Chương 61:
Nghe nói anh dựng nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, đã xây dựng một đế quốc trăm tỷ!
Chỉ cần một câu nói của anh thôi, có thể làm cho người ta thăng chức rất nhanh, nhưng cũng có thể làm cho người ta rơi xuống vực sâu!
Cơ hội được thấy người sang mà bắt quàng làm họ này, có khi cả đời chỉ có một lần!
“Minh Thắng, chủ tịch tập đoàn đích thân đến đây, chú là ông chủ của công ty chi nhánh, tất nhiên không thể lơ là rồi, chú muốn tổ chức một buổi lễ long trọng để chào đón! Cháu đi chuẩn bị một chút đi!” Dương Bách Xuyên phân phó.
“Vâng ạ!” Dương Minh Thắng lập tức gật đầu.
Vào đêm hôm đó, một tin tức nóng hổi hàng đầu, đã oanh tạc tất cả mọi người.
Chủ tịch của tập đoàn Phong Vân, sắp đến Dương Hải!
Mà buổi lễ chào đón long trọng kia, cũng phát ra một trăm phần thiệp mời, mời các gia đình giàu có bậc nhất ở Dương Hải, các gia đình quyền cao chức trọng, giám đốc các doanh nghiệp.
Chỉ trong thời gian ngắn, toàn bộ Dương Hải cũng trở nên sôi sục.
“Trời ạ”
“Nghe nói chủ tịch tập đoàn Phong Vân, vô cùng thần bí, những người từng gặp được anh ta chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!”
“Hơn nữa anh ta mất tích suốt ba năm rồi, đột nhiên xuất hiện, lại còn xuất hiện ở Dương Hải nữa, không biết trong đó có ẩn tình gì!”
“Nếu có thể kéo chút giao tình với anh ta, nói không chừng trong mười năm tới cũng không cần phấn đấu nữa đâu!”
“Tôi nghe được tin tức, người giàu có số một ở Dương Hải – Đường Thiên Bá, ông trùm sắt thép Chu Quốc Dũng và ông trùm tài chính Hoàng Chí Hải đều đã nhận được thiệp mời rồi!”
“Có thể tham gia buổi lễ chào đón đó, ít nhất đều là tỷ phú!”
“Dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải lấy được thiệp mời Cùng lúc đó.
Mọi người trong nhà họ Lâm cũng đã biết tin tức này, lập tức mở cuộc họp gia đình.
“Yến Vân, người học trưởng kia của con, không phải là cháu trai của tổng giám đốc Dương sao, có thể dựa vào mối quan hệ, lấy một tấm thiệp mời được không?” Lâm Đông Hải dùng ánh mắt vô cùng khát vọng nhìn cô ta.
“Chuyện này… Để con thử xem!”
Lâm Yến Vân lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Dương Minh Thắng, để bày tỏ ý muốn.
Mọi chuyện diễn ra vô cùng thuận lợi!
Dương Minh Thắng ngay lập tức đồng ý, vỗ ngực đảm bảo, chắc chắn sẽ đưa thiệp mời cho nhà họ Lâm.
“Thật tốt quá! Yến Vân là người có công nhiều nhất trong nhà họ Lâm chúng ta!”
“Không sai! Con khốn Lâm Kiều Như kia, có cái gì hay ho mà đắc ý, chẳng phải là một đứa con gái riêng thôi sao? Lại còn dám cúp điện thoại!
Chờ đến khi chúng ta làm quen được với vị tổng giám đốc kia rồi, từng phút từng giây khiến nó mở mắt ra!”
“Còn có Tần Vũ Phong, một thằng ngốc nhỏ mọn tự cho là mình giỏi hơn người kia, đúng là có mắt không tròng! Đến lúc đó, để rồi xem nó khóc như thế nào!”
Trong lòng những con người ở nhà họ Lâm tràn đầy tức giận, giống như đã sớm muốn ăn tươi nuốt sống Lâm Kiều Như và Tần Vũ Phong.
Nhưng bọn họ lại không hề hay biết…
Vị chủ tịch thần bí mà toàn bộ Dương Hải đều đang chờ mong kia, lại chính là người mà bọn họ luôn xem thường – Tần Vũ Phong!
Mà buổi lễ chào đón kia, cũng chính là sự khởi đầu cơn ác mộng của nhà họ Lâm!