Sau khi con Paras giải quyết xong “phiền phức” bên kia, “hắn” thu nó vào, trở lại vị trí cũ mà ngẫm nghĩ tương lai.
Trên thực tế, pokemon loại phi hành là loại hình pokemon được các nhà huấn luyện pokemon cho làm trinh sát là nhiều nhất trong tất cả các loại pokemon. Chúng không chỉ có tốc độ nhanh, mà ở mọi địa hình chúng đều có khả năng quan sát toàn diện khung cảnh, nắm bắt toàn bộ diễn biến xung quanh.
Song với “hắn”, “hắn” đã có dự định từ sớm, “hắn” muốn đem Butterfree phát triển thành pokemon tấn công. Thứ nhất bởi vì ở hiện tại “hắn” cần pokemon tấn công hơn là pokemon trinh sát. Thứ hai, “hắn” có tinh thần cường đại, cho nên trong đa số trường hợp bất ngờ, “hắn” đều có khả năng cảm nhận được từ trước; đây cũng là lý do vì sao mà “hắn” cướp bóc nhiều như vậy mà vẫn chưa thất bại, cũng như chưa bị tóm.
Đương nhiên “hắn” không hề muốn phát triển Butterfree thành nửa nạc nửa mở: vừa trinh sát, vừa tấn công. Bởi vì như ông bà ta đã dạy “một nghề cho chín, còn hơn chín nghề”, bỏ thời gian đào tạo phát triển pokemon theo một hướng luôn mang lại hiệu quả tốt nhất. Nếu đi cả hai hay nhiều hướng, sợ rằng tác dụng tuy nhiều nhưng không chuyên, dễ bị đối phương đánh lừa, do đó xác suất ăn hành tăng cao.
Trong đường lối tấn công, phân chia thành 3 loại hình chính là: vật lý, ma pháp và siêu nhiên.
Đối kháng thân thể chính là tập trung huấn luyện độ nhanh nhẹn và sức mạnh cơ bắp cho pokemon, tiến hành đánh nhau bằng cách so nhanh nhẹn và cứng đối cứng.
Đối kháng ma pháp chỉ một loạt các năng lực như của các ma pháp sư: phun ra nước, hét ra lửa, khạc ra độc, tạo mũi đao bằng lá… Thường thường thì đối kháng ma pháp tập trung vào uy lực của đòn đánh, mức độ chính xác, và số phần phát ra ma pháp.
Đối kháng siêu nhiên lại là chỉ những cái vượt ngoài 2 loại kia như: kéo vào giấc mộng, thôi miên, đánh sâu vào tinh thần. Đáng lý ra đối kháng siêu nhiên chính là thuộc về đối kháng ma pháp. Nhưng bởi vì có một tầng lớp nhà huấn luyện thích siêu nhiên tiêu cực, dẫn đến siêu nhiên thoát ly ra khỏi ma pháp và tự hình thành một hệ thống mới.
Ở trong lòng của “hắn”, Butterfree rất khó để định vị việc nó thuộc loại nào, nó là loại có cả ba yếu tố trên. Nói về nhanh nhẹn, nó có Quiver Dance. Nói về ma pháp, nó có Gust, Silver Wind. Nói về siêu nhiên, nó lại có Confusion, Stun Spore, Sleep Power. Butterfree là một dạng pokemon biết thì nhiều mà chẳng giỏi cái nào.
Tuy vậy nhưng “hắn” cũng có định hướng riêng cho Butterfree. “Hắn” muốn đào tạo Butterfree đi chuyên vào 3 kỹ năng: Quiver Dance, Confusion cùng Gust. Confusion tác động tinh thần, Quiver Dance dùng né tránh cùng Gust dùng để kết liễu đối phương. Những kỹ năng khác không cần phải mạnh, chúng có thể dùng để hỗ trợ và quấy rầy địch thủ.
