Trước đây, nhà họ Giang được cho là trèo cao đến nhà họ Vương, đương nhiên là không cần phải bổ sung thêm lễ vật.
Nhưng bây giờ đã trở thành nhà họ Vương trèo cao đến nhà họ Giang, tất nhiên không thể bỏ qua phần lễ vật này được.
Nhưng đối với ông cụ mà nói, nếu có thể trèo cao đến nhà họ Giang, bảo làm cái gì cũng được cả, huống chi là bổ sung thêm lễ vật, nhà họ Vương căn bản không quan tâm.
Nghĩ đến đây, ông cụ mới nhàn nhạt cười nói: “Nhà họ Vương chúng tôi bằng lòng bỏ ra ba trăm tỷ làm sính lễ, không biết là bà cụ có hài lòng không”
Sính lễ cho đến ba trăm tỷ, đây cũng thật là hào phóng quá đi.
Tổng tài sản của nhà họ Vương cũng chỉ có ba nghìn tỷ mà thôi, mà ông cụ lại cho đến một phần mười tài sản làm sính lễ, cũng đủ để thấy được dũng khí của ông ta.
Trái tim của bà cụ nhà họ Giang cũng đang đập liên hồi, không ngờ ông cụ nhà họ Vương lại hào phóng như vậy, tài sản của nhà họ Giang cũng chỉ được hơn ba trăm tỷ, đây là tặng thêm một nhà họ Giang cho bọn họ đấy.
Nhưng trong lòng bà ta lại hạ quyết tâm, khi nghĩ đến tổng tài sản của nhà họ Vương lại có nhiều như vậy, không thì cứ dứt khoát mọi thêm một khoản tiền lớn nữa đi.
Thế nên ngoài mặt bà cụ cố tỏ ra bình tĩnh nói: “Ông cụ nhà họ Vương, ba trăm tỷ có phải là hơi ít không? Dù sao Trúc Nhi cũng là em vợ của Long chủ, mặc dù nhà họ Giang chúng tôi không coi trọng tiền bạc, nhưng lại coi trọng thành ý”
Ông cụ nhà họ Vương vội vàng cười xòa nói: “Vậy không biết sui gia cảm thấy cho bao nhiêu sính lễ mới là thích hợp đây?”
Bà cụ tham lam nói: “Tôi cảm thấy phải cho đến một nửa tài sản của nhà họ Vương mới là thích hợp.
”
Một nửa tài sản của nhà họ Vương là một nghìn tỷ rưỡi.
Bỏ ra một nghìn tỷ rưỡi làm sính lễ tặng nhà gái, cho dù đó có là những gia tộc đứng đầu, cũng không làm được chuyện như vậy, không phải là tiếc những số tiền đó, mà là mọi người đều cân nhắc đến nền tảng của gia đình đôi bên.
Kiểu giống như bà cụ đưa ra giá tiền này, vừa mở miệng đã muốn lấy một nửa tài sản của nhà họ Vương, cả đời của ông cụ nhà họ Vương cũng thật chưa từng gặp qua.
Tất cả mọi người trong đại sảnh của biệt thự cũng sửng sốt.
Con cháu nhà họ Vương kinh ngạc nhìn bà cụ đưa ra giá tiền này, theo cách nói chuyện của bà cụ này, chỉ cần Vương Tài dám lấy Giang Trúc Nhi, thì tài sản của nhà họ Vương sẽ lập tức giảm đi một nửa, bao năm vất vả phấn đấu chỉ trong một đêm sẽ bị đánh trở lại nguyên hình.
Nhà họ Vương cũng là từ một gia tộc hạng ba chuyển thành gia tộc hạng hai.
Quay đầu nhìn lại nhà họ Giang, bọn họ chỉ cần dựa vào hôn sự của con gái đã có thể trực tiếp phát tài.
Đây cũng là quá mức ác độc đi.
Giang Minh Nguyên và Giang Trúc Nhi cũng sửng sốt, hai người bị dọa đến run người.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng bà cụ lại tham lam như vậy, với tài sản một nghìn tỷ rưỡi đã tương đương với năm nhà họ Giang rôi.
Nếu về sau chuyện này bị bại lộ, nhà họ Vương còn không bị làm cho tức điên lên sao.
Bà nội ơi là bà nội, bà hãy nương tay chút được không.
Ông cụ nhà họ Vương tái cả mặt, miễn cưỡng cười nói: "Sui gia, một nửa tài sản không phải là quá nhiều sao?”
Nhưng bây giờ đã trở thành nhà họ Vương trèo cao đến nhà họ Giang, tất nhiên không thể bỏ qua phần lễ vật này được.
Nhưng đối với ông cụ mà nói, nếu có thể trèo cao đến nhà họ Giang, bảo làm cái gì cũng được cả, huống chi là bổ sung thêm lễ vật, nhà họ Vương căn bản không quan tâm.
Nghĩ đến đây, ông cụ mới nhàn nhạt cười nói: “Nhà họ Vương chúng tôi bằng lòng bỏ ra ba trăm tỷ làm sính lễ, không biết là bà cụ có hài lòng không”
Sính lễ cho đến ba trăm tỷ, đây cũng thật là hào phóng quá đi.
Tổng tài sản của nhà họ Vương cũng chỉ có ba nghìn tỷ mà thôi, mà ông cụ lại cho đến một phần mười tài sản làm sính lễ, cũng đủ để thấy được dũng khí của ông ta.
Trái tim của bà cụ nhà họ Giang cũng đang đập liên hồi, không ngờ ông cụ nhà họ Vương lại hào phóng như vậy, tài sản của nhà họ Giang cũng chỉ được hơn ba trăm tỷ, đây là tặng thêm một nhà họ Giang cho bọn họ đấy.
Nhưng trong lòng bà ta lại hạ quyết tâm, khi nghĩ đến tổng tài sản của nhà họ Vương lại có nhiều như vậy, không thì cứ dứt khoát mọi thêm một khoản tiền lớn nữa đi.
Thế nên ngoài mặt bà cụ cố tỏ ra bình tĩnh nói: “Ông cụ nhà họ Vương, ba trăm tỷ có phải là hơi ít không? Dù sao Trúc Nhi cũng là em vợ của Long chủ, mặc dù nhà họ Giang chúng tôi không coi trọng tiền bạc, nhưng lại coi trọng thành ý”
Ông cụ nhà họ Vương vội vàng cười xòa nói: “Vậy không biết sui gia cảm thấy cho bao nhiêu sính lễ mới là thích hợp đây?”
Bà cụ tham lam nói: “Tôi cảm thấy phải cho đến một nửa tài sản của nhà họ Vương mới là thích hợp.
”
Một nửa tài sản của nhà họ Vương là một nghìn tỷ rưỡi.
Bỏ ra một nghìn tỷ rưỡi làm sính lễ tặng nhà gái, cho dù đó có là những gia tộc đứng đầu, cũng không làm được chuyện như vậy, không phải là tiếc những số tiền đó, mà là mọi người đều cân nhắc đến nền tảng của gia đình đôi bên.
Kiểu giống như bà cụ đưa ra giá tiền này, vừa mở miệng đã muốn lấy một nửa tài sản của nhà họ Vương, cả đời của ông cụ nhà họ Vương cũng thật chưa từng gặp qua.
Tất cả mọi người trong đại sảnh của biệt thự cũng sửng sốt.
Con cháu nhà họ Vương kinh ngạc nhìn bà cụ đưa ra giá tiền này, theo cách nói chuyện của bà cụ này, chỉ cần Vương Tài dám lấy Giang Trúc Nhi, thì tài sản của nhà họ Vương sẽ lập tức giảm đi một nửa, bao năm vất vả phấn đấu chỉ trong một đêm sẽ bị đánh trở lại nguyên hình.
Nhà họ Vương cũng là từ một gia tộc hạng ba chuyển thành gia tộc hạng hai.
Quay đầu nhìn lại nhà họ Giang, bọn họ chỉ cần dựa vào hôn sự của con gái đã có thể trực tiếp phát tài.
Đây cũng là quá mức ác độc đi.
Giang Minh Nguyên và Giang Trúc Nhi cũng sửng sốt, hai người bị dọa đến run người.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng bà cụ lại tham lam như vậy, với tài sản một nghìn tỷ rưỡi đã tương đương với năm nhà họ Giang rôi.
Nếu về sau chuyện này bị bại lộ, nhà họ Vương còn không bị làm cho tức điên lên sao.
Bà nội ơi là bà nội, bà hãy nương tay chút được không.
Ông cụ nhà họ Vương tái cả mặt, miễn cưỡng cười nói: "Sui gia, một nửa tài sản không phải là quá nhiều sao?”
Danh sách chương