Edit: HY

Kế hoạch cầu hôn bị nói ra trước mặt mọi người, khi chương trình còn chưa kết thúc, trên mạng đều đã biết hết.

Du Tùy muốn cầu hôn Thẩm lão sư.

Tối hôm ấy, trên Weibo bay đầy hot search của hai người.

Những tương tác ngọt ngào giữa hai người, cùng với những ánh nhìn trìu mến, vân vân, vui nhất vẫn là kế hoạch cầu hôn tỉ mỉ của Du Tùy, đã bị em trai vô tình nói ra, không chừa lại chút bất ngờ nào cả.

Lúc ấy Thẩm Mộ Xuy cười đến rớt nước mắt.

Cô sửng sờ vài giây, quay đầu nhìn Du Tùy.

Vẻ mặt Du Tùy hơi cứng, nắm chặt nắm tay nhìn Thẩm Tinh Châu.

Thẩm Tinh Châu: “…”

Đêm đó, lúc kết thúc chương trình, người đứng bên ngoài quán rượu cũng có thể nghe được tiếng kêu cứu của Thẩm Tinh Châu.

“Thực xin lỗi anh Du Tùy!”

“Em không cố ý đâu mà anh Du Tùy.”



Sau đó, cũng không biết lúc nào xưng hô đã thay đổi.

“Anh rể!”

Sau khi Thẩm Mộ Xuy nghe thấy cách xưng hô này cũng cảm thấy không được tự nhiên.

Cố Thư đang ở nhà, cũng nhìn thấy trên livestream, nhịn không được vội gọi cho Thẩm Mộ Xuy hỏi.

“Ha ha ha ha ha bây giờ hai anh em họ đang làm gì thế?”

Thẩm Mộ Xuy bật cười, chuyển mắt nhìn hai người dưới lầu: “Chắc là đang giao lưu tình cảm.”

Cô cười: “Tớ đoán chắc từ giờ về sau nếu Du Tùy có chuyện gì… Cũng sẽ không nói cho Thẩm Tinh Châu biết đâu.”

Cố Thư gật đầu: “Chắc như bắp rồi, Thẩm Tinh Châu thật quá đáng, chút chuyện này cũng không giấu được.”

Thẩm Mộ Xuy: “… Có lẽ là nhất thời kích động?”

Cố Thư chậc một tiếng, không tin: “Tớ thấy Thẩm Tinh Châu cố ý chắc luôn, nghe Du Tùy cầu hôn cậu, tính cuồng chị gái lập tức phát tác.”

Thẩm Mộ Xuy cười.

“Không đến mức ấy đâu.”

Đương nhiên, cô cũng không phủ nhận, không chừng Thẩm Tinh Châu cố ý.

Nhưng mà nhìn hai người dưới lầu khoát vai nhau, cô lại thấy buồn cười.

Cố Thư hét lên: “Vậy khi nào thì cầu hôn thế, tớ cũng muốn đến hiện trường.”

Thẩm Mộ Xuy bật cười, nhìn cô: “Cậu muốn đến để trêu tớ chứ gì?”

“Đúng vậy.” Cố Thư trả lời đúng lý hợp tình.

Thẩm Mộ Xuy: “… Muốn đến thì cứ đến đi.”

Cô cười: “Chắc ngày mai ba mẹ tớ vẫn còn ở đây đấy.”

Cố Thư nháy mắt: “Được.”

Cúp điện thoại, Thẩm Mộ Xuy gọi Du Tùy.

Du Tùy từ dưới lầu đi lên, nhìn cô: “Có muốn ra ngoài đi dạo một lát không em?”

Thẩm Mộ Xuy cười: “Được ạ.”

Cô vờ như không biết gì cả, khóe môi đang cười cũng kìm lại, nháy mắt: “Vậy đi dạo một lát đi, khó lắm mới không có máy quay.”

Du Tùy đưa tay xoa đầu cô: “Được.”

Hai người dạo quanh trấn nhỏ một vòng, vô tình gặp được Thẩm Nam và Chu Túy Túy cũng đang đi dạo, còn Thẩm Tinh Châu… Bị bắt ở lại quán rượu phụ giúp việc, ai mượn cậu làm sai chi.

Sau đó, màn cầu hôn đúng thật được thực hiện vào ngày kế tiếp.

Buổi tối hôm sau, tuy rằng Thẩm Mộ Xuy vẫn luôn vờ như không biết chuyện này, hoặc đã biết trước rằng hôm nay Du Tùy sẽ cầu hôn, nhưng khi cô trở về, nhìn những người được Du Tùy mời đến, nhìn kế hoạch cầu hôn tỉ mỉ của anh, vẫn là không khống chế được nước mắt lưng tròng.

Người đàn ông này cho cô tất cả ấm áp của anh.

Mặc dù đã bị Thẩm Tinh Châu tiết lộ chuyện cầu hôn, nhưng anh vẫn làm cô rất bất ngờ.

Trước mặt Thẩm Mộ Xuy đều là những người thân quen cũng như quen biết, trong số ấy có người đã nhìn cô lớn lên.

Họ đứng ở trước mặt, nhìn hai người, chúc phúc cho hai người.

Cầu hôn xong, tuy rằng trên mạng không thể thấy hết toàn bộ quá trình, nhưng ngày thứ ba sau khi kết thúc chương trình, không ít dân cư mạng ở sân bay đã phát hiện trên tay Thẩm Mộ Xuy có thêm một chiếc nhẫn.

Trong lúc nhất thời ai nấy đều sôi nổi chúc mừng Du Tùy cầu hôn thành công, sau đó mọi người lại bắt đầu tò mò hôn lễ hai người tổ chức ở đâu, khi nào.

*

Trước ngày cưới, Thẩm Mộ Xuy và Du Tùy chọn một ngày tốt đến Cục Dân Chính đăng ký kết hôn.

Cùng ngày, hai người cũng không đợi tin hot trên mạng, đã công bố tin tức tốt lên Weibo.

@ Thẩm Mộ Xuy V: Gả cho Du Tùy ca ca. 【 ảnh chụp 】.

@ Du Tùy V: Cưới Ngủ Ngủ về nhà. // chuyển phát @ Thẩm Mộ Xuy V: Gả cho Du Tùy ca ca. 【 ảnh chụp 】.

Hai người vừa đăng lên, không ít cư dân mạng khóc thút thít.

【 Huhuhu cuối cùng cũng đã kết hôn!!! Em khóc đây, Tùy Thần hãy đối xử tốt với Thẩm lão sư của chúng em nhé. 】

【 Huhuhu anh trai tôi thích bảy năm đã cưới người khác, Thẩm lão sư cũng phải đối xử tốt với anh ấy nhé. 】

【 a a a a a a a chúc mừng chúc mừng!!! Quá xứng đôi!! 】

【 Chuyện khác không nói, em chỉ muốn hai người sống thật tốt, mãi mãi ngọt ngào, huhuhu hai người đã làm cho em lại một lần tin tưởng trên thế giới này thật sự có tình yêu đẹp. 】

【 Thanh mai trúc mã quá tuyệt vời, Thẩm lão sư và Tùy Thần phải mãi hạnh phúc đó! 】



Hôm nay, không ít cư dân mạng đã bật khóc.

Rất nhiều fans đều đã theo dõi Du Tùy từ lâu, tuy rằng nói anh có thực lực, nhưng sức hấp dẫn mọi người vẫn như cũ.

Thời điểm khi mới ra mắt, không ít người bị hấp dẫn bởi gương mặt của Du Tùy, anh cũng không suôn sẻ ngay khi mới ra mắt, đương nhiên so với nhiều người khác thì anh có vẻ thuận lợi hơn nhiều.

Nhưng fans lâu năm cũng biết anh đã từng gian nan thế nào, bây giờ nhìn anh rốt cuộc đã kết hôn, cưới cô gái mà anh yêu nhất, sao lại không kích động mà nước mắt lưng tròng cho được.

Ngày này, # Thẩm Mộ Xuy Du Tùy nhận giấy kết hôn #  trở thành người chiến thắng, vẫn luôn nằm trong top 5 hot search.

Làm mọi người điên cuồng hết cả lên.

Nhận giấy hôn thú xong, Thẩm Mộ Xuy bận rộn với buổi biểu diễn, còn Du Tùy… Bận chuẩn bị hôn lễ.

Anh phụ trách toàn bộ quá trình, không để cho Thẩm Mộ Xuy phải bận tâm gì cả.

Cố Thư đến tìm Thẩm Mộ Xuy, cô còn đang chuẩn bị cho buổi biểu diễn vào ngày mai.

Nghĩ đến đó, cô chọt vào má Thẩm Mộ Xuy, nhẹ giọng hỏi: “Du Tùy không đến tìm cậu sao?”

Thẩm Mộ Xuy buồn cười nhìn cô: “Tìm tớ để làm gì?”

Cố Thư: “… Ngày mai là biểu diễn rồi, hồi hộp không?”

“Không sao.” Thẩm Mộ Xuy bình tĩnh: “Lúc trước cũng đã từng đi diễn mà.”

Khi nói đến công việc, Thẩm Mộ Xuy luôn rất bình tĩnh.

Cô có năng lực, cũng không cần thấy khẩn trương hay lo lắng.

Cố Thư hiểu rõ, mình lo lắng là dư thừa.

Cô ấy an tĩnh ngồi bên cạnh một lúc, mới lên tiếng hỏi: “Vậy tớ hỏi thêm một câu nữa, Du Tùy bận chuẩn bị cho hôn lễ à?”

“Đúng vậy.”

“Hôn lễ tổ chức ở đâu?”

Thẩm Mộ Xuy kinh ngạc, ngước mắt nhìn cô: “Tớ chỉ có thể nói cho cậu biết thời gian, còn địa điểm thì tớ cũng không biết.”

Cố Thư đờ mặt, khó tin hỏi: “Giữ kín đến thế à?”

Thẩm Mộ Xuy cười: “Đúng vậy, cậu thấy tớ lợi hại không.”

Cố Thư: “… Quá lợi hại.”

Thẩm Mộ Xuy cong môi: “Chủ yếu là do tớ bận quá, Du Tùy nói cầu hôn chưa làm tớ bất ngờ được, hy vọng hôn lễ thì có thể, cho nên đến hôn lễ diễn ra tớ chỉ cần có mặt là được, còn lại cứ để anh ấy sắp xếp.”

Cố Thư: “… Thật ghen tị, huhuhu sao Tùy Thần lại tốt như thế chứ.”

Thẩm Mộ Xuy buồn cười nhìn cô ấy: “Lời này có cần tớ nói lại với anh Duyên Tu không?”

Cố Thư đơ một giây: “Không cần đâu.”

Cô sợ lắm.

Thẩm Mộ Xuy cười.

Tối đó, Du Tùy đến đón cô về nhà.

Thẩm Mộ Xuy lên xe, quay đầu nhìn người đàn ông không chịu tiết lộ một chút bí mật nào cho mình.

“Hôm nay Cố Thư có hỏi em một câu.”

“Hử?”

Thẩm Mộ Xuy cười: “Cậu ấy hỏi hôn lễ chúng ta tổ chức ở đâu.”

Cô chọc cánh tay anh, nháy mắt: “Du Tùy ca ca, bây giờ anh không tính nói cho em biết luôn sao?”

Yết hầu của Du Tùy trượt lên xuống, không có lực kháng cự lúc cô làm nũng.

Ánh mắt anh trầm xuống vài phần, nhỏ giọng nói: “Thêm một thời gian nữa em sẽ biết.”

Thẩm Mộ Xuy bĩu môi, tỏ vẻ bội phục đối với kiểu đàn ông giữ kín như bưng này.

Cô thở dài, quay đầu nhìn ngoài cửa xe: “Được rồi.”

Hôm sau là buổi biểu diễn đầu tiên của Thẩm Mộ Xuy.

Thời điểm vừa mở bán vé, chỉ qua mười mấy giây đã bán sạch toàn bộ.

Hôm nay, không ít fans đã đến hiện trường.

Thẩm Mộ Xuy danh khí cùng nhân khí đều quá cao, chưa kể cô còn là vợ của Du Tùy, rất nhiều fans của Du Tùy cũng đến chỉ để gặp cô một lần.

Đêm đó, sân vận động nổi tiếng nhất thành phố rất sôi động, suốt đêm không ngừng high.

Buổi biểu diễn đầu tiên của Thẩm Mộ Xuy vô cùng thuận lợi và thành công.

Rất nhiều fans vẫn chưa đã thèm, tối đó cô nhận được rất nhiều lời khen trên mạng.

Tất cả mọi người nói, chỉ có nghe trực tiếp mới biết Thẩm Mộ Xuy lợi hại thế nào.

Âm điệu, giọng nói của cô đều làm mọi  người lưu luyến không quên, nghe hoài không chán.

Như vậy còn chưa đủ, cuối buổi biểu diễn Du Tùy còn xuất hiện với tư cách là một khách mời đặc biệt khác và có một màn song ca với Thẩm Mộ Xuy.

Hơn nữa!!! Du Tùy cũng đã cầu hôn Thẩm Mộ Xuy một lần nữa trước sự chứng kiến ​​của hàng ngàn fans hâm mộ!

Lần trước, là trước sự chứng kiến của bạn bè người thân, lần này là fans chứng kiến.

Du Tùy hứa hẹn ở trước mặt mọi người.

Sau khi xem buổi biểu diễn này, fans hô hào quá đáng giá.

Quá đáng giá.

Thẩm Mộ Xuy bật khóc, cô hoàn toàn không hề biết Du Tùy và staff của cô còn có kế hoạch như thế sau lưng cô.

Có thể là chuyện cầu hôn lần trước không gây được bất ngờ, làm Du Tùy vẫn luôn canh cánh trong lòng, mới có chuyện như hôm nay.

Sau khi kết thúc, cô khóc òa trong ngực Du Tùy.

“Sao anh không nói gì trước cho em hết vậy?”

Du Tùy bật cười, lau đi nước mắt ở khóe mắt cô, cúi đầu hôn lên, giọng nói mang theo ý cười: “Nói ra thì còn gì là bất ngờ chứ?”

Thẩm Mộ Xuy ngẩng đầu nhìn anh: “Nhưng đột ngột như thế, anh xem em khóc đến thế này, ngày mai trên mạng chắc chắn đều là hình ảnh em khóc cho xem.”

“Xấu chết đi được.”

“Không đâu.”

Du Tùy dỗ dành cô: “Ngủ Ngủ của anh là đẹp nhất, không xấu chút nào.”

Thẩm Mộ Xuy huhu hai tiếng: “Anh gạt em.”

Du Tùy cười, ôm cô: “Không có, em có vui không?”

“Vui đến khóc sưng mắt, anh đoán xem.”

Du Tùy cười, xoa đầu cô.

*

Một tuần sau khi buổi biểu diễn kết thúc, cũng gần hôn lễ bọn họ.

Ba ngày trước hôn lễ, Thẩm Mộ Xuy mới biết được địa điểm tổ chức ở đâu.

Cô không nghĩ đến, Du Tùy chọn hẳn một hòn đảo để tổ chức hôn lễ.

Anh bao hết cả hòn đảo, không cho phép bất kỳ người ngoài nào ra vào.

Thẩm Mộ Xuy đã từng nói, lúc tổ chức hôn lễ cô không muốn công khai với quá nhiều người, tất cả Du Tùy đều làm được.

Đảo tư nhân, tất cả mọi người đáp thẳng máy bay đến nơi, sau đó Lệ Thừa phụ trách cho người dùng tàu biển chở khách vào, về cơ bản ngoại trừ một số phóng viên truyền thông chụp từ trên không, những người khác không có cách để vào được.

Hơn nữa hòn đảo này, là nơi mà lúc trước Thẩm Mộ Xuy rất thích, nhưng vẫn chưa có cơ hội đến.

Cả hai đã đến từ ba ngày trước, Thẩm Mộ Xuy nhìn khung cảnh trên đảo, vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ.

Còn về người thân của hai người, cũng lần lượt đến vào hai ngày sau đó.

Vào đêm trước hôn lễ, Thẩm Mộ Xuy và Du Tùy tổ chức một bữa tiệc tối và mời mọi người đến tham dự.

Trên đảo có đủ chỗ ở, ai đến cũng không nhận quà cáp, miễn sao người đến là tốt rồi.

Sau bữa tiệc tối, Thẩm Mộ Xuy và Du Tùy tách ra.

Đây là phong tục của gia đình bọn họ, tuy rằng đã nhận giấy, nhưng trước một đêm hôn lễ vẫn là không thể gặp mặt.

*

Sáng hôm sau, ánh nắng tươi đẹp.

Gió thổi trên đảo hết sức thoải mái, ánh mặt trời ló dạng.

Thẩm Mộ Xuy dậy sớm, bị chuyên viên trang điểm lăn qua lộn lại.

Cố Thư và Giang Thanh Uyển cùng vài người khác cũng đều đến đây, sau khi nhìn thấy bộ váy cưới trong phòng của cô, cả hai đều hết sức ngạc nhiên.

“Oa, chiếc váy cưới này có phải do Tùy Thần đặt làm riêng không?”

Thẩm Mộ Xuy gật đầu: “Đúng vậy.”

Cố Thư gật đầu: “Wowww nhìn cậu đẹp quá đi, Du Tùy chiều chuộng cậu như một cô công chúa vậy.”

Thẩm Mộ Xuy cười: “Cậu không sợ bị anh Duyên Tu nghe thấy à.”

Cố Thư: “Đây là hôn lễ của cậu, tớ chắc chắn phải khen Tùy Thần rồi.”

Vài người nói nói cười cười trong phòng.

Không thể không nói, Du Tùy là thật sự rất cưng chiều Thẩm Mộ Xuy.

Chỉ cần là cho cô, tất cả đều là tốt nhất.

Việc đón dâu cũng tương đối thuận lợi, mọi người cũng ý thức chỉ gây chút khó dễ rồi thôi.

Khi Thẩm Mộ Xuy hồi thần lại, cô đã được Thẩm Nam nắm tay đứng đối diện Du Tùy, tiếng nhạc vang lên, cô từ từ tiến về phía anh.

Tâm nguyện nhiều năm, hôm nay, đã thực hiện được.

Cô phải gả cho Du Tùy, người đã ở trong trái tim cô từ khi cô mới ba tuổi.

Nhìn người đàn ông cao đứng cách đó không xa, Thẩm Mộ Xuy nháy mắt, cố gắng không để bản thân mình khóc.

Cuối cùng, khi lời thề được tuyên bố, cả hai cũng đã khóc.

Thẩm Mộ Xuy nhìn người đeo nhẫn cho mình trước mắt, bên tai đều là lời anh nói.

—— Anh sẽ cho em tất cả những gì anh có.

—— Anh yêu em.

Ngón tay Thẩm Mộ Xuy run rẩy, nước mắt rơi.

Cô nhìn người thân của mình cách đó không xa, nhìn những ánh mắt vừa vui vừa mừng của họ, hoàn toàn khống chế không được bản thân mình.

Du Tùy hôn lên tay cô, nhỏ giọng nói: “Ngủ Ngủ, anh Du Tùy cưới em về nhà.”

Thẩm Mộ Xuy giọng nói khàn khàn “Dạ”.

Bờ cát, nước biển, sóng và gió, những người thân, bạn bè tất cả đều là nhân chứng cho lời thề của hai người.

Nhìn hai người ở bên nhau, Chu Túy Túy vô thức đỏ mắt, tối hôm trước Thẩm Tinh Châu cũng hung dữ nói với Du Tùy rằng “Phải đối xử tốt với chị của cậu, nếu không cậu sẽ không bỏ qua cho anh”, còn về phần Thẩm Nam, ông lại càng cưng chiều hơn công chúa nhỏ duy nhất trong nhà.

Ông cũng không uy hiếp gì Du Tùy, chỉ nói câu: Hy vọng từ giờ về sau, con bé gả cho con thì vẫn là một cô công chúa.”

Du Tùy trịnh trọng hứa hẹn gật đầu: “Chắc chắn rồi ạ.”

Anh hôn lên mắt Thẩm Mộ Xuy, thấp giọng nói: “Em vĩnh viễn là tiểu công chúa duy nhất của anh.”

Thẩm Mộ Xuy cười, khóe môi nhếch lên: “Em yêu anh, Du Tùy.”

Từ nhỏ cô nghĩ đến, có một người như Du Tùy bên cạnh thì thật tốt, bây giờ —— tâm nguyện nhiều năm của cô đã được thực hiện.

Thẩm Mộ Xuy cảm tạ tất cả.

Cô cảm ơn Du Tùy đã không bị những chuyện lúc trước đánh bại, cảm ơn anh trở về, cảm ơn họ lại được gặp nhau lần nữa.

Cảm ơn anh… Thích cô, yêu cô, chiều cô.

.....

Buổi tối.

Hai người đều đã kiệt sức.

Thẩm Mộ Xuy nép vào lòng Du Tùy, nhẹ ôm anh: “Du Tùy ca ca.”

Du Tùy nhướng mày, cúi đầu hôn cô, nhắc nhở: “Gọi anh là gì?”

Thẩm Mộ Xuy đột nhiên cười, ôm anh cọ cọ, ngọt ngào mà hô lên tiếng gọi mà bản thân đã muốn gọi từ lâu: “Ông xã.”

Du Tùy hôn lên khóe môi cô từ từ đi xuống, giọng nói khàn khàn: “Anh yêu em, vợ của anh.”

“Em cũng vậy.”

Mãi mãi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện