Đối mặt với boss hung mãnh vô cùng có đòn sát thủ mạnh nhất trong trò chơi, Trương Khởi Khởi tự biết không địch lại, lập tức lui về phía sau —— trong lúc này 10 cấp là khoảng cách không thể bù lại được.

Vừa chạy vài bước, bỗng cảm thấy không đúng, quay lại nhìn, mẹ nó, con riêng còn đang ngu ngơ tại chỗ, mà cái miệng heo của boss đã sắp dán lên! Trương Khởi Khởi lập tức hét lớn một tiếng: “Con riêng, chạy nhanh, rời khỏi tên cơ lão [1] khốn khiếp kia!”

[1] Cơ lão: gay

Đinh Đương bên cạnh vừa chạy vừa hỏi: “Cơ lão là cái gì?” Lúc này Trương Khởi Khởi đang chú ý đến con riêng, liền thuận miệng đáp lại một câu: “Tên biến thái muốn chọc cúc hoa! —— Nhưng mà tôi thích!” Sau đó Đinh Đương bắt đầu suy nghĩ cúc hoa có liên quan gì đến Trương Khởi Khởi —— cúc hoa có thể chọc sao, không phải dùng để pha trà à? Đồng chí Đinh Đương thuần khiết......

Trong khoảng thời gian này, con riêng đối với Trương Khởi Khởi nói gì nghe nấy đến mức phản xạ có điều kiện nhất thời phản ứng kịp, thấy boss thổ phỉ đã chạy đến trước mặt, hai tay đặt sau lưng, miệng chu lên giống như học sinh tiểu học chuẩn bị hôn.

”Bốp” một tiếng! Con riêng tát một cái khiến boss thổ phỉ bất ngờ bị đánh lảo đảo, sau đó mới ý thức được trước mặt là boss, cảm thấy không ổn, chuồn nhanh như bàn chân bôi dầu.

Trương Khởi Khởi vừa nhìn tình huống vừa vươn ngón tay cái khen con riêng, sau đó thấy động tác của boss thổ phỉ thì thiếu chút nữa như bị sét đánh!

Boss thổ phỉ bị mỹ nhân đánh, nhất thời lờ mờ, chờ hắn phản ứng kịp thì mỹ nhân đã chạy xa, boss thổ phỉ nhất thời rơi lệ quỳ xuống, vừa đau khổ vừa vươn hai tay về phía con riêng: “Mỹ nhân! Đừng đi! Ta nguyện vì ngươi vứt bỏ hết thảy!”

Vừa nghe đến tin tức mấu chốt, lỗ tai Trương Khởi Khởi dựng thẳng lên, mắt thấy sự tình có xu hướng phát triển theo hướng khoa trương lại giả tạo, lập tức phản ứng nhanh chóng kéo Đinh Đương ngồi xuống, sau đó xấu xa khoát tay với con riêng: “Xem ra không có nguy hiểm tính mạng, cậu tùy cơ ứng biến!”

Con riêng bĩu môi nhìn Trương Khởi Khởi, lời như vậy mà cô cũng nói ra được.

Nhưng hiện tại dựa vào Trương Khởi Khởi là vô vọng, con riêng quay đầu nhìn boss thổ phỉ, khí thế bỗng thay đổi, sắc mặt cao ngạo, khí chất tràn đầy như đế vương làm lóa mắt chó của Trương Khởi Khởi.

Sau đó con riêng nhếch cằm như nữ vương, nhìn boss thổ phỉ: “Ngươi thích ta?”

Boss thổ phỉ định đứng lên, con riêng quát chói tai một tiếng: “Quỳ!”

Boss thổ phỉ đàng hoàng tử tế ngồi xuống, nhìn con riêng giống như chó nhật: “Mỹ nhân, ngươi chính là trời, ta nguyện trả giá hết thảy vì ngươi ~!”

Một màn vô cùng mộng ảo này khiến Trương Khởi Khởi và Đinh Đương khiếp sợ đến mức mắt chó vàng ròng 24k sắp hỏng mất, Trương Khởi Khởi phấn khích nói: “S...... **...... Nữ vương...... Thụ!”

Con riêng tình lý đương nhiên gật đầu: “Không phải ngươi nói ngươi nguyện ý làm hết thảy vì ta sao, vậy ngươi nguyện ý vì ta mà chết không?”

Đầu lĩnh thổ phỉ vội vàng gật đầu, một phen rút đao ra, tình yêu tràn đầy nói với con riêng: “Thân ái, ta đương nhiên nguyện ý, ta chứng minh cho ngươi xem!”

Nói xong đẩy ra áo giáp trước ngực, “phịch” một tiếng, dao găm đâm vào ngực mình, sau đó “A” một tiếng, chết luôn rồi!

Trương Khởi Khởi: “......”

Đinh Đương: “......”

Con riêng: “......”

Hệ thống thông báo: Chúc mừng tiểu đội kỳ hoa [2] vượt mười cấp đánh chết boss thổ phỉ, được hệ thống thưởng cho một lần thông cáo.

[2] Mỹ lệ mà kỳ lạ.

Bởi vì lúc ở tân thủ thôn, chỉ có ba người, vì thế Trương Khởi Khởi tạo thành một đội ngũ cố định, chỉ cần đến phạm vi nhất định ba người sẽ tự động tổ đội, còn dứt khoát lấy cái tên kỳ hoa, lần này đánh chết boss thổ phỉ, hệ thống tính cho cả ba người, nhưng phần thưởng của hệ thống khiến Trương Khởi Khởi kích động đến mức tan nát cõi lòng.

Từng thấy keo kiệt, nhưng trò chơi keo kiệt đến mức không biết xấu hổ như vậy thì đúng là gặp lần đầu tiên...

Đầu lĩnh thổ phỉ vừa chết, con riêng nhất thời từ nữ vương thụ kiêu ngạo biến thành tiểu khả ái, uất ức nhìn Trương Khởi Khởi: “Tôi lạnh!”

Trương Khởi Khởi hưng phấn đi qua mặc quần áo giúp hắn, nhân tiện vô cùng tò mò hỏi thăm: “Con riêng, làm không tồi, vừa rồi đúng là chói mù mắt chó của mọi người, học từ ai vậy?!”

Con riêng mở to hai mắt đáp: “Có một lần thấy anh trai làm vậy với bạn gái thứ 187, nhưng mà bạn gái của anh ấy rất vui, vì sao tên kia lại tự sát chứ?”

Trương Khởi Khởi: “......”

Đinh Đương: “......” 187... Điểu ti [3] thấy đau đớn!

[3] Chỉ người thấp, xấu, nghèo.

Việc có người anh xấu xa làm tấm gương tạm thời không đề cập tới, Trương Khởi Khởi vui mừng nhìn dưới đất, “Ai nha, còn ra nhiều trang bị như vậy!”

Boss thổ phỉ vừa chết, vẫn là tự nguyện chết, đồ trên người bắn ra toàn bộ, đây xem như là việc vui ngoài ý muốn, nhưng không đợi Trương Khởi Khởi vui vẻ nhặt lên, bỗng nhiên có một tiếng rống to: “Cô làm gì, đó là đồ của chúng tôi!”

Trương Khởi Khởi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy cách mình hai mét không biết từ lúc nào xuất hiện một đám người, người người cầm đại đao, vẻ mặt hung ác, Đinh Đương và con riêng thấy vậy, vô cùng không có chí khí trốn sau Trương Khởi Khởi, hiển nhiên khí chất đàn ông của cô làm bọn họ cảm thấy rất an toàn!

Trương Khởi Khởi nhìn bọn họ một cái, sau đó chậm rì rì ngồi xổm xuống, tiếp theo lại chậm rì rì đi qua, tất cả liền không thấy nữa.

Trương Khởi Khởi đứng thẳng lên khiêu khích, giơ ngón giữa về phía bọn họ: “Đồ đần, một đám dần, đến đánh bà này đến đánh này!”

Lập tức kéo Đinh Đương và con riêng, hét một tiếng: “Chạy!”

Sau đó ba người bắt đầu chạy xa.

Mọi người: “......”

Vốn bọn họ chỉ là đội ngũ đánh quái luyện cấp ở gần đây, kết quả đi đến đây thấy boss ra trang bị, nổi lên lòng tham, ỷ vào bên mình nhiều người, liền có ý chiếm đoạt.

Vốn chỉ cần đối phương tranh cãi với mình mà quên nhặt đồ, thời gian bảo hộ trôi qua là bọn họ có thể đi nhặt, ai ngờ đối phương chẳng những không mắc câu tranh luận với mình mà không để ý tới thời gian bảo hộ của hệ thống, mà là trực tiếp nhặt đồ lên rồi cười nhạo bọn họ.

Thật sự là —— xem thường ý định làm thổ phỉ một hồi của bọn họ, chú có thể nhịn nhưng thím không thể nhịn, đây đã không còn là vấn đề cướp đồ, mà bay lên mức vũ nhục nhân cách!

Thổ phỉ cũng có tôn nghiêm, thổ phỉ cũng có nhân cách, khi hai thứ này đồng thời bị vũ nhục, bọn họ sẽ vô cùng phẫn nộ.

Nhất thời người chơi đầu lĩnh vẫy tay hô: “Đuổi cho tôi! Hôm nay không xử lý bọn họ, tôi không phải là đàn ông!”

Trương Khởi Khởi chạy xa nghe thấy vậy, quay đầu lại nói thêm một câu: “Anh chính là nhân yêu ~” Hoàn toàn khiến đầu lĩnh đỏ mắt.

Đến lúc này, cuộc chiến đầu tiên giữa Trương Khởi Khởi và người chơi khác chính thức bùng nổ

Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện