Năm nay thanh niên 22 tuổi, cuối cùng thì cha cậu cũng đồng ý để cậu quay về nhà.

Bởi vì cái năm cậu 19 tuổi ấy, không những không đi học mà còn làm loạn lên muốn kết hôn với một người con gái.

Cha cậu không thích cô gái kia, cho dù là gia cảnh hay nhan sắc.

Nhưng con trai mình cứ như bị quỷ ám, nói cô gái kia đã mang thai, nên cậu muốn cưới cô.

Có lẽ vì không ngờ cậu con trai luôn ngoan ngoãn vâng lời lại bướng bỉnh như vậy, nên người cha đã đuổi thanh niên ra khỏi nhà. Ông cho rằng chỉ cần ép thanh niên thì hai người họ sẽ chia tay.

Nhưng không, thanh niên lại cưới cô gái ấy, còn sinh một cậu con trai.

Sau đó là vì được người bạn hợp tác với mình khuyên nhủ nên cuối cùng ông cũng đồng ý cho thanh niên trở về.

Đó là một bữa cơm nhỏ, có cha, người bạn, thanh niên, và cả cô gái kia nữa.

Cô gái đó không thích nói chuyện, cũng không thèm đáp lại người cha. Tuy rằng cha già rất tức giận, nhưng vẫn muốn nhìn cháu trai.

Cháu trai rất ngoan, nhưng không giống thanh niên, cũng không giống cô gái đó. Nhưng mà nhìn rất quen, nhất thời cha vẫn chưa nhớ ra rốt cuộc là giống ai.

Người bạn nâng ly rượu, mời thanh niên một ly.

Thanh niên hết sức lo sợ mà cầm ly lên, nói, chào chú. Tay cậu run run, còn làm vẩy ra một ít rượu.

Người cha chướng mắt với bộ dạng lúng túng thiếu phóng khoáng này của thanh niên, đang muốn nổi giận thì người bạn cầm tay ông, khiến ông nhịn xuống.

Người bạn nói: “Đã lớn rồi, đến con trai cũng có rồi, không tệ.”

Ngữ khí của hắn rất hoà nhã.

Người cha hừ lạnh: “Đúng là khiến người ta không bớt lo được.”

Lời này cũng không hoàn toàn đúng, trước năm 19 tuổi, con trai của ông luôn vâng lời.

Tất nhiên, người cha không biết rằng cậu con trai luôn vâng lời của mình ngoại trừ năm 19 tuổi muốn kết hôn, năm 18 tuổi còn nhằm về phía bạn của ông – chính là người mà thanh niên gọi là chú kia – dạng chân ra.

Trên bàn cơm, cậu thanh niên rũ mắt, vẫn chăm sóc con mình.

Đồng thời cũng cảm nhận được ánh mắt thâm trầm chăm chú của chú vẫn rơi trên người mình.

Mang theo độ nóng và sự tức giận.

Chuyện đại nghịch bất đạo nhất thì cậu thanh niên đã làm năm 18.

Đó là có dục vọng với người đàn ông lớn hơn mình 15 tuổi.

Tự mình dâng đến cửa.

Cậu nghe chú bảo lúc còn bé đã từng bế mình, không khỏi đỏ mặt.

Đâu chỉ bế cậu khi còn bé, năm mười tám tuổi, trong căn biệt thự kia, người đàn ông ấy chỗ nào cũng ôm cậu, còn chưa từng đeo bao.

Nói đã lâu không gặp gì chứ, ở lần gặp cuối cùng đã không thấy nữa.

Rõ ràng ba năm trước, hắn cắm vào người cậu, chụp rất nhiều ảnh.

Thích nhất là lúc làm xong, chỗ kia không nguyên hình dạng.

Cậu được ngủ một năm.

19 tuổi, cậu tỉnh táo lại, bỏ chú mà đi.

Tìm được chân mệnh thiên nữ đích thực của mình.

Kết hôn.

Cậu đi không lời từ biệt, chỉ để chìa khoá lại biệt thự rồi ra đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện