Mẹ vợ Ngô Tâm bị dọa ngốc cả người: “Đây...đây...đây không phải là tôi hoa mắt chứ? Những bức tranh.
mà máy bay trực thăng kia treo được viết là tên của Tô Hoài Dương và Ngọc Hằng sao?”
Cô em vợ Giang Ngọc Như cũng không khỏi kinh ngạc, gật đầu lia lịa nói: “Mẹ, mẹ không có hoa mắt, thật sự là tên của chị con và Tô Hoài Dương”
"Chuyện này làm sao có thể chứ? Cho dù là nhà họ Giang hay là nhà họ Vương, tất cả bọn họ cũng đều ngẩn người ra.
Vẻ mặt của Giang Trúc Nhi vô cùng khó coi, buột miệng nói: “Tôi không tin, tôi không tin tên phế vật Tô Hoài Dương đó lại có bản lĩnh lớn như vậy, anh ta chỉ là thứ rác rưởi mà thôi, được xem là cái thá gì chứ?”
“Đúng vậy.” Vương Tài cũng sa sầm mặt, mà lạnh lùng nói: “Cho dù có đánh chết tôi, tôi cũng không tin đây là do Tô Hoài Dương sắp xếp, đây nhất định là có sự hiểu lầm nào đó thôi.
Toàn bộ tài sản của nhà họ Giang lấy ra cũng không đổi lại được hai chiếc máy bay trực thăng đó, cho dù tính cả nhà họ Vương chúng tôi, cũng không có được năm sau chiếc, anh ta chỉ là phế vật, dựa vào đâu chứ?”
Ngay vào lúc này, đội máy bay trực thăng đã bay đến phía trên đầu đám đông.
Bắt đầu có mấy trăm người đệ tử Long Môn từ trong hàng trăm chiếc xe sang trọng bước xuống.
Trong khách sạn Hương Các Lưu Mộng cũng có hàng ngàn đệ tử Long Môn chen chúc nhau bước ra.
Hơn hai nghìn người đứng trước quảng trường khách sạn Hương Các Lưu Mộng, đồng thanh hô to: “Cung nghênh Long chủ và Long chủ phu nhân”
Tiếng vang định tại nhức óc, nhà họ Giang và các khách khứa đều bị làm cho giật nảy mình.
Cục diện lớn như vậy, trong TV cũng chưa từng được nhìn thấy qua.
Nếu không biết còn tưởng là đang tập huấn quân sự.
Nhưng ai lại có thể ngờ được, nhiều người như vậy, có nhiều xe hơi sang trọng như vậy, lại nhiều máy bay trực thăng như vậy, tất cả đều là đến để ăn mừng đám cưới của Long chủ đó.
Kết hợp với bức tranh được treo dưới máy bay trực thăng, mọi người không khỏi kinh hãi nhìn nhau, buột miệng thốt lên: “Lẽ nào...lẽ nào thật sự là tên nghèo kiết xác Tô Hoài Dương đó?”
Cô em vợ Giang Ngọc Như lẩm bẩm nói: “Nếu đã treo tên của chị và Tô Hoài Dương thì đúng là không thể nghi ngờ được nữa, người mà bọn họ nói nhất định chính là Tô Hoài Dương”
Ba vợ và mẹ vợ của Tô Hoài Dương cũng trợn mắt há hốc mồm.
Nếu sớm biết Tô Hoài Dương ngầu lòi như vậy, bọn họ còn ai muốn đến tham gia đám cưới của Giang Trúc Nhi chứ.
Giang Trúc Nhi tổ chức cái đám cưới kiểu gì mà ngay cả cửa khách sạn còn không vào được kìa.
Trong lòng Vương Tài đã lo lắng muốn chết.
Tô Hoài Dương thật sự ghê gớm như vậy sao? Vậy trước kia mình còn đi đắc tội với anh nữa? Nếu anh tức giận, sẽ không đến tiêu diệt cả nhà của mình đó chứ?
Dù sao anh đã có được thực lực hùng mạnh như thế này, tiêu diệt nhà mình còn không phải là dễ như trở bàn tay ư?
Đúng vào lúc này, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một chiếc trực thăng chậm rãi hạ cánh.
Người ngồi đầu trên chiếc trực thăng đó, chính là Tô Hoài Dương và Giang Ngọc Hằng, còn có cả con của hai người họ Tô Thiên An.
Tuy nhiên, Tô Hoài Dương cũng không vội lập tức xuống máy bay ngay.
Trên hàng trăm chiếc máy bay trực thăng đó, lại đồng loạt bước ra hơn trăm người đệ tử của Long Môn.
Trần Vũ cũng bước xuống máy bay, dẫn theo bọn họ cung kính một gối quỳ xuống, nắm đấm tay phải đặt ngay trước ngực, hô to: “Chúc mừng đám cưới của Long chủ, chúng tôi cung nghênh long chủ”
“Chúc mừng đám cưới của Long chủ, chúng tôi cung nghênh long chủ.” “Chúc mừng đám cưới của Long chủ, chúng tôi cung nghênh long chủ.” Tiếng gầm rung trời, vang khắp quảng trường của khách sạn.
Khí thế này có thể nói là không bao giờ có lại.
.
Truyện Hệ Thống
Nhà họ Giang đã bị chấn động đến không nói nên lời.
"Tô Hoài Dương thật sự là Long chủ”.
“Nhân viên bảo vệ mà năm năm trước chúng ta từng coi thường kia, năm năm sau lại có thể lắc mình biến hoá trở thành nhân vật quan trọng”
“Chúng ta đều sai rồi, chúng ta đều sai rồi”
“Tô Hoài Dương mới là con rể tốt của nhà họ Giang, Giang Ngọc Hằng mới là đứa con gái nổi bật nhất của nhà họ Giang”.
mà máy bay trực thăng kia treo được viết là tên của Tô Hoài Dương và Ngọc Hằng sao?”
Cô em vợ Giang Ngọc Như cũng không khỏi kinh ngạc, gật đầu lia lịa nói: “Mẹ, mẹ không có hoa mắt, thật sự là tên của chị con và Tô Hoài Dương”
"Chuyện này làm sao có thể chứ? Cho dù là nhà họ Giang hay là nhà họ Vương, tất cả bọn họ cũng đều ngẩn người ra.
Vẻ mặt của Giang Trúc Nhi vô cùng khó coi, buột miệng nói: “Tôi không tin, tôi không tin tên phế vật Tô Hoài Dương đó lại có bản lĩnh lớn như vậy, anh ta chỉ là thứ rác rưởi mà thôi, được xem là cái thá gì chứ?”
“Đúng vậy.” Vương Tài cũng sa sầm mặt, mà lạnh lùng nói: “Cho dù có đánh chết tôi, tôi cũng không tin đây là do Tô Hoài Dương sắp xếp, đây nhất định là có sự hiểu lầm nào đó thôi.
Toàn bộ tài sản của nhà họ Giang lấy ra cũng không đổi lại được hai chiếc máy bay trực thăng đó, cho dù tính cả nhà họ Vương chúng tôi, cũng không có được năm sau chiếc, anh ta chỉ là phế vật, dựa vào đâu chứ?”
Ngay vào lúc này, đội máy bay trực thăng đã bay đến phía trên đầu đám đông.
Bắt đầu có mấy trăm người đệ tử Long Môn từ trong hàng trăm chiếc xe sang trọng bước xuống.
Trong khách sạn Hương Các Lưu Mộng cũng có hàng ngàn đệ tử Long Môn chen chúc nhau bước ra.
Hơn hai nghìn người đứng trước quảng trường khách sạn Hương Các Lưu Mộng, đồng thanh hô to: “Cung nghênh Long chủ và Long chủ phu nhân”
Tiếng vang định tại nhức óc, nhà họ Giang và các khách khứa đều bị làm cho giật nảy mình.
Cục diện lớn như vậy, trong TV cũng chưa từng được nhìn thấy qua.
Nếu không biết còn tưởng là đang tập huấn quân sự.
Nhưng ai lại có thể ngờ được, nhiều người như vậy, có nhiều xe hơi sang trọng như vậy, lại nhiều máy bay trực thăng như vậy, tất cả đều là đến để ăn mừng đám cưới của Long chủ đó.
Kết hợp với bức tranh được treo dưới máy bay trực thăng, mọi người không khỏi kinh hãi nhìn nhau, buột miệng thốt lên: “Lẽ nào...lẽ nào thật sự là tên nghèo kiết xác Tô Hoài Dương đó?”
Cô em vợ Giang Ngọc Như lẩm bẩm nói: “Nếu đã treo tên của chị và Tô Hoài Dương thì đúng là không thể nghi ngờ được nữa, người mà bọn họ nói nhất định chính là Tô Hoài Dương”
Ba vợ và mẹ vợ của Tô Hoài Dương cũng trợn mắt há hốc mồm.
Nếu sớm biết Tô Hoài Dương ngầu lòi như vậy, bọn họ còn ai muốn đến tham gia đám cưới của Giang Trúc Nhi chứ.
Giang Trúc Nhi tổ chức cái đám cưới kiểu gì mà ngay cả cửa khách sạn còn không vào được kìa.
Trong lòng Vương Tài đã lo lắng muốn chết.
Tô Hoài Dương thật sự ghê gớm như vậy sao? Vậy trước kia mình còn đi đắc tội với anh nữa? Nếu anh tức giận, sẽ không đến tiêu diệt cả nhà của mình đó chứ?
Dù sao anh đã có được thực lực hùng mạnh như thế này, tiêu diệt nhà mình còn không phải là dễ như trở bàn tay ư?
Đúng vào lúc này, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một chiếc trực thăng chậm rãi hạ cánh.
Người ngồi đầu trên chiếc trực thăng đó, chính là Tô Hoài Dương và Giang Ngọc Hằng, còn có cả con của hai người họ Tô Thiên An.
Tuy nhiên, Tô Hoài Dương cũng không vội lập tức xuống máy bay ngay.
Trên hàng trăm chiếc máy bay trực thăng đó, lại đồng loạt bước ra hơn trăm người đệ tử của Long Môn.
Trần Vũ cũng bước xuống máy bay, dẫn theo bọn họ cung kính một gối quỳ xuống, nắm đấm tay phải đặt ngay trước ngực, hô to: “Chúc mừng đám cưới của Long chủ, chúng tôi cung nghênh long chủ”
“Chúc mừng đám cưới của Long chủ, chúng tôi cung nghênh long chủ.” “Chúc mừng đám cưới của Long chủ, chúng tôi cung nghênh long chủ.” Tiếng gầm rung trời, vang khắp quảng trường của khách sạn.
Khí thế này có thể nói là không bao giờ có lại.
.
Truyện Hệ Thống
Nhà họ Giang đã bị chấn động đến không nói nên lời.
"Tô Hoài Dương thật sự là Long chủ”.
“Nhân viên bảo vệ mà năm năm trước chúng ta từng coi thường kia, năm năm sau lại có thể lắc mình biến hoá trở thành nhân vật quan trọng”
“Chúng ta đều sai rồi, chúng ta đều sai rồi”
“Tô Hoài Dương mới là con rể tốt của nhà họ Giang, Giang Ngọc Hằng mới là đứa con gái nổi bật nhất của nhà họ Giang”.
Danh sách chương