Tiếp đến chính là Paras. Mà trước khi chọn hướng đi cho nó, “hắn” cần nhìn lại kỹ năng hiện có của nó.
“Số lượng pokemon mang theo: 2/2
1. Butterfree.
2. Paras.
+ Phẩm chất: Tướng cấp.
+ Trung thành: 65/100 (Dưới 60, pokemon tự động chạy trốn).
+ Sức sống: 92/100 (Dưới 75, pokemon suy yếu. Dưới 50 pokemon không thể sử dụng kỹ năng. Dưới 30, pokemon không thể cử động. Dưới 10, pokemon được thu hồi về bóng pokemon một cách tự động. Bằng 0, pokemon chết đi).
+ Kỹ năng thiên phú:
- Scratch: Dùng 2 càng cào vào mục tiêu, dùng miệng cắn vào đối phương để tạo thương tổn.
- Leech Life: Dùng bào tử nấm đặc biệt gắn vào đối phương. Mỗi ba giây, bào tử nấm này hút của đối phương một lượng máu và hồi lại máu cho Paras bằng 80% lượng máu ấy kéo dài trong 30 giây, mỗi ngày dùng được 3 lần. Đối phương phẩm chất thấp hơn, cấp tiến hóa không cao thì lượng máu bào tử hấp thu được càng lớn.
- Slash: Nhanh chóng xông tới, dùng 2 chiếc càng ngấm bào tử nấm tấn công kẻ địch theo một đường chéo, 25% khiến kẻ địch rơi vào hôn mê (+5% vì pokemon có phẩm chất Tướng cấp). Đòn tấn công ngắt quãng, pokemon không thể sử dụng Slash liên tục, thời gian sử dụng tiếp theo cách thời gian vừa sử dụng 10 giây.
- Giga Drain: Sử dụng bào tử Sxaw, mỗi khi tấn công mục tiêu, có xác suất 30% hồi lại một lượng máu bằng nửa lượng thương tổn kẻ địch liên tục trong 10 giây (+5% vì pokemon có phẩm chất Tướng cấp). Đòn tấn công ngắt quãng, pokemon không thể sử dụng Slash liên tục, thời gian sử dụng tiếp theo cách thời gian vừa sử dụng 2 phút.”
Paras không có kỹ năng đặc biệt như Butterfree, nó chỉ có 4 kỹ năng thiên phú. Trong ấy đáng chú ý và đáng mong đợi nhất là hai kỹ năng Slash và Giga Drain. Vì thế, theo suy nghĩ của “hắn”, “hắn” sẽ tập trung huấn luyện Paras thành pokemon tấn công, loại cận chiến và đối kháng vật lý. Nó sẽ chuyên về 3 kỹ năng: Scratch, Slash và Giga Drain.
Slash làm hôn mê là cần thiết. Giga Drain vừa làm tổn thương, vừa hồi máu, cũng cần thiết. Giữa Scratch và Leech Life thì đương nhiên phải chọn Scratch. Leech Life chỉ dùng được 3 lần một ngày thì trong chiến đấu cũng không ăn nhằm mấy. Và rõ ràng rằng chiến đấu chẳng ai đợi bị ngươi bắn trúng bào tử nấm rồi mới né, không dễ ăn tí nào.
Thế là “hắn” đã có hai loại hình pokemon chiến đấu.
Bất quá khoảng cách để hai con pokemon đủ sức đảm đương một vùng chiến trường còn quá xa xôi và còn dài dằng dặc. Muốn bồi dưỡng đến khi chúng mạnh mẽ như thế thì cần tiêu hao một lượng tài phú khổng lồ, cứ tính theo công cuộc trộm cướp của “hắn” hiện tại thì 10 năm đi trộm không ngừng cũng chẳng đủ đáp ứng. Mà đến hôm nay, trên người “hắn” chỉ có chục cái tiền đồng.
Song chỉ có tài phú cũng không được. Còn cần phải có vô số lần rèn luyện, chiến đấu.
Rèn luyện và chiến đấu không chỉ làm cho pokemon phản ứng linh hoạt và rút tỉa được vô vàn kinh nghiệm chiến trận, mà còn làm cho kỹ năng của pokemon phát triển, cũng như để pokemon có thể tiến hóa lên cấp bậc cao hơn. Vẫn là trừ con Butterfree đã tiến hóa lên cấp cao nhất ra.
Cũng may “hắn” có nhiều thông tin quý giá. Thật ra là biết một vài chỗ chôn giấu báu vật, một vài loại thuốc kích thích pokemon tiến hóa, cùng với những nơi “thần thánh” giúp pokemon lột xác lên phẩm chất cao hơn.
Thứ nhất, tuy sử dụng thuốc tiến hóa làm cho pokemon không tiến hóa hoàn chỉnh, sức mạnh có phần nào đó yếu đi. Nhưng cũng hết cách, đâu phải pokemon nào cũng cần dùng đá tiến hóa? Càng chưa nói đến có vài loại pokemon không dùng được đá tiến hóa mà cần hoàn cảnh thích hợp. Thế nhưng rất khó tìm được hoàn cảnh đáp ứng yêu cầu của những loại pokemon đặc thù này, do đó mà chúng vô cùng khó tiến hóa. Bởi vậy, bí quá thì chỉ có thể dùng thuốc tiến hóa.
Thứ hai, những nơi giấu báu vật cùng với những nơi “thần thánh” giúp pokemon lột xác, thì sợ rằng thực lực Tông sư đi vào đó chỉ có chịu chết. Những Đại tông sư như Red, Yellow, Satoshi… cũng là cửu tử nhất sinh.
Dẫu vậy, những cái kho báu nhỏ cũng có, nhưng cũng không vừa mắt “hắn”. Tuy rằng tìm đến nơi đó và lấy nó ra thì hệ số an toàn cao hơn nhiều so với việc trộm cướp, nhưng thời gian bỏ ra lại quá dài. Thà rằng “hắn” trộm cướp để tiết kiệm thời gian, lại còn cho pokemon rèn luyện tăng độ thuần thục của kỹ năng lên thì nghe hợp lý hơn. Giữa hai điểm này, trộm cướp có nguy hiểm, nhưng thành quả lại cao hơn, vì thế không cần đắn đo nhiều.
Và cũng có một vài kho báu cỡ trung cần phải suy nghĩ.
“Sa mạc Mạc Hoàng có một con Sandshrew Vương cấp, một trong những loài hệ đất mạnh nhất. Tuy bắt nó có phần khó khăn, nhưng nếu bố trí thỏa đáng thì cũng không phải là không thể nào. Trong sơn cốc Thanh Xuyên có một lọ thuốc nâng cao thể chất Nidoking, lấy được rồi thì cho dù không dùng được, lại bán đi cũng được một đống kim tệ. Trừ hai chỗ đó ra, nếu nhớ không lầm, tại học viện Thanh Sơn có một kho tàng của vị viện trưởng đời thứ ba, hình như là một quả trứng Slowpoke có phẩm chất Tướng cấp thì phải… Chậc chậc, chỉ cần ấp nở nó ra, mỗi tháng cắt đuôi nó bán đi cho các nhà hàng cũng được khối tiền…”
“Hắn” suy nghĩ một chút mà đã cảm thấy tâm tình ngứa ngáy khó nhịn. Tuy nhiên trừ kho tàng của vị viện trưởng kia, những chỗ đó không phải là những bí cảnh rộng lớn thì cũng là những nơi hiểm ác đáng sợ với những pokemon thủ hộ mạnh mẽ. Với thực lực của “hắn” bây giờ mà tới nơi đó thì chẳng khác gì đi tìm cái chết.
Mặc dù là kho tàng của vị viện trưởng đời thứ ba của học viện Thanh Sơn không hề có pokemon thủ vệ, nhưng nó lại nằm trên đảo Thanh Sơn. Nếu như ngu xuẩn lao vào, chỉ sợ sẽ dẫn đến sự chú ý của toàn thể học viện, đến lúc đó tiếng gió truyền ra, đưa cường giả tới tham gia tranh đoạt, chính là làm không công cho người khác.
- Có thức ăn nơi cửa miệng lại không có khả năng ăn ngay lập tức để trở thành một tên mập. A… Paras, ngươi nói là tại sao cơ chứ? “Hắn” thở dài một tiếng, nhìn Paras mà nói.
Hai lỗ tai nhỏ của Paras dựng đứng dậy, cái đầu ngẩng lên, hai mắt đen bóng nhìn chằm chằm “hắn” với vẻ ngây thơ. Lấy linh quang của nó lúc này, còn chưa đủ ngộ tính để hiểu rõ lời nói phức tạp vừa rồi.
Bất quá, lời nói của chủ nhân luôn đúng. Đường đi của chủ nhân luôn là con đường lớn đầy quang vinh. Bắp đùi của chủ nhân rất quan trọng, phải ôm lấy thật chặt!
Hai mắt Paras óng ánh, lóng lánh, tuy rằng nghe mà không hiểu lời nói của “hắn” mang hàm nghĩa gì, nhưng cũng không gây trở ngại việc nó gật đầu đồng ý.
“Hắn” không khỏi mỉm cười, sờ sờ đầu của Paras, cười mắng:
- Chỉ giỏi nịnh hót!
Ánh mắt Paras sáng lên, nó không biết “chỉ giỏi nịnh hót” có ý tứ gì, thế nhưng có thể cảm giác được lòng của “hắn” rất vui. Thế nên hai cái nấm lúc lắc qua lại, hai cái càng dụi dụi vào chân “hắn”.
Đột nhiên có một tiếng thét chói tai truyền lại từ phía bên kia:
- Gấu! Có gấu!
Trên thực tế, pokemon loại phi hành là loại hình pokemon được các nhà huấn luyện pokemon cho làm trinh sát là nhiều nhất trong tất cả các loại pokemon. Chúng không chỉ có tốc độ nhanh, mà ở mọi địa hình chúng đều có khả năng quan sát toàn diện khung cảnh, nắm bắt toàn bộ diễn biến xung quanh.
Song với “hắn”, “hắn” đã có dự định từ sớm, “hắn” muốn đem Butterfree phát triển thành pokemon tấn công. Thứ nhất bởi vì ở hiện tại “hắn” cần pokemon tấn công hơn là pokemon trinh sát. Thứ hai, “hắn” có tinh thần cường đại, cho nên trong đa số trường hợp bất ngờ, “hắn” đều có khả năng cảm nhận được từ trước; đây cũng là lý do vì sao mà “hắn” cướp bóc nhiều như vậy mà vẫn chưa thất bại, cũng như chưa bị tóm.
Đương nhiên “hắn” không hề muốn phát triển Butterfree thành nửa nạc nửa mở: vừa trinh sát, vừa tấn công. Bởi vì như ông bà ta đã dạy “một nghề cho chín, còn hơn chín nghề”, bỏ thời gian đào tạo phát triển pokemon theo một hướng luôn mang lại hiệu quả tốt nhất. Nếu đi cả hai hay nhiều hướng, sợ rằng tác dụng tuy nhiều nhưng không chuyên, dễ bị đối phương đánh lừa, do đó xác suất ăn hành tăng cao.
Trong đường lối tấn công, phân chia thành 3 loại hình chính là: vật lý, ma pháp và siêu nhiên.
Đối kháng thân thể chính là tập trung huấn luyện độ nhanh nhẹn và sức mạnh cơ bắp cho pokemon, tiến hành đánh nhau bằng cách so nhanh nhẹn và cứng đối cứng.
Đối kháng ma pháp chỉ một loạt các năng lực như của các ma pháp sư: phun ra nước, hét ra lửa, khạc ra độc, tạo mũi đao bằng lá… Thường thường thì đối kháng ma pháp tập trung vào uy lực của đòn đánh, mức độ chính xác, và số phần phát ra ma pháp.
Đối kháng siêu nhiên lại là chỉ những cái vượt ngoài 2 loại kia như: kéo vào giấc mộng, thôi miên, đánh sâu vào tinh thần. Đáng lý ra đối kháng siêu nhiên chính là thuộc về đối kháng ma pháp. Nhưng bởi vì có một tầng lớp nhà huấn luyện thích siêu nhiên tiêu cực, dẫn đến siêu nhiên thoát ly ra khỏi ma pháp và tự hình thành một hệ thống mới.
Ở trong lòng của “hắn”, Butterfree rất khó để định vị việc nó thuộc loại nào, nó là loại có cả ba yếu tố trên. Nói về nhanh nhẹn, nó có Quiver Dance. Nói về ma pháp, nó có Gust, Silver Wind. Nói về siêu nhiên, nó lại có Confusion, Stun Spore, Sleep Power. Butterfree là một dạng pokemon biết thì nhiều mà chẳng giỏi cái nào.
Tuy vậy nhưng “hắn” cũng có định hướng riêng cho Butterfree. “Hắn” muốn đào tạo Butterfree đi chuyên vào 3 kỹ năng: Quiver Dance, Confusion cùng Gust. Confusion tác động tinh thần, Quiver Dance dùng né tránh cùng Gust dùng để kết liễu đối phương. Những kỹ năng khác không cần phải mạnh, chúng có thể dùng để hỗ trợ và quấy rầy địch thủ.
Tiếp đến chính là Paras. Mà trước khi chọn hướng đi cho nó, “hắn” cần nhìn lại kỹ năng hiện có của nó.
“Số lượng pokemon mang theo: 2/2
1. Butterfree.
2. Paras.
+ Phẩm chất: Tướng cấp.
+ Trung thành: 65/100 (Dưới 60, pokemon tự động chạy trốn).
+ Sức sống: 92/100 (Dưới 75, pokemon suy yếu. Dưới 50 pokemon không thể sử dụng kỹ năng. Dưới 30, pokemon không thể cử động. Dưới 10, pokemon được thu hồi về bóng pokemon một cách tự động. Bằng 0, pokemon chết đi).
+ Kỹ năng thiên phú:
- Scratch: Dùng 2 càng cào vào mục tiêu, dùng miệng cắn vào đối phương để tạo thương tổn.
- Leech Life: Dùng bào tử nấm đặc biệt gắn vào đối phương. Mỗi ba giây, bào tử nấm này hút của đối phương một lượng máu và hồi lại máu cho Paras bằng 80% lượng máu ấy kéo dài trong 30 giây, mỗi ngày dùng được 3 lần. Đối phương phẩm chất thấp hơn, cấp tiến hóa không cao thì lượng máu bào tử hấp thu được càng lớn.
- Slash: Nhanh chóng xông tới, dùng 2 chiếc càng ngấm bào tử nấm tấn công kẻ địch theo một đường chéo, 25% khiến kẻ địch rơi vào hôn mê (+5% vì pokemon có phẩm chất Tướng cấp). Đòn tấn công ngắt quãng, pokemon không thể sử dụng Slash liên tục, thời gian sử dụng tiếp theo cách thời gian vừa sử dụng 10 giây.
- Giga Drain: Sử dụng bào tử Sxaw, mỗi khi tấn công mục tiêu, có xác suất 30% hồi lại một lượng máu bằng nửa lượng thương tổn kẻ địch liên tục trong 10 giây (+5% vì pokemon có phẩm chất Tướng cấp). Đòn tấn công ngắt quãng, pokemon không thể sử dụng Slash liên tục, thời gian sử dụng tiếp theo cách thời gian vừa sử dụng 2 phút.”
Paras không có kỹ năng đặc biệt như Butterfree, nó chỉ có 4 kỹ năng thiên phú. Trong ấy đáng chú ý và đáng mong đợi nhất là hai kỹ năng Slash và Giga Drain. Vì thế, theo suy nghĩ của “hắn”, “hắn” sẽ tập trung huấn luyện Paras thành pokemon tấn công, loại cận chiến và đối kháng vật lý. Nó sẽ chuyên về 3 kỹ năng: Scratch, Slash và Giga Drain.
Slash làm hôn mê là cần thiết. Giga Drain vừa làm tổn thương, vừa hồi máu, cũng cần thiết. Giữa Scratch và Leech Life thì đương nhiên phải chọn Scratch. Leech Life chỉ dùng được 3 lần một ngày thì trong chiến đấu cũng không ăn nhằm mấy. Và rõ ràng rằng chiến đấu chẳng ai đợi bị ngươi bắn trúng bào tử nấm rồi mới né, không dễ ăn tí nào.
Thế là “hắn” đã có hai loại hình pokemon chiến đấu.
Bất quá khoảng cách để hai con pokemon đủ sức đảm đương một vùng chiến trường còn quá xa xôi và còn dài dằng dặc. Muốn bồi dưỡng đến khi chúng mạnh mẽ như thế thì cần tiêu hao một lượng tài phú khổng lồ, cứ tính theo công cuộc trộm cướp của “hắn” hiện tại thì 10 năm đi trộm không ngừng cũng chẳng đủ đáp ứng. Mà đến hôm nay, trên người “hắn” chỉ có chục cái tiền đồng.
Song chỉ có tài phú cũng không được. Còn cần phải có vô số lần rèn luyện, chiến đấu.
Rèn luyện và chiến đấu không chỉ làm cho pokemon phản ứng linh hoạt và rút tỉa được vô vàn kinh nghiệm chiến trận, mà còn làm cho kỹ năng của pokemon phát triển, cũng như để pokemon có thể tiến hóa lên cấp bậc cao hơn. Vẫn là trừ con Butterfree đã tiến hóa lên cấp cao nhất ra.
Cũng may “hắn” có nhiều thông tin quý giá. Thật ra là biết một vài chỗ chôn giấu báu vật, một vài loại thuốc kích thích pokemon tiến hóa, cùng với những nơi “thần thánh” giúp pokemon lột xác lên phẩm chất cao hơn.
Thứ nhất, tuy sử dụng thuốc tiến hóa làm cho pokemon không tiến hóa hoàn chỉnh, sức mạnh có phần nào đó yếu đi. Nhưng cũng hết cách, đâu phải pokemon nào cũng cần dùng đá tiến hóa? Càng chưa nói đến có vài loại pokemon không dùng được đá tiến hóa mà cần hoàn cảnh thích hợp. Thế nhưng rất khó tìm được hoàn cảnh đáp ứng yêu cầu của những loại pokemon đặc thù này, do đó mà chúng vô cùng khó tiến hóa. Bởi vậy, bí quá thì chỉ có thể dùng thuốc tiến hóa.
Thứ hai, những nơi giấu báu vật cùng với những nơi “thần thánh” giúp pokemon lột xác, thì sợ rằng thực lực Tông sư đi vào đó chỉ có chịu chết. Những Đại tông sư như Red, Yellow, Satoshi… cũng là cửu tử nhất sinh.
Dẫu vậy, những cái kho báu nhỏ cũng có, nhưng cũng không vừa mắt “hắn”. Tuy rằng tìm đến nơi đó và lấy nó ra thì hệ số an toàn cao hơn nhiều so với việc trộm cướp, nhưng thời gian bỏ ra lại quá dài. Thà rằng “hắn” trộm cướp để tiết kiệm thời gian, lại còn cho pokemon rèn luyện tăng độ thuần thục của kỹ năng lên thì nghe hợp lý hơn. Giữa hai điểm này, trộm cướp có nguy hiểm, nhưng thành quả lại cao hơn, vì thế không cần đắn đo nhiều.
Và cũng có một vài kho báu cỡ trung cần phải suy nghĩ.
“Sa mạc Mạc Hoàng có một con Sandshrew Vương cấp, một trong những loài hệ đất mạnh nhất. Tuy bắt nó có phần khó khăn, nhưng nếu bố trí thỏa đáng thì cũng không phải là không thể nào. Trong sơn cốc Thanh Xuyên có một lọ thuốc nâng cao thể chất Nidoking, lấy được rồi thì cho dù không dùng được, lại bán đi cũng được một đống kim tệ. Trừ hai chỗ đó ra, nếu nhớ không lầm, tại học viện Thanh Sơn có một kho tàng của vị viện trưởng đời thứ ba, hình như là một quả trứng Slowpoke có phẩm chất Tướng cấp thì phải… Chậc chậc, chỉ cần ấp nở nó ra, mỗi tháng cắt đuôi nó bán đi cho các nhà hàng cũng được khối tiền…”
“Hắn” suy nghĩ một chút mà đã cảm thấy tâm tình ngứa ngáy khó nhịn. Tuy nhiên trừ kho tàng của vị viện trưởng kia, những chỗ đó không phải là những bí cảnh rộng lớn thì cũng là những nơi hiểm ác đáng sợ với những pokemon thủ hộ mạnh mẽ. Với thực lực của “hắn” bây giờ mà tới nơi đó thì chẳng khác gì đi tìm cái chết.
Mặc dù là kho tàng của vị viện trưởng đời thứ ba của học viện Thanh Sơn không hề có pokemon thủ vệ, nhưng nó lại nằm trên đảo Thanh Sơn. Nếu như ngu xuẩn lao vào, chỉ sợ sẽ dẫn đến sự chú ý của toàn thể học viện, đến lúc đó tiếng gió truyền ra, đưa cường giả tới tham gia tranh đoạt, chính là làm không công cho người khác.
- Có thức ăn nơi cửa miệng lại không có khả năng ăn ngay lập tức để trở thành một tên mập. A… Paras, ngươi nói là tại sao cơ chứ? “Hắn” thở dài một tiếng, nhìn Paras mà nói.
Hai lỗ tai nhỏ của Paras dựng đứng dậy, cái đầu ngẩng lên, hai mắt đen bóng nhìn chằm chằm “hắn” với vẻ ngây thơ. Lấy linh quang của nó lúc này, còn chưa đủ ngộ tính để hiểu rõ lời nói phức tạp vừa rồi.
Bất quá, lời nói của chủ nhân luôn đúng. Đường đi của chủ nhân luôn là con đường lớn đầy quang vinh. Bắp đùi của chủ nhân rất quan trọng, phải ôm lấy thật chặt!
Hai mắt Paras óng ánh, lóng lánh, tuy rằng nghe mà không hiểu lời nói của “hắn” mang hàm nghĩa gì, nhưng cũng không gây trở ngại việc nó gật đầu đồng ý.
“Hắn” không khỏi mỉm cười, sờ sờ đầu của Paras, cười mắng:
- Chỉ giỏi nịnh hót!
Ánh mắt Paras sáng lên, nó không biết “chỉ giỏi nịnh hót” có ý tứ gì, thế nhưng có thể cảm giác được lòng của “hắn” rất vui. Thế nên hai cái nấm lúc lắc qua lại, hai cái càng dụi dụi vào chân “hắn”.
Đột nhiên có một tiếng thét chói tai truyền lại từ phía bên kia:
- Gấu! Có gấu!
Danh sách chương