lừ
- Ư … ư … đau … bỏ mình … ra ưm … ưm ….
- Cậu đừng nghĩ tới chuyện trốn việc với tôi nghe chưa?
- Nghe rồi … ưm bỏ ra đi mà
- ….. ( hắn)
- Sao cậu mạnh tay quá vậy?
- Con cún hư này, đi mau lên! Hắn không thèm trả lời câu hỏi của nó
- Nhưng.. balo của cậu nặng quá! Nó nói
Hắn làm như không nghe thấy gì, bắt đầu di chuyển
Đằng sau, nó đi lại rất khó khăn vì cái cặp quá nặng
- Thiên Tùng!
- Gì? Hắn hỏi nhưng không quay đầu nhìn lại
- Balo của cậu … có gì trong đó vậy? Nặng quá!
- Đá, hắn quay lại lạnh lùng nói ( như kiểu mỉa mai ý)
- Đá sao? Sao cậu lại mang đá tới trường vậy? Mới đi được 15m mà nó đã kêu trời kêu đất lên
- =.=! ( hắn) ( Tôi chỉ đùa thôi mà cô nương, ngu ngốc, làm gì có ai mang đá tới trường?)
- Cậu nói đi mà, cậu mang đá tới trường làm gì?
- …….
- Phù … phù …thôi cậu không nói cũng được, nhưng ….cho mình nghỉ tí nhé! Nó năn nỉ
Ui da! Nó chưa kịp thở thì đã bị hắn kéo lôi đi
- Đau quá! Cậu làm gì vậy? ( Chính xác là nó đang bị hắn kéo tay áo, à không lôi tay áo thì đúng hơn)
5 giây sau ….
- Phù phù, nó đứng lại
- Đi tiếp đi ( hắn đưa ánh mắt sát khí nhìn nó làm nó vô cùng sợ hãi)
- À vâng vâng ( một con cún ngoan ngoãn hehe)
Danh sách chương