Vào phòng tắm tắm, sau đó Cố Phi Yên đi tìm chị Hồng để thanh toán phần trăm làm của tối hôm qua. 

Vừa đi, cô vừa gọi điện cho Du Diễm Phong, biết anh ta vẫn còn tốt, cũng không phải chịu tội, cô nhẹ nhõm nói một câu, không quan tâm anh ta không thoả mãn kêu gọi to hỏi, luôn nhận điện thoại. 

Chuyện của tối hôm qua, cô có chết cũng không tiết lộ nữa chữ. 

Bởi vì Du Diễm Phong và ông chủ đứng đằng sau Thiên Cung có mối quan hệ với nhau, tiền lương của Cố Phi Yên bây giờ là mỗi ngày đề thanh toán, không giống với những người khác một tháng mới thanh toán, như vậy cô mới có thể mỗi ngày đến bệnh viện trả tiền, thanh toán tiền phí chữa bệnh của bà Thẩm. 

Đi đến cửa phòng làm việc của chị Hồng, cô gõ cửa.

“Mời vào!” Bên trong vọng ra tiếng của chị Hồng.

Mở cửa bước vào,Cố Phi Yên phát hiện trong phòng có vài người nữa,nhìn như vậy là đang họp,ngay tức khắc có một chút ngại mở lời, “ xin lỗi chị Hồng,em không không nghĩ mọi người đang họp. Chị cứ làm việc trước đi,em lát nữa quay lại tìm chị.”

“không sao,em đến đây đi,tiền của em sáng hôm nay chị đã thanh toán rõ ràng rồi.”chị Hồng vẫy vẫy tay.

Cố Phi Yên do dự một lát,rồi ngồi xuống ghế trong văn phòng củ cô ấy.

Trong lúc chị Hồng đang tìm giấy thanh toán kẹp ở trong đống văn bản,Cố Phi Yên rõ ràng cảm thấy ánh nhìn của những người khác không kiêng nể gì cả nhìn lên người cô,trong mắt có một vài thứ thi vị nói không hiểu biết không rõ.

Cô nhíu mày,không biết nguyên nhân,cũng không có hứng thú để hiểu.

“tìm thấy rồi,em kí tên đi.” Chị Hồng tìm thấy tờ thanh toán để ở trước mặt Cố Phi Yên,đưa cho cô một cái bút.

Cố Phi Yên nhanh chóng kí tên,từ trong tay của chị Hồng nhận lấy vài nghìn tệ của tối hôm qua,trên mặt nở một nụ cười tươi, “chị Hồng,làm phiền chị rồi.”

“không phiền gì đâu.” Chị Hồng xua xua tay,suy nghĩ,rồi nói: “Tiểu Yên,em thành tích của em ở thiên cung không tồi,chỉ là,có lúc cũng đừng vì tiền quá mà liều mạng,con gái vẫn là phải nghĩ vì bản thân nhiều hơn,biết chưa?chị biết em là một đứa con gái tốt,nhưng……haizz,việc của em,bản thân nhất định phỉa nắm bắt thật tốt.”

“vâng,em biết rồi ạ.”

Ở đây vẫn còn rất nhiều người,nhìn chị Hồng cúi đầu bận với công việc của mình,Cố Phi Yên cũng không có nói nhiều,nên chào một tiếng rồi rời đi.

Ngồi trên xe bus đi đến bệnh viện, Cố Phi Yên bông nhiên nhớ đến lời của chị Hồng nói,cô mới bừng tỉnh hiểu được chị Hồng hôm nay tại sao lại nói những điều đó không ngừng,những người khác tâị sao lại có ánh mắt khác thường nhìn cô.

Xem ra,tối hôm qua cô ở trong thiên cung đã xảy ra chuyện,một vài người đoán được tám chín phần,cho rằng cô là loại người vì tiền mà bán cả bản thân?? Cố Phi Yên cười đau khổ,nhưng cũng biết những việc như vậy cơ bản không thể giải thích rõ được,càng tô càng đen.

……

Vội vội vàng vàng đi đến bệnh viện,Cố Phi Yên đầu tiên đưa tiền vào trong tài khoản của bà Thẩm.

Đợi lúc cô đi lên tầng hỏi han sức khỏe của bà Thẩm,nhưng thấy Cố Kiến Quốc đang đứng đợi ở ngoài phòng bệnh.

“ Tiểu Yên!” Cố Kiến Quốc ánh mắt sáng lên,đi đến chỗ cô, “ con qua đây thăm bà Thẩm? con đã ăn cơm chưa,hay là chúng ta tìm chỗ ăn,rồi noi chuyện?đã lâu lắm rồi không nhìn thấy con,ta rất nhớ con!”

Nhớ?

Nhìn Cố Kiến Quốc với vẻ mặt niềm nở,Cố Minh Châu cười lạnh lùng, “ ông hôm nay đến đây để tìm tôi,là vì để tôi kí giấy bán thân?”

Cũng chỉ có việc đấy,thì Cố Kiến Quốc mới rất để ý tới.

Cuối cùng,chỉ muốn cô kí hợp đồng, thì ông ta có thể lấy từ trong tay Chiến Mặc Thần vài cái hạng mục tốt.

“ Làm sao có thể là giấy bán thân chứ?” Cố Kiến Quốc cười sang sảng, “ Chiến Thiếu rất vừa ý con,là con có phúc mấy đời,chỉ cần con có thể đến cưng chiều Chiến thiếu gia,về sau là có thể trên bao nhiêu người rồi! đến lúc đó,ta gặp mặt con cũng muốn lấy lòng con.”

“ người trên người?” tôi xem,là không thấy được ánh sáng của tiểu tam rồi!” giọng nói lạnh lùng của Cố Phi Yên lấp đầy sự mỉa mai, “ Cố tổng,có một vài lời tôi chỉ muốn nói một lần,hi vọng ông nghe cho rõ,không cần phải luôn làm phiền tôi! Bà Thẩm,tôi có thể tự dựa vào bản thân được,không bắt buộc các người phải bố thí cho cái gì cả,còn như trong lòng ông đã có tính toán,cũng tốt nhất là dọn vào cho tôi,tôi vĩnh viễn cũng không đưa bản thân mình biến thành một đứa con gái đáng thương lại hẹn mọn!”

Gọi nó vào trò chơi?

Chiến Mặc Thần nghĩ sai rồi,cô Cố Phi Yên cho dù có nghèo,lại làm sao vội vàng dùng tiền,cũng không thể đánh rơi cái khí thế được! Cô có tay có chân,cho dù có mệt chết đi sống lại,cũng chỉ có thể dựa vào bản thân!

“ Tiểu Yên,con đừng bướng bỉnh như vậy,chỉ cần con trở thành người phụ nữ của Chiến Thiếu gia,đừng nói tiểu tam,cho dù tiểu tứ,tiểu ngũ,trong Kinh Thành này hơn nửa người đều ca tụng con,cái lợi con đạt được có thể là con không dám tưởng tượng đâu! Nghe lời ta,không được chơi đùa chới Chiến Thiếu gia,được không?’

“ông nói rất là nhẹ nhàng!phải là đổi Cố Minh Châu thành tiểu tam,ông còn có thể nói như thế không?”

Cố Phi Yên suýt chút nữa thì bị tức cười.

Cố Kiến Quốc là một người rất rất hay nịnh hót,nhưng đối với Cố Minh Châu cũng chỉ có vài phần yêu thương,cô thì không tin,nếu như Chiến Mặc Thần để Cố Minh Châu làm một vật đò chơi ấm giường,ông ta Cố Kiến Quốc có thể chấp nhận luôn!

“ vậy có cái gì không thể trả lời được?” bất ngờ,Cố Kiến Quốc lại không thể trả lời được,vẻ mặt dĩ nhiên nói, “ ta vừa xong nói rồi,chỉ cần con làm người phụ nữa của Chiến Mặc Thần,cưng chiều Chiến Thiếu Gia,không có danh phận cũng không sao cả.con muốn là có cốt truyện có thể ngồi trên vị trí của thiếu phu nhân,ta cái này làm bố chỉ có thể vì con vui vẻ thôi,dẫu sao con cũng là con gái ruột của ta!”

Cố Phi Yên chỉ cảm thấy hoang đường.

Bây giờ, ông cuối cùng cũng nghĩ ra cô ra con gái ruột?

Lúc trước khi đuổi cô khỏi nhà Cố Gia,ông,nhưng không thể gọi bác sĩ cho cô!

“Tiểu Yên….”

“được rồi!” ngắt lời Cố Kiến Quốc, Cố Phi Yên liếc ông ta bằng đôi mắt ạnh lùng, “ ông tốt nhất lập tức đi khỏi đây cho tôi, làm lỡ hơn một phút,tôi đứng trước mặt Chiến Thiếu gia nói một câu ông không tốt,để anh ấy không đưa cho ông hạng mục làm!ông có tin không, con gái bảo bối của ông cũng không được cưng chiều khi có tôi ở trước mặt Chiến Thiếu Gia?”

Cố Kiến Quốc tin,ông ta đương nhiên tin rồi!

Ông ta cũng là đàn ông,có thể nhìn ra được Chiến Mặc Thần đối với Cố Phi Yên rất đặc biệt,đó là đàn ông đối với phụ nữ có một sự ham muốn chiếm giữ sâu lắng nhất,và bình thường ông ta với Cố Minh Châu chung sống với nhau rất yên lặng kiềm chế hoàn toàn không giống nhau.

Cho nên,ông ta hôm nay mới có thể xuất hiện ở đây,nghĩ muốn sửa đổi lại mỗi quan hệ với con gái út.

Nói thẳng ra,đây vẫn là con gái ruột thịt của ông ta,nhưng tính cách của ông ta với đứa con gái này có hơi kì lạ rồi,vẫn là không có đứa con gái giả đó đến được người ta thích.

“được được được,ta sẽ đi,lần sau,,,,,” suy nghĩ khế ước hợp đồng ở trong túi công văn,Cố Kiến Quốc mặt dày nói, “ lần sau ta lại đến tìm con,hai bố con ta ăn cơm với nhau.”

“hahaha.”

Cố Phi Yên quay người đi vào phòng bệnh,không muốn nói chuyện cùng ông ta.

“đợi đã đợi đã!” Cố Kiến Quốc gọi cô,trong tầm mắt lạnh lùng của cô lấy ra một chiếc phong bì dày, “ cái này,là một chút tấm lòng của ta….”

Không đợi Cố Kiến Quốc nói xong,Cố Phi Yên giật lấy, “ bịch” một tiếng ném trước cửa,đưa Cố Kiến Quốc một nụ cười rạng rỡ trên mặt rồi đóng tất cả cửa bên ngoài.

Đột nhiên nhìn không thuận mắt Cố Kiến Quốc,nhưng làm sao cũng không thể để tức giận lên trên tiền được.

Tiền vô tội mà!

Chỗ tiền ấy,như là Cố Kiến Quốc bù lại cho sinh hoạt phí của cô!

Nghĩ đến trong tay lại thoải mái rồi,khuôn mặt nhỏ xinh đẹp trắng trẻo của Cố Phi Yên mở ra thật tâm vui vẻ tươi cười,nhẹ nhàng bước đến bên cạnh giường bệnh ngồi,sợ làm ồn đến giấc ngủ của bà Thẩm.

Nhưng,ngồi xuống đây,cô bỗng dưng nhìn cái gối của Bà Thẩm đè xuống một tấm ảnh.

Vốn dĩ cũng không có cái gì,nhưng mà,tấm hình này bộc lộ ra một cảm giác,nhưng Cố Phi Yên cảm thấy người trong tấm hình này nhìn rất quen,rất quen…Ý thức được,trong lòng rất hiếu kì như thúc giục Cố Phi Yên cầm lấy tấm hình này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện