Chương 85:
Mọi người nghe vậy toàn bộ đều im lặng, trên mặt hiện ra rất nhiều biểu cảm khác nhau.
Khiếp sợ, tức giận, xấu hổ…
Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng được, một đứa con gái riêng nho ấy, lại dám leo đến trên đầu của bọn họ, làm mưa làm gió.
“Tất cả quỳ xuống cho tôi!”
Đột nhiên, bà nội quát lên một tiếng, sau đó buông cây gậy ra, là người đầu tiên quỳ rạp xuống đất.
Thấy bà ta dẫn đầu, những thành viên khác của nhà họ Lâm lập tức lặng lẽ nghe lệnh, cũng không dám nói nhảm nữa, lần lượt làm theo.
“Bịch!”
“Bịch!”
“Bịch!”
Rất nhanh, tất cả mọi người nhà họ Lâm quỳ rạp xuống đất, xin lỗi vì những việc ác chính mình gây ra trong những năm qua.
Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Lâm Kiều Như có chút ướt, vô cùng kích động đồng thời, cũng cảm thấy có chút khó tin.
Từ nhỏ đến lớn, cô đã chịu quá nhiều ấm ứ!
c Nhà họ Lâm cho tới bây giờ vẫn chưa từng xem cô là người một nhà, ngược lại dùng mọi cách để làm nhục cô.
Cô đã từng vô số lần, tưởng tượng qua cảnh tượng như vậy, không nghĩ tới thật sự trở thành hiện thự!
c May mắn mà có chủ tịch của Phong Vân!
Cũng may nhờ có Tần Vũ Phong!
Có điều, tuy những người nhà họ Lâm này quỳ xuống, nhưng trong mắt lại tràn đầy hung ác lộ vẻ oán hận độc ác, trong lòng rõ ràng không phục.
Cái ngày nhục nhã hôm nay, bọn họ đều nhớ kỹ rồi!
Tương lai nếu có cơ hội, bọn họ tuyệt đối phải trả lại tất cả.
“Được rồi, các người đứng lên đi!
Tôi đây lập tức liên lạc với tổng giám đốc Dương, mời chủ tịch của Phong Vân hỗ trợ, hủy bỏ lệnh phong sát đối với nhà họ Lâm!” Lâm Kiều Như mở miệng nói.
Nghe nói như thế, người nhà họ Lâm đứng lên, vội vã đi ra ngoài, như không muốn ở lại đây thêm một chút nào nữa.
Nhưng Lâm Yến Vân lại xoay người, hung dữ trừng mắt với Tân Vũ Phong, khuôn mặt tuyệt mỹ kia, lại trở nên dữ tợn.
“Tân Vũ Phong, anh đắc ý cái gì?
Là chủ tịch của Phong Vân người ta lợi hại, cũng không phải anh tài giỏi gì”
Ngay sau đó, cô ta lại nhìn Lâm Kiều Nhự, tiếp tục gắt gỏng nói: “Con khốn, đừng tưởng rằng có chủ tịch của Phong Vân bảo vệ cho mày, thì mày có thể muốn làm gì thì làm! Trèo càng cao, rơi càng thảm! Không có chuyện gì là mãi mãi cả, sẽ có lúc nó phải thay đổi, chúng ta cứ chờ mà xem!”
Một lát sau, mọi người nhà họ Lâm trở về nhà, lập tức nhận được tin tức.
Lệnh phong sát của tập đoàn Phong Vân, đã giải trừ.
“Phù…”
Mọi người thở một hơi dài, như trút được gánh nặng.
“Con nhỏ Lâm Kiều Như chết tiệt kia, vậy mà thật sự bắt chúng ta phải quỳ xuống, quả thực chán sống rồi!”
“Ghê tởm hơn, vẫn là tên Tân Vũ Phong kia! Ở rể ba năm, giống như một con chó trước mặt chúng ta, để cho nó đi hướng đông tuyệt đối sẽ không không dám đi hướng tây!”
“Bây giờ thì hay rồi, ỷ vào mình quen biết chủ tịch của Phong Vân, vậy mà lại dám diễu võ dương oai, thật sự là một tên kiêu ngạo không biết điều!”
Những người trong họ hàng nhà họ Lâm vừa liền sẹo đã quên đau, suy nghĩ về lần gặp mặt trước đó, ồn ào tức giận mắng lên.
“Không xong rồi!”
Đột nhiên, một người hầu vội vã chạy tới, hô to lên: “Trưởng họ, bà nội!
Vừa rồi cục thuế tới đây kiểm toán, nói chúng ta tồn tại tình trạng trốn thuế”
“Chuyện gì xảy ra? “
Sắc mặt Bà nội trắng bệch, mồ hôi trên trán thấm ra to như hạt đậu.
Người hầu không dám chậm trễ, lập tức báo cáo: Nghe nói, đây cũng là ý của chủ tịch Phong Vân! Tuy lệnh phong sát đã chấm dứt, nhưng đây là trừng phạt, trừng phạt chúng ta những năm qua, không tôn trọng cô Kiều Như!”
“Vừa rồi cục thuế đã ra quyết định xử phạt… công ty phải ngừng kinh doanh khắc phục một tháng, còn phải giao nộp ba mươi tỉ đồng tiền phạt!”
Nghe thấy tin dữ này, bà nội chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.
Vốn lưu động của tập đoàn Lâm Thị, vốn dĩ cũng chỉ có năm mươi tư tỉ đồng.
Vì chuẩn bị quà cho chủ tịch của tập đoàn Phong Vân, đã bỏ ra mười lăm tỉ đồng, kết quả Phật Bài Phỉ Thúy lại bị đập vỡ.
Bây giờ, lại muốn giao nộp hơn chục tỉ đồng tiền phạt!
Đây chẳng phải ngược lại thiếu nợ mười lăm tỉ đồng?
Tập đoàn Lâm Thị kinh doanh mấy chục năm, kết quả tất cả cố gắng, đều đổ sông đổ biển.
“Khục khục!”
Bà nội lập tức nóng giận, tức đến hộc máu, trực tiếp tê liệt ngã xuống đất.
Trên dưới nhà họ Lâm, lập tức rối loạn.