Bên trong xem yên lặng, Trần Tĩnh hết chỗ nói với nghệ sĩ của mình.

Mặc dù đây là sự thật không thể chối cãi, nhưng từ miệng Bắc Bắc thừa nhận mình hát rất dở, cô thật sự không biết diễn tả nó như thế nào.

Cổ họng Trần Tĩnh nghẹn lại bất lực lắc đầu: "Chắc là không biết."

Chị ấy cũng trong lúc vô tình phát hiện Bắc Bắc hát rất khó nghe, cũng không hẳn là khó nghe, nhưng từ một bài hát bình thường cô biến nó trở nên không đồng diệu với nhau.

Nói tóm lại là không được hài hòa lắm.

Hai người nhìn nhau, Bắc Bắc nói: "Chị nói với tổ chương trình đi, đừng bắt em hát mà."

"Chị nghĩ có khi nói ra, không chừng tổ chương trình còn lấy chuyện này để thu hút khán giả."

Bắc Bắc: "..."

Cô không thể không đồng ý với chuyện Trần Tĩnh vừa nói, trước đây cô cũng là diễn viên và biết cái gì tốt cho chương trình, Bắc Bắc trầm ngâm suy nghĩ: "Quên đi, không nói chuyện này nữa, đợi lát nữa diễn tập là biết ngay."

"Nói rất đúng, cùng lắm mắt mặt một tí thôi, không chừng còn có thể hút fans."

Bắc Bắc không nói gì, cũng không phản bác.

Không lâu sau xe đã dừng trước cửa đài truyền hình Orange, xác nhận thân phận xong hai người đi vào trong, hai bên đường có không ít fans, chắc là đến để cổ vũ cho thần tượng của mình.

Bắc Bắc vừa xuống xe đã có người gọi tên cô, cô có phần hơi kinh ngạc không nghĩ mình cũng có fans ở đây, mỉm cười chào hỏi mọi người rồi đi vào bên trong.

Đài truyền hình này rất lớn và nhiều tầng, Bắc Bắc không biết những lầu khác dùng để làm gì chỉ biết chương trình cô quay ở lầu 3, đi theo nhân viên công tác vào phòng hóa trang, sau đó đạo diễn chuyên môn đến nói với cô một chút vấn đề để lát ghi hình.

Bắc Bắc lắng nghe, đôi lúc đưa ra một số đề xuất nhỏ của mình.

Đang nói chuyện thì Manh Manh đã đến, cô ấy chào Bắc Bắc rồi hai người lắng nghe đạo diễn nói, không hẹn mà gật đầu. Lúc sau Bắc Bắc và Manh Manh cầm kịch bản trong tay đọc một số câu hỏi để lát trả lời trong chương trình, chẳng qua nội dung kịch bản có hạn, ngoài câu hỏi đài truyền hình cung cấp ra, sẽ có một số câu hỏi bên ngoài yêu cầu mọi người linh hoạt.

Tới tham gia chương trình hai người đều biết chuyện này rất bình thường, cho nên cũng không có ý kiến gì.

Đây là một game show có bốn người dẫn chương trình lâu năm, phát sóng vào chủ nhật hàng tuần, lượng khán giả rất đông nên fans rất thích.

Bắc Bắc gặp một số người dẫn chương trình và trò chuyện với nhau vài câu trước khi diễn tập, bởi vì không có đủ thời gian nên bọn họ không thể diễn tập hết, chỉ chơi thử một số trò chơi, còn những thứ đơn giản khác thì bỏ ra.

Sau khi diễn tập xong, Manh Manh nhìn Bắc Bắc: "Có mệt không?"

Bắc Bắc gật đầu: "Vừa mới chơi trò chơi chạy bộ, hao tốn rất nhiều sức lực."

Dương Chân Chân ở bên cạnh bật cười, vỗ vai Bắc Bắc nói: "Bắc Bắc thể chất của em rất tốt, chị còn nhớ em và Manh Manh là người đến sa mạc nhanh nhất."

Triệu Manh Manh nghe vậy cũng trêu chọc cô: "Chắc tối hôm qua và hôm kia nghỉ ngơi không được tốt chứ gì."

Bắc Bắc trừng mắt nhìn cô ấy: "Chị thì biết cái gì."

Vẻ mặt Manh Manh cười xấu xa gật đầu: "Biết chứ, chị còn không hiểu em sao?"

Bắc Bắc im lặng không có gì để nói. Những gì Triệu Manh Manh đoán đều là sự thật.

Sau khi diễn tập xong mọi người đều nghỉ ngơi, đúng lúc đến giờ cơm tối, nên ăn xong sẽ bắt đầu ghi hình, cùng lúc đó để cho khán giả vào sân khấu ngồi đợi.

Mọi người nhanh chóng ăn cơm rồi đi trang điểm. Trang phục hôm nay của Bắc Bắc là một chiếc váy màu vàng nhạt do Trần Tĩnh mang đến, thoạt nhìn khiến người khác cảm thấy rất thoải mái.

Bắc Bắc thay váy xong rồi chuyên viên bắt đầu trang điểm cho cô, vừa làm vừa trò chuyện: "Tuổi trẻ thật tốt, trạng thái da rất đẹp luôn."

Bắc Bắc bật cười trả lời: "Bình thường thôi ạ."

Chuyên viên trang điểm lắc đầu: "Em là người có làn tốt chị từng thấy đó, căng mọng luôn này, bình thường em chăm sóc như thế nào?"

Bắc Bắc nghe vậy suy nghĩ nói: "Ngủ sớm dậy sớm ạ."

Chuyển viên trang điểm nhoẻn miệng cười: "Đây đúng là phương thức chăm sóc hiệu quả nhất đấy."

Bắc Bắc gật đầu: "Đúng vậy."

Để có một làn da tốt, ngoài sử dụng mỹ phẩm ra thì đồ ăn và giấc ngủ cũng rất quan trọng. Tuy bình thường cô thích ăn cay nhưng cô không ăn đồ ngọt và đồ lạnh, tuy rất thích nhưng vì làn da mịn màng, một tháng cô chỉ ăn hai lần.

Với lại làn da của cô không tệ, cho nên chăm sóc cũng rất dễ dàng.

Nói chuyện với chuyên viên trang điểm một hồi, cuối cùng cũng làm xong.

Buổi tối chương trình chính thức bắt đầu.

Loại chương trình này thường được ghi hình trước rồi một hai tuần sau sẽ được phát sóng, chẳng qua lúc nãy Trần Tĩnh mới nói cho Bắc Bắc nghe tập này sẽ phát sóng vào chủ nhật tuần này vì độ hot của chương trình du hành bọn họ tham gia.

Bắc Bắc đã hiểu, dù sao với kiểu này cô cũng biết một chút.

So với lúc diễn tập thì lúc ghi hình chính thức nghiêm túc hơn, cả người cô căng thẳng hơn, lúc lên sân khấu giới thiệu cô lo lắng đến nổi nói chuyện không được trôi chảy.

Cũng may MC mỉm cười cho cô lời khuyên: "Đừng căng thẳng, chương trình của chúng ta không có ăn thịt người."

Bắc Bắc lắc đầu, thấy cách đó không xa có hai người giơ tên biểu ngữ tên cô, cong môi: "Vâng, không lo lắng." Cô thân thiết chào hỏi mọi người, sau màn giới thiệu, mọi người được sắp xếp chỗ ngồi, MC hỏi bọn họ một số vấn đề khi quay chương trình du hành, tổ chương trình còn cắt ghép một đoạn video chưa được được phát sóng khiến cho khán giả la hét vì chưa đã thèm.

Phần ghi hình lúc đầu khá suôn sẻ, nhưng phía sau có những câu hỏi cho từng người, bọn họ phải chọn ra hai câu hỏi từ người hâm mộ và trả lời chúng, cho nên mọi người hơi lo lắng.

Mặc dù lựa chọn ngẫu nhiên, nhưng tổ chương trình cũng biết trước được câu hỏi, nói chung mấy kiểu này vẫn tạo ra áp lực cho mọi người.

Bắc Bắc là người trả lời cuối cùng, sau khi nghe câu hỏi của ba người kia, cô cảm thấy da đầu có chút tê dại.

Vợ chồng Dương Chân Chân – Lý Ẩn được đặt câu hỏi về cuộc sống sinh hoạt của hai người, cô cảm thấy.... Lát nữa chắc chắn mình sẽ rất thảm, không biết vì sao cô lại có suy nghĩ như vậy, nhưng cô biết mấy chương trình này rất cần nhiệt.

Quả nhiên lúc sau, Bắc Bắc trúng câu hỏi khiến cô cứng cả người, đại não cũng chưa có câu trả lời.

MC nhìn lên hai câu hỏi mà Bắc Bắc chọn trúng, mỉm cười hỏi: "Fans hỏi rằng: Bắc Bắc đã có bạn trai hay chưa, nếu chưa thì khi nào mới muốn tìm bạn trai, mẫu người như thế nào?"

Bắc Bắc khựng lại, nhìn ba chữ bạn trai sững sờ một lúc, được Manh Manh nhắc nhở mới đáp: "Cái này xem như một câu hỏi sao?" Đây là ba cái luôn rồi ấy chứ! MC mỉm cười: "Đương nhiên, cái này do một người hỏi mà."

Bắc Bắc: "...." Trong lòng muốn chửi thề, nhưng cũng biết fans muốn biết nhiều hơn nên cô vẫn trả lời: "Không có bạn trai, còn ngoại hình ấy hả, mọi người muốn biết tôi thích mẫu người như thế nào phải không?"

Khán giả hào hứng đáp: "Đúng vậy."

Bắc Bắc nhớ lại dáng vẻ của Chu Thịnh, "Muốn kiếm một người đẹp trai, đối xử tốt với tôi là được."

MC nén cười hỏi: "Như thế nào mới là đẹp?"

Bắc Bắc chớp mắt: "Cái này cũng là câu hỏi sao?"

"Không phải, muốn biết người Bắc Bắc thích sẽ như thế nào, như vậy các thanh niên trai tráng khắp nơi mới có cơ hội chứ."

Bắc Bắc mỉm cười nhìn khán giả trường quay: "Mọi người cũng muốn biết hả?"

"Muốn!" Trăm miệng như một trả lời.

Bắc Bắc suy nghĩ rồi gật đầu: "Chiều cao khoảng 1m85, về diện mạo tôi nghĩ chưa ra, nói chung vẫn là cảm giác, chính mình thấy đẹp là được." Tuy cô cũng có thể lấy Chu Thịnh ra để hình dung, nhưng mà như vậy sẽ khiến người khác chú ý.

MC cũng không gây khó dễ cho cô, tiếp tục hỏi vấn đề thứ hai.

Câu hỏi thứ hai liên quan đến bữa tối hôm qua của cô, mọi người thấy trên bàn ăn có bóng của một người đàn ông, cho nên muốn hỏi người nấu cơm cho cô tối đó là ai.

Về vấn đề này, Bắc Bắc mỉm cười rồi trả lời: "Là người nhà."

Chu Thịnh và Bắc Bắc đã là người nhà của nhau rồi.

Không có được thông tin quan trọng cho nên fans hơi thất vọng một chút, cũng may MC lập tức tuyên bố đến phần thi đấu ca hát, đây cũng là chuyện Bắc Bắc lo lắng nãy giờ.

Manh Manh đứng bên cạnh cô, nhìn theo ánh mắt của cô nhỏ giọng hỏi: "Là người quen của em hả?"

Bắc Bắc gật đầu: "Là bà nội và mẹ của Chu Thịnh."

Triệu Manh Manh câm nín, nhanh chóng quay đầu lại nhìn hai người đang giơ biểu ngữ, mỉm cười nhìn qua đây, cô ấy khó nén được sự kinh ngạc hỏi: "Bọn họ thích em đến vậy hả?"

Bắc Bắc cười: "Bọn họ đối với em rất tốt."

Manh Manh cũng đồng ý: "Chắc chắn rất tốt rồi."

"Nhưng mà em không muốn bọn họ đến đây."

"Tại sao?"

"Lát nữa em phải hát."

Triệu Manh Manh: "....Nói rất đúng, em nhớ bảo trọng."

Bắc Bắc: "..." Cô tặng cho Triệu Manh Manh ánh mắt xem thường, thở dài: "Em có dự cảm tối nay em sẽ lên hot search bởi giọng hát "trời phú" của mình."

Manh Manh: "Chắc chắn rồi."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện