Bởi vì gặp được Nhạc Viêm, buổi tối sau khi trở về, Văn Bân liền có chút rầu rĩ không vui.

Từ Phong nhanh chóng phát hiện sự khác thường của Văn Bân, sau bữa cơm thấy Văn Bân mở máy tính đến ngẩn người, liền từ sau lưng nhẹ nhàng ôm cậu.

“Làm sao vậy? Dài mặt rồi.” Ngữ khí ôn nhu, ngón tay khẽ xoa tóc Văn Bân.

Văn Bân cũng không giãy giụa, an tâm tựa vào lòng ngực của hắn, hỏi: “Anh quen Nhạc Viêm không?”

Từ Phong đem cằm gác trên vai Văn Bân, nhẹ gật đầu: “Lần thi đấu tranh bá CS lúc đại học, Long Hành Thiên và Nhạc Viêm đều vào chung kết, ba người bọn anh chính là quen biết khi đó.”

“Vậy Hạ Phong đâu?”

“Hạ Phong lần đó không tham gia.”

“Vậy anh ta với Nhạc Viêm……”

Từ Phong cười cười: “Chuyện của họ anh cũng không rõ lắm, anh chỉ biết, Nhạc Viêm rất hận cậu ta.”

“Hận?”

Từ Phong nhẹ giọng nói: “Muốn biết chuyện xưa của bọn họ chứ?”

Văn Bân gật đầu: “Ừ.”

“Hôn anh một cái.”

Văn Bân trở mình xem thường, tên này thiệt là càng ngày càng kiêu ngạo, từ sau khi dọn sống chung với hắn, hắn cứ hay thường dùng đủ loại lý do dụ dỗ mình chủ động hôn hắn, chủ động giúp hắn cỡi quần áo, thậm chí chủ động……

Bất quá, mỗi lần đều là đỏ mặt theo ước nguyện của hắn, không đành lòng nhìn hắn trôi giạt ra biểu tình thất vọng—— cho nên mới bị hắn tóm lấy nhược điểm, gắt gao ăn sạch.

Kỳ thật bản thân Văn Bân cũng rất hưởng thụ cái quá trình tim đập nhanh lại chầm chậm êm dịu này, tựa như đang ngồi tàu lượn, thét chói tai vượt qua điểm cao nhất, sau đó chậm rãi dừng trên mặt đất bằng phẳng —— rất ư kích thích.

Ngẩng đầu, nhắm ngay bờ môi của hắn hôn qua, Từ Phong đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt, ngón tay khe khẽ cọ xát sau gáy Văn Bân, tay kia thì nâng cằm cậu lên, làm nụ hôn sâu sắc hơn.

Kết quả, vốn chỉ đơn thuần chạm môi giờ lại biến thành nhu cầu mang theo hơi thở tình dục ngọt ngào.

Chiến địa nhanh chóng chuyển dời đến trên giường, chăn cũng bị kéo xuống, quần áo rơi đầy mặt đất.

Chờ khi tiếng thở dốc ám muội cuối cùng trút ra, cửa sổ bung mở, thổi tan mùi xạ hương trong phòng, Văn Bân mới bọc chăn, quát: “Mẹ nó anh vẫn chưa trả lời vấn đề của em, đã……”

Từ Phong không biết xấu hổ còn thản nhiên nói: “Cái này gọi là thanh toán trước.” Nói xong, nhanh chóng hôn lên gương mặt đỏ bừng của Văn Bân.

Sau đó mới chậm rãi cầm chăn, chui vào, ôm Văn Bân vào ngực, nhẹ giọng nói: “Chuyện của bọn họ…… Kỳ thật, anh cũng đâu rõ.”

Văn Bân giơ quyền nghĩ muốn đấm một phát lên cái bản mặt kiêu ngạo của hắn, bị Từ Phong mỉm cười ôn nhu bắt lấy: “Được rồi, hai người bọn họ yêu như thế nào thì thế đấy thôi, em quản bọn họ làm chi, có tâm tư, trông nom anh nhiều hơn nè.”

Văn Bân nhỏ giọng: “Nói thế nào thì Hạ Phong cũng là bạn của anh……” Cũng là cừu nhân của em đấy.

“Ha ha, nháo với Nhạc Viêm tới ngày này, là cậu ta tự làm tự chịu, tụi mình không cần để ý đến cậu ta, để cậu ta tự sinh tự diệt không phải được rồi sao?” Từ Phong vui sướng khi người gặp họa nói.

“Hả? Sao lại thế này?” Văn Bân đột nhiên tinh thần, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Từ Phong, “Nói nói!”

Từ Phong trầm mặc một lát, thản nhiên kể lại: “Bởi vì Nhạc Viêm cỡi hết dâng tới cửa, bị cái thằng ngu Hạ Phong nắm vào trong nước lạnh, em nói…… Cậu ta chẳng phải tự làm tự chịu?”

Văn Bân sửng sốt thật lâu, mới ha ha cười rộ: “Hạ Phong thực ngưu, cư nhiên còn chơi một chiêu ‘ ngồi trong lòng mà vẫn không loạn ’ giả làm quân tử này! Ha ha, em hôm nay thấy trong phòng làm việc Nhạc Viêm câu dẫn anh ta, kết quả Hạ Phong nói mình không phải cầm thú, Nhạc Viêm châm chọc anh ta ở trên đầu trồng củ tỏi còn bày đặt, ha ha cười chết mất!” Nói xong lại liếc nhìn Từ Phong: “Nếu là anh, khẳng định nhào qua hử?”

Từ Phong vô tội nói: “Anh làm sao có thể nhào qua với Nhạc Viêm.”

Văn Bân trợn mắt trắng: “Năng lực lý giải của anh có vấn đề sao? Em là nói nếu em…… á…… Không……” Không ổn, nói sai rồi.

Quả nhiên, Từ Phong tươi cười gian ác, tiến đến thầm thì bên tai: “Em nói nếu cái gì? Có muốn thử một chút không?”

Văn Bân vẻ mặt cầu xin: “Đừng nha……”

“Nhưng mà anh nghĩ muốn.” Người nào đó vẻ mặt vô tội, cái tay xấu xa lại tìm được nơi cấm địa.

Giữa hai chân bởi vì vừa mới phóng thích mà trở nên trắng mịn ướt át, hậu huyệt mềm mại còn hơi hơi khép mở.

Quả đúng là mê người mà……

“Anh cầm thú…… A…… Aha…… Chậm…… Chậm một chút……”

Cuối cùng vẫn bị đâm vào không chút do dự, đem những lời trách móc nhiễu thành mảnh nhỏ.

Sau lại bị hắn giày vò một lần, Văn Bân toàn thân bủn rủn nằm bò trên giường thở dốc, Từ Phong lại đột nhiên cười nói

“Em quên đóng QQ rồi, bà bợ của em hôm nay nhắn lại cho em, nói muốn em, để em đi bồi nhỏ.” Dừng một chút, ôn nhu nói: “Nếu không anh lấy máy tính qua, em ở trên giường chơi?”

Văn Bân thầm nổi cáu sau lưng.

Kỳ thật mình cũng rất nhàm chán, nhớ tới chuyện Vu Tường lừa người ghen tuông, đột nhiên nảy ý xấu làm cho Từ Phong ăn dấm chua gió một phen.

Vì thế, sau khi chủ nhân của cái ID “Túy Thanh Phong” chính thức trở về Thiên Long, Văn Bân cùng Hà Diệp liên hợp diễn một tuồng kịch.

Hôm gặp nhau ở cổ mộ, Túy Thanh Phong đột nhiên hỏi, “Muốn kết hôn không? Anh lập acc nhỏ kết hôn với em.”

Văn Bân không sợ chết trở về câu: “Không cần, em có vợ!”

Thật lâu sau, bên kia gửi sang câu: “Vợ?”

Hà Diệp vội vàng sáp qua chào hỏi, “Chào Tuý đại ca, em là vợ của Nho Nhã, gọi em Hà Diệp là được (*^__^*)”

Văn Bân một bên rụng nổi da gà, một bên không sợ chết tiếp tục gõ chữ: “Vợ sang bên này, cẩn thận một chút nga, bên kia quái rất nhiều, em chết anh sẽ đau lòng đến không thở nổi mất.”

Trong lòng thầm nghĩ Từ Phong ghen sẽ có biểu hiện gì, kết quả hắn lại bình tĩnh đem mấy quái công kích Hà Diệp giết sạch, sau đó thong thả nói: “Vậy em trước bồi vợ luyện cấp đi, về sau có cơ hội anh lại mang em.”

Một tí dấu hiện tức giận đều chẳng có.

Kết quả buổi tối hôm nay, hắn về nhà, liền……

Văn Bân đỏ mặt, nhẹ giọng nói: “Anh biết rõ em bây giờ……” hông buốt mông nhức, tay không nâng nổi, “Còn con mẹ nó chơi cái rắm mà chơi? !”

“Không chơi? Vậy được rồi.” Người nào đó lại cúi người xuống, đè giữ Văn Bân, “Thời gian còn sớm, không bằng…… Lại đến một lần?” Nói xong, không đợi Văn Bân đồng ý, lại ôn nhu xâm nhập.

“Ưm…… Aha, Buông…… Buông tha em đi…… Em không dám…… A…… Từ bỏ…… Tha mạng…… Từ đại ca, Từ đại hiệp…… A a……”

Kêu càng thêm lớn tiếng, người nào đó động tác càng thêm kịch liệt.

Văn Bân cuối cùng chỉ có thể từ bỏ giãy giụa, con mắt đỏ hoe cắn môi, cảm thụ khoái cảm tràn ngập lần lượt đánh úp.

“Ah…… ưm……”

Kêu lên tiếng này, Văn Bân xấu hổ đến toàn thân đều đỏ.

Từ Phong kề gần, đem hô hấp nóng rực phả bên môi Văn Bân: “Không sao, anh không tức giận, ngày mai anh lại cho em tìm một người vợ tốt.”

Động tác hạ thân lại càng thêm kịch liệt, bộ vị dựng đứng của Văn Bân cũng bị đùa nghịch trong tay.

Đấy là —— sự trừng phạt ngọt ngào.

“A…… Em không được…… Em, em…… ha…… Em ngày mai liền kết hôn…… với anh……”

Từ Phong ngón tay thà lỏng, Văn Bân liền bắn ra, toàn thân run rẩy một trận, thoát lực ngã về giường.

Từ Phong mỉm cười: “Thật sự?”

Văn Bân gật gật đầu.

Bộ phận đang chôn trong cơ thể lại tiếp tục giật giật ngóc đầu.

“A…… Anh tên khốn này…… Có để yên không……”

Từ Phong cười khẽ nói: “Là em nói muốn kết hôn, động phòng trước cũng đúng thôi.”

“Em giết cả nhà anh!…… A…… Khốn nạn…… Đừng……”

Rốt cuộc sau một vòng kịch liệt va chạm cuối cùng, chất lỏng nóng rực bắn nhanh ra, cảm giác nóng bỏng trong cơ thể làm cho thân thể Văn Bân lại thoáng run rẩy mãnh liệt.

Từ Phong ghé trên người Văn Bân thở dốc, Văn Bân thì thất thần nhìn trần nhà.

Thật lâu sau mới rặn ra hai chữ từ khẽ răng: “Cặn…… bả”

Từ Phong mỉm cười, tiến đến bên tai nhẹ giọng thủ thỉ, giống đang đọc chú ngữ, “Không cho em bên ngoài…, trong game cũng không cho, nói em yêu anh.”

Nghe thấy lời nói dịu dàng bên tai, Văn Bân biết hắn ghen tị, dù cho mình chỉ ở trong game vui đùa nói yêu người khác, hắn cũng sẽ khó chịu —— đương nhiên, đổi thành hắn cùng người khác thân thân mật mật, bản thân chắc chắn đã sớm xù lông rồi.

Có lẽ bởi cực thích đối phương nhỉ? Văn Bân mơ mơ màng màng cười cười, nhẹ nhàng nói: “ừ…… em yêu anh…… Yêu anh……”

Nghiêng đầu, an tâm ghé vào lòng hắn thiếp đi.

Trước lúc sắp ngủ chợt bất đắc dĩ nghĩ ——

Tại sao Từ Phong, Hạ Phong, Nhạc Viêm, đám người đó, da mặt đều dày như vậy a, còn luôn khát khao như vậy?

Cầm thú thực sự hay tụ họp nhau sao?



Chuyện Túy Thanh Phong và Hào Hoa Phong Nhã tiểu hào muốn kết hôn trong game, rất nhanh đã truyền khắp đại giang nam bắc.

Mọi người rất ngạc nhiên, Hào Hoa Phong Nhã tiểu hào thì cực kì quen mặt, bởi nhiều lần mắng chửi người khác, người chơi của sever sẽ thường xuyên trông thấy “Hệ thống tin tức: Hào Hoa Phong Nhã tiểu hào bị cấm nói” “Hệ thống tin tức: Hào Hoa Phong Nhã tiểu tiểu hào bị cấm nói”.

Vậy Túy Thanh Phong tiểu hào lại từ đâu tới đây?

Chỉ có người Tiên giới mới biết rõ.

Vì thế, đêm nay trên kênh IS công hội tiên giới, có rất nhiều người chạy vô “Hạ Tuý đình thi phòng” để xem tân nương tử.

Văn Bân mặt đỏ ửng, cùng Hạ Phong Từ Phong nán lại trong một căn phòng, nhận chúc phúc của mọi người.

“Bạch đầu giai lão” “Vĩnh kết đồng tâm” ba lời chúc phúc nghe mà tim đập thình thịch, “Sinh ra sớm quý tử” “Con cháu cả sảnh đường” ba lời chúc phúc chỉ thấy buồn bực thôi.

Văn Bân mãi trầm mặc không nói lời nào, Từ Phong đối mọi người giải thích rằng cậu không có mạch, vì thế mình sẽ thay mặt phát biểu.

Giờ lành tới rồi, trong game Túy Thanh Phong tiểu hào ngồi kiệu hoa, Hào Hoa Phong Nhã tiểu hào cưỡi ngựa, dạo quanh thành Lạc Dương một vòng, trở lại nơi Nguyệt lão vào lễ đường.

Trong IS “Hạ Tuý đình thi phòng”, Từ Phong chợt nghiêm túc nói

“Anh yêu em, anh sẽ luôn bên cạnh em, không bao giờ… buông em ra nữa.”

Thanh âm trầm thấp nhẹ nhàng, một loại mị lực riêng biệt.

Tiểu Nguyệt Tảng Sáng hai vị nữ sinh bị cảm động mà hét rầm lên, một đám người quen trong công hội thì ở đấy chậc chậc tán thưởng: “Tuý lão Đại anh nói trắng ra như vậy làm em rơi cả nước mắt!” “Tuý Tuý quá ngưu X, lại muốn lập gia đình !” “Huynh đệ, chúc mấy chú vĩnh viễn là của riêng nhau, tiểu nhị tiểu ba toàn bộ xéo đi……”

Một đám ở đấy hi hi ha ha rất ư náo nhiệt, Văn Bân lại vẫn cắn chặt răng không nói lời nào.

Từ Phong tháo xuống tai nghe, nhẹ giọng hỏi Văn Bân đang nghiến răng nghiến lợi bên cạnh.

“Làm sao vậy?”

“Anh có thể bớt kích chuyện một tí chứa? Em lỗ tai trái nghe anh ở đây nói, lỗ tai phải nghe anh ở trên IS nói, đầu sắp nổ rồi.” Tuy rằng hung dữ, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy cảm động.

Từ Phong mỉm cười, lại gần hôn lên lỗ tai Văn Bân: “nói thiệt đấy”

Văn Bân ngẩng đầu cho hắn cái liếc căm tức: “Còn nữa, kêu bọn họ đừng chúc đôi ta sớm sinh quý tử, con mẹ nó sao không phải anh sinh! !”

Từ Phong nở nụ cười: “Không sao, em muốn trẻ con thì chúng ta có thể nghĩ biện pháp kiếm ra một đứa, bất quá…… Hay là thôi đi, chính em chăm sóc chưa tốt, còn chăm sóc trẻ nhỏ?”

“Em cảm thấy Tiểu Diễn rất đáng yêu.” Giọng nói đầy ủy khuất, “nhận một đứa cũng hay.”

Từ Phong thản nhiên nói: “Tiểu Diễn gọi anh thúc thúc, gọi em ca ca, em…… Còn muốn nhận sao?”

“…… Em tuy rằng nhỏ hơn anh, chưa đến mức thấp hơn một vai vế chứ? !” Văn Bân cúi thấp đầu sinh hờn dỗi.

Từ Phong chau mày: “Chỉ hai đứa mình không tốt sao?”

Văn Bân than thở nói: “Tốt thì tốt, em là sợ anh…… Muốn làm ba ba.”

Từ Phong cười nói: “Đồ ngốc, có em là đủ rồi, anh mới không cần con nít đáng ghét cả ngày nháo bú sữa mẹ…… Em cho bú?”

“Anh đi chết đi!”

Văn Bân nhào qua, bị Từ Phong vững vàng đỡ lấy.

Vì thế, trong lễ đường trò chơi, tân lang cùng tân nương đột nhiên đứng yên bất động.

Một đám người nhàm chán, liền rời khỏi lễ đường, Văn Bân cùng Từ Phong đóng máy tính logout ngủ.

Cuối cùng, trong lễ đường to lớn chỉ còn lại một người đệ tử Nga Mi lặng lẽ ngồi bên NPC tại cửa vào lễ đường , trên đỉnh đầu hiện tên: Thần Hỏa.

“Ai, xem người khác hạnh phúc kết hôn, mình vì sao đột nhiên rất muốn giết người đây……” Thần Hỏa nhẹ nhàng thở dài, than xong lại nằm úp sấp trên mặt đất.

*

Quay về hồi ức một năm trước.

QQ Huyễn Vũ bản beta thuở đầu, Tiên giới dưới sự hướng dẫn của Hạ Phong tiến vào chiếm giữ một khu sever Hoa Trung.

Cuối tuần là cao điểm người chơi trực tuyến, 1 hào tuyến là căn cứ của rất nhiều công hội và gia tộc, bấy giờ tình trạng lại càng chật ních. Hạ Phong một mình nhàn rỗi buồn chán, ở mỗi phòng 1 hào tuyến đi bộ, đột nhiên, một căn phòng khiến người ta khó mà không chú ý đến thu hút ánh nhìn của Hạ Phong.

Phòng VIP 1 hào được xếp hạng hàng đầu, lấy cái tên cực đặc biệt ——”Muốn bị ngược, thì lăn tới đây!”.

Trong phòng mở ra vị trí sáu người, lại chỉ có một người ở, người đi vào không ngừng bị cưỡng chế đá ra, xem ra chủ phòng đang lên cơn ” chứng cáu kỉnh đột phát “.

Lúc này trong loa lớn có một số người phát cáu mắng: “Liệt hỏa liệu nguyên đầu óc mày có bệnh hả, đá tía mày làm gì? Phế vật chiếm hầm cầu không XX……”

Mắng đến khó coi.

Người bị mắng lại phi thường lạnh nhạt, hoàn toàn xem thường mấy lời bẩn thỉu chào hỏi tổ tiên nhà mình.

Hạ Phong nhẹ cong khóe miệng.

Liệt hỏa liệu nguyên, ngươi không phải chỉ có chút kiêu ngạo đâu nhỉ? Ở trên địa bàn của ta, chiếm mất phòng, đặt cái tên kiêu ngạo thế này, hiện rõ thích ăn đập à? Ta đây lão Đại mà không đi gặp ngươi, thiệt đúng là xin lỗi con mắt cao hơn đỉnh của ngươi ấy.

Hạ Phong híp híp mắt, nhấp chuột vào phòng 1 hào ấy, vừa mới tiến vào, đã bị người nọ một cước đá ra, Hạ Phong lại vào, anh ta lại đá……

Liên tục thiệt nhiều lần, một tên tuyệt tình đến cùng, một tên vô sỉ đến cùng.

Liệt hỏa liệu nguyên rốt cuộc chịu không nổi, thản nhiên nói: “cậu rất nhàm chán?”

Hạ Phong lễ phép mỉm cười: “Đúng vậy, tôi muốn bị cậu ngược ngược, cho nên tôi lăn tới đây.”

Người nọ trầm mặc một lát, cũng cười lên: “Được rồi, tôi đang muốn tìm người tập luyện, cậu theo giúp tôi.”

Hạ Phong cười: “Được, xả thân phụng bồi.”

Liệt hỏa liệu nguyên đem toàn bộ vị trí khác đóng lại, chỉ còn lại mình mình và Hạ Phong, sau đó đổi cái sân khấu sao trời xinh đẹp, cười nói: “Chỉ hai người chúng ta, sợ chứ?”

Hạ Phong thở dài: “Trước đừng kiêu ngạo như vậy, nói chuyện bằng kỹ thuật a, cậu thiệt là thiếu kiên nhẫn.”

Liệt hỏa liệu nguyên không thừa lời nữa, trực tiếp chọn bài hát khó nhất (kẻ trộm hạnh phúc), hai người một bắt đầu, ầm ầm dũng mãnh tiến vào một đống người xem.

Đương nhiên đều là người Tiên giới.

“Hạ lão đại cố lên, ngược chết nó!” “Hạ lão đại đẹp giai quá!” “Hạ lão đại anh là thần tượng của em ~” “Lão Đại chúng em yêu anh!”

Đội cổ động phất cờ hò reo ở bên cạnh om sòm không ngừng, cũng không ngừng có người tặng hoa cho Hạ Phong.

Trung tâm sân khấu hai người nhảy múa, lại vô cùng chuyên tâm, căn bản không để ý tới người bên ngoài.

Theo tiết tấu càng lúc càng nhanh, hai người đều liên tục đánh ra vài cái perfect xinh đẹp, điểm trò chơi thẳng tắp lên cao, thủy chung giằng co không ít hơn.

Nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được, vào một lần nốt nhạc cấp chín bị liệt hỏa liệu nguyên “Không cẩn thận” bỏ qua, Hạ Phong bên này tăng tốc dần lấn áp anh, cuối cùng, Hạ Phong lấy số điểm chênh lệch không lớn thắng lợi lần PK này.

Chung quanh reo hò vang dội.

Hạ Phong mỉm cười gửi sang một tin chat riêng: “Vừa rồi tại sao để cho tôi?”

“Ha ha, chú em là lão Đại của Tiên giới mà, thua ở trước mặt đông người vậy, tôi sợ cậu xấu hổ đến tự sát mất.”

“Nga? Cậu còn rất thông cảm cho tôi, tôi thiệt là cảm động quá xá.”

“Ờ, tôi thích bộ dáng sinh long hoạt hổ của cậu, cho nên sẽ không ngược cậu, miễn cho thương tổn lòng tự trọng của cậu, đúng không?”

Hạ Phong khẽ cong khóe miệng, muốn cho, chắc hẳn muốn giấu diếm dấu vết, không cho đối phương phát giác, đó mới là…… Cao thủ chân chính.

Cậu nghĩ tôi thật không phải là đối thủ của cậu?

Sờ sờ cằm, thản nhiên nói: “Kỹ thuật của cậu thật không tệ.”

“Đó là tự nhiên.”

“Không bằng lại một ván, để tôi phản ngược lại cậu một chút, có qua có lại hen?”

“Không cần.” Nhạc Viêm cười: lại một ván, vạn nhất thua, vậy không có lý do trêu chọc cậu nữa rồi.

Trầm mặc một lát, Hạ Phong lại nói: “Vậy cậu thêm vào công hội chúng tôi rồi giúp tôi chứ, trình độ của cậu, tôi có thể trực tiếp thăng cậu làm phó tộc trưởng nga, tôi một mình không có đối thủ, thật sự rất tịch mịch.”

“Tôi đối phó tộc trưởng chả có hứng thú gì, còn không bằng tự mình lập một cái, làm tộc trưởng.”

“Vậy cậu đối gì có hứng thú a?”

“Cậu a.”

Hạ Phong híp híp mắt: “Hứng thú mặt nào?”

“Chơi ngược.”

Thật lâu sau, Hạ Phong mới đánh xuống một hàng chữ gửi sang: “Được cậu lựa chọn, tôi thật sự rất vinh hạnh a. Tôi có thể chất thu hút cậu tới ngược?”

“Ờ, cậu trông qua tương đối thiếu đánh.”

“Phải không? Chỉ là tôi trông cậu càng thiếu đánh.”

“Tuy rằng nói vậy không sai, nhưng sự thật là cậu tài nghệ không bằng người, cho nên dù tôi thiếu đánh, kết quả vẫn là tôi ngược cậu, cậu chỉ có thể nhận mệnh, đúng không?”

“Ha ha, Hạ Phong tôi chưa bao giờ biết hai chữ nhận mệnh viết như thế nào, ngữ văn của tôi cực dỏm, cậu viết cho tôi xem đi?”

“Cậu tên Hạ Phong?”

“Ờ.”

“Tôi cảm thấy gọi Hạ Điên thích hợp hơn.”

“Đa tạ khích lệ, tôi thật sự rất thích sự thẳng thắn của cậu nha.”

“Thêm Q, làm bằng hữu?”

“Tôi không biết cái gì là Q, tiếng Anh của tôi càng dỏm mà, cậu chỉ dạy tôi đi?”

“Cậu đây là đang đùa giỡn tôi sao?”

“Ừ, bộ dạng cậu trông qua rất thiếu đánh, đùa chơi, rất vui.”

Liệt hỏa liệu nguyên lặng thinh hồi lâu, mới thản nhiên nói: “Trông tên tôi có hoả, đùa giỡn tôi, cẩn thận châm lửa lên mình nga.”

Nói xong, liền lưu lại cái cười ý vị thâm trường, tiêu sái ly khai.

Sau Hạ Phong mới từ trong miệng Từ Phong nghe nói, tổ quản lý Tiên giới phái người đến thị sát trong game, người nọ kêu Liệt hoả liệu nguyên.

Cũng đúng trong truyền thuyết, hơi tức giận một tí liền nổi lửa, phẫn nộ bừng bừng tựa như núi lửa bùng nổ ——phó hội trưởng Hoả Diễm.

Đương nhiên, Hạ Phong có châm lửa lên mình hay không thì không ai biết, mọi người đều biết, anh ta kéo theo miếng cao dính chó, dính lên rồi không gỡ xuống được.

Có người quấn lên anh ta, đi đến đâu quấn đến đấy.

Ở trong game phân phân hợp hợp vô số lần, hiện giờ Thiên Long Bát Bộ, hai người lại thành ” vợ chồng ly dị”.

*

Lúc này, trong lễ đường kết hôn to lớn, chỉ còn lại một mình Thần Hỏa cô đơn ghé vào bên cạnh NPC.

“Vì sao…… Đột nhiên lại rất muốn ngược ngược cậu ta vậy chứ?” Thần Hỏa bất đắc dĩ nói: “Dâng tới cửa cũng không muốn, không phải công năng trở ngại, chính là trí lực trở ngại sao.”

Vừa đánh chữ xong, thấy ngay lối vào một người tác phong nhanh nhẹn, cách ăn mặc thành thư sinh.

“Cậu còn chưa ra? Nằm bò trước chân NPC không nghe thối à?” Là miệng chó không thể khạc ra ngà voi – Hạ Phong.

“Đúng vậy, chân NPC có thối đi nữa thì so với cái miệng của cậu vẫn thơm hơn nhiều.” Thần Hỏa dừng một chút, thản nhiên nói: “Cậu qua đây làm gì? Kiểm rác?”

“Nga, quên mất đổi thiếp cưới.” Hạ Phong nói xong, liền xoay người cùng NPC đổi thiếp cưới, hệ thống nhắc nhở: đổi được một viên ru-bi.

Hạ Phong chọn bảng giao dịch.

“Làm gì?” Thần Hỏa hỏi.

“Cho cậu a, cơ thể cậu yếu nhiều bệnh, cần bổ chút huyết.”

“Cám ơn ý tốt của cậu, tự mình thu bổ IQ đi.”

Thần Hỏa vừa định đứng dậy tránh ra, lại đột nhiên nhìn thấy Hạ Phong ở kênh phụ cận phát lên một hàng chữ nhỏ: “Vợ cũ à……”

Thần Hỏa dừng bước lại.

“Hử?”

Hạ Phong đi tới cũng nằm bò bên cạnh Thần Hỏa, khẽ thở dài: “Tôi đang chán, nếu không cậu tái giá với tôi lần nữa đi.”

“Vậy không được đâu, vợ ba Nhâm cũ của cậu, còn có tình nhân bốn, vạn nhất khắp nơi tìm tới cửa giết tôi, tôi sợ tôi ứng phó không nổi.”

Loại chuyện này đương nhiên từng phát sinh qua.

Bất đồng với ngọt ngào của Văn Bân cùng Từ Phong, hôn lễ của Hạ Phong và Thần Hỏa có một loại phong cảnh khác —— huyết quang đầy trời, thây ngã khắp nơi.

Đó là vào trước lúc sever chưa xác nhập, Thần Hỏa đổi tên giả nhân yêu gả cho Hạ Phong.

Hôn lễ đêm đó một đám nữ nhân tìm tới cửa chém người, nói là tới thu thập tên cầm thú Hạ Phong vong ân phụ nghĩa bội tình bạc nghĩa—— lại bị Thần Hỏa từng bước từng bước giết sạch, mà tên đều sỏ Hạ Phong vẫn đứng đằng sau không nói câu nào, im lặng xem kịch vui.

Giết người xong, Thần Hỏa nhàn nhã đứng ở bên cạnh Hạ Phong quơ quơ tay áo, nói: “lễ đường sao lại chẳng còn ai ?”

Hạ Phong mỉm cười: “Người thì không có, nhưng âm phong phần phật.”

Người ở lễ đường, đương nhiên sớm bị cảnh huyết tinh dọa chạy. Bởi vì tân nương tử bưu hãn dùng chính là kỹ năng quần công, người ở chỗ này tử thương vô số, thây ngã khắp nơi, cuối cùng chỉnh tề hướng vào cái ôm ấm áp của Mạnh bà trong địa phủ.

Hạ Phong cười tủm tỉm ở đấy vỗ tay: “Vợ thật lợi hại, không hổ là chính bản.”

“Đó là tất nhiên.”

Vì thế hai người ngồi bên nhau trong lễ đường, bắt đầu dùng phương thức ngược chòng ghẹo lẫn nhau.

Lúc này, lại là hai người ở lễ đường mặt đối mặt nằm úp sấp, dù là hôn lễ của người khác, cũng không có thi thể trước mắt, không khí mặt đối mặt trò chuyện lại rất tương tự.

“Ai, Hỏa Hỏa à, cậu có biết trong lòng tôi chỉ có cậu, cậu mới là chính bản.” Hạ Phong vô sỉ nói.

Thần Hỏa mỉm cười: “Đổi cậu gả tôi, tôi có thể cân nhắc.”

“Ai, trên đời chuyện thống khổ nhất, chính là……”

“Cái gì?”

“Cùng một chỗ với cậu.”

Thần Hỏa cười cười: “Vậy cậu còn chưa cút?”

“Thích bị cậu ngược.”

“…… Da mặt cậu mỏng nhỉ.”

“Được rồi, tôi đi trước ngủ, cậu cũng bảo trọng, chú ý nghỉ ngơi.”

“Ờ.”

“Đúng rồi, cậu phải xuất ngoại đúng không?”

Nhạc Viêm trầm mặc một lát, mới gật đầu nói: “Đúng vậy, luyến tiếc?”

Hạ Phong mỉm cười: “Tôi nói, cậu được ra ngoài một chuyến cũng không dễ…… nên đừng quay lại nha, ngoan.”

Nói xong liền out.

Còn lại Nhạc Viêm ở tại chỗ bất đắc dĩ nghĩ, trên đời chuyện thống khổ nhất, quả thật là cùng một chỗ với cậu.

Làm cho núi lửa trong lòng tôi không ngừng bành trướng, bành trướng, lại thủy chung —— bùng nổ không được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện