Liêu Thần đột nhiên có chút lúng túng, cúi đầu nhìn về phía cành lá trong tay có khả năng là ‘Nhân sâm’ này… Hắn cũng gặp qua nhân sâm, nhưng nhìn thấy này đều là nhân sâm người ta đã làm xong, hoàn toàn không nhìn thấy trên nhâm sâm nở hoa là thế nào, giống như là rất nhiều người đều ăn qua củ cải hoặc là khoai tây, lại chỉ mọc trong mặt đất, mọc trên mặt đất ngược lại biết rất ít.

Nếu như trên tay là nhân sâm, như vậy nhân sâm chân chính hẳn là bị hắn để ở lại trong đất, đáp án này nhất thời làm cho ánh mắt Liêu Thần có chút sáng ngời.

“Lưu bá ông hỗ trợ nhìn xem đi.” Cầm dược thảo trong tay đưa cho Lưu bá, gia đình Lưu bá trước kia vốn làm nghề y nhiều thế hệ, Lưu bá càng là tay nghề tốt trong trung y, trừ bỏ tôn tử Tiểu An của hắn, vài tôn tử tôn nữ khác của ông đều học trung y.

Lưu bá cũng không nghĩ nhiều trong tay thiếu gia như thế nào sẽ có nhân sâm cành lá, chỉ là vươn tay tiếp nhận ‘cỏ dại bình thường’ mà người thường căn bản nhận không ra, do Liêu Thần lúc ấy xem dược điền, phát hiện dược thảo này thế nhưng nở hoa rồi, cho nên mới ngắt lấy, không nghĩ thế nhưng làm ra Ô Long như vậy.

Đánh giá cẩn thận thảo dược nở hoa trong tay, Lưu bá bóp đóa hoa màu đỏ trong tay, đặt ở mũi ngửi một chút sau, mới xác định.

“Thiếu gia, hoa cây nhân sâm này ngài làm sao tìm được? Chỉ xem cành khô này cũng có không ít năm, dựa theo màu sắc của hoa, ít nhất cũng hơn năm mươi năm.”

Liêu Thần cũng đem ánh mắt đặt ở trên ‘dược thảo không biết tên’ này, thật lòng không nghĩ tới thứ này dĩ nhiên là cành lá nhân sâm, bất quá sau đó vẫn là bình tĩnh gật đầu.

“Đây là nhân sâm a…”

Nghĩ đến ở trong cốt truyện Lưu bá cùng Tiểu An cuối cùng bị nữ chính cùng nam chính giết chết, còn có chuyện Lưu bá vẫn muốn điều tra nguyên nhân nguyên chủ tử vong, Liêu Thần cảm thấy việc này không cần giấu diếm hai người họ, dù sao Lưu bá chăm sóc Liêu Thần gần hai mươi năm, có thể nói là xem Liêu Thần như con trai ruột thịt.

Tiểu An ở cạnh cũng rất ngạc nhiên, tuy ông nội yêu cầu học Tây y, nhưng cậu cũng vô cùng hứng thú với trung y, sách thuốc trong nhà cơ hồ đều đọc làu làu, tự nhiên cũng có thể nhận ra nhân sâm như vậy là thảo dược tương đối trân quý, cho nên nhịn không được nhìn về phía Liêu Thần, không rõ trong tay Liêu Thần vì sao bỗng nhiên xuất hiện thứ này.

“Lưu bá, Tiểu An, tôi hiện tại muốn nói cho hai người một việc, hai người cần cam đoan bí mật này không có khả năng bị bất kì kẻ nào ngoài chúng ta ra biết, mà bí mật này, cũng sẽ thay đổi toàn bộ thế giới.”

Nghiêm túc nhìn Lưu bá cùng Tiểu An, Liêu Thần vừa bắt đầu cũng không tính giấu diếm chuyện không gian, sức một mình hắn là nhỏ bé, căn bản không thể thay đổi cái gì, cho nên hắn nhất định phải nhờ vào sức của Liêu gia, mà Lưu bá cùng Tiểu An chính là trợ thủ cá nhân của hắn, phải biết rằng, do Liêu Thần bệnh tim, Liêu gia cũng bồi dưỡng rất nhiều bác sĩ, mấy bác sĩ này, chính là tiềm lực để Liêu thị phát triển sau này.

Lưu bá cùng Tiểu An vừa thấy Liêu Thần nghiêm túc như thế, lập tức đều cam đoan, đối với Lưu bá mà nói, Liêu Thần giống như con trai ông, mà Tiểu An cũng coi Liêu Thần là anh trai. Phải biết rằng, mấy năm nay Lưu bá tuy rằng không ở nhà, nhưng do quan hệ của Lưu bá cùng Liêu Thần, Lưu gia phát triển cũng rất nhanh, trong vòng luẩn quẩn y học cũng có địa vị nhất định, Lưu bá năm đó kỳ thật có thể rời khỏi Liêu Thần, nhưng vì thật lòng yêu thích Liêu Thần, mới ở lại bên Liêu Thần, cam tâm tình nguyện làm một quản gia.

“Lưu bá, ông cũng biết, cháu vì bệnh tim bẩm sinh mà thân thể bẩm sinh cũng suy nhược, ông nội vì bảo vệ địa vị của cháu ở trong nhà, trước đây đã giao ban chỉ gia truyền của Liêu gia cho cháu, dùng để cho cháu áp mệnh, cháu vẫn cảm thấy ban chỉ này có duyên phận rất lớn với cháu, mà hôm qua, cháu đã phát hiện bí mật chân chính của ban chỉ này.”

Tiểu An cùng Lưu bá đều mở to hai mắt nhìn, Lưu bá tự nhiên là nhìn về phía ban chỉ trên ngón tay cái tay trái của Liêu Thần, tiếp theo đầy mặt kích động.

“Thiếu gia, tôi, tôi đây đi thông tri lão gia, lão gia mà biết nhất định thật vui…”

Lưu bá cũng không hỏi đến tột cùng là bí mật gì, lập tức vui mừng nhướn chân mày tính đi thông tri ông nội Liêu Thần, ông năm đó là được ông nội Liêu Thần ra tay cứu giúp, mà Liêu Thần lại mở miệng trước.

“Lưu bá, ông không cần sốt ruột, ông nội mấy năm nay thật vất vả ra ngoài chơi một chuyến, chờ ông trở lại cháu tự mình nói với ông, còn có ba mẹ, ba mẹ còn có công việc, trong khoảng thời gian này cháu thấy bọn họ bề bộn nhiều việc, hẳn thứ bảy sẽ trở lại, đến lúc đó cháu tự mình theo chân họ nói.”

Theo trí nhớ của nguyên chủ phát hiện, nơi Liêu Thần hiện tại ở là Liêu trạch, ông nội Liêu Thần, ba mẹ cùng nhau ở lại trong này, ông nội Liêu Thần kỳ thật có ba người con trai, hai người khác đều đã ra ngoài ở, chỉ để lại ba mẹ Liêu Thần, coi như là người kế thừa công ty Liêu thị. Năm đó Liêu Thần sinh ra thì có bệnh tim bẩm sinh, tin tức vừa ra, hai ông chú của Liêu Thần đã muốn động tay lên bệnh Liêu Thần, cuối cùng bị ông nội Liêu Thần phát hiện, mới trực tiếp bị hung hãn đuổi ra Liêu trạch, đến nay sắp hai mươi năm.

“Được, được, tất cả đều nghe thiếu gia.” Lưu bá cười tủm tỉm gật đầu, tựa hồ vì Liêu Thần trưởng thành mà thấy vui vẻ, kỳ thật vào khi rất sớm, ông nội Liêu Thần đã để Lưu bá sửa miệng, kêu trực tiếp tên Liêu Thần, nhưng Lưu bá lại không đồng ý, có lẽ là do người trong nhà, Lưu bá cho tới bây giờ không hề có lòng tham, liền tính là như thế cũng vẫn coi Liêu Thần trở thành con trai ruột, dù sao, hắn mặc dù có ba đứa con trai, có thể chân chính lớn lên trong tay trong mắt ông, lại chỉ có một mình Liêu Thần lớn bằng tôn tử.

“Là như vậy, Lưu bá, này ban chỉ bên trong có được to lớn không gian, này nhân sâm, ta chính là ở bên trong ngắt lấy đến, hơn nữa bên trong có một cái to lớn Tàng Thư Các, bên trong có rất nhiều sách thuốc.”

Sau khi xác định không gian vì là bàn tay vàng có thể cho Liêu Thần mang mang người đặc biệt vào, Liêu Thần liền không tính giấu diếm không gian này tồn tại, một mình hắn căn bản không thể sử dụng thảo dược bên trong hoàn thiện, cho nên tự nhiên cần phải có người quản lý.

Tiểu An sau khi nghe được Liêu Thần nói liền mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin, khác với bộ dáng bình tĩnh trước kia, mà Lưu bá lại có chút như lọt vào trong sương mù, không quá xác định hỏi.

“Trong, trong ban chỉ có không gian? Có thảo dược cùng y thuật?”

Người già đi, tư tưởng cũng liền già đi, Tiểu An không thể tin vì cậu tuy rằng là thiếu niên, nhưng cũng xem qua một ít tiểu thuyết tương đối không thực tế, mà Lưu bá lại chưa bao giờ tiếp xúc qua mấy thứ này, tự nhiên trong khoảng thời gian ngắn phản ứng không lại.

Tiểu An ở cạnh lập tức cùng Lưu bá giải thích không gian này rốt cuộc là cái gì, làm cho Lưu bá nghe cũng tràn đầy kinh ngạc.

“Thiếu gia, không gian chính là cái loại Tiểu An nói sao?”

Liêu Thần gật gật đầu, đối với loại đồng đội trợ công này vẫn tương đối thích, nói tiếp.

“Cháu ở trong không gian phát hiện một quyển sách, không chỉ cháu có thể tiến vào không gian, chỉ cần cháu cho phép, như vậy cháu còn có thể cho mười người tiến vào không gian, chỉ có mười người, mà vào người vào không gian đều bị nhận cấm chế, chỉ cần mưu toan nói ra chuyện không gian sẽ bị trừng phạt, cháu muốn mang hai người tiến vào không gian nhìn xem, hai người đồng ý không?”

Ánh mắt Tiểu An xẹt một chút càng sáng, Lưu bá cũng từ kinh ngạc biến thành một loại chờ mong, trong đó ánh mắt nhìn Liêu Thần càng từ ái, nghĩ đến chỉ có mười người để chọn mà Liêu Thần lại cho ông và tôn tử vào, liền cảm thấy Liêu Thần quả nhiên không hổ là ông một tay nuôi lớn, chuyện quan trong thế mà vẫn như trước tin tưởng ông, làm cho lòng Lưu bá càng ấm áp.

Hai ông cháu tự nhiên sẽ không cự tuyệt kỳ ngộ như vậy, hơn nữa đây rõ ràng là Liêu Thần cho cơ hội, vì thế lập tức đáp ứng.

Liêu Thần nhìn thấy hai người kích động, cũng cảm thấy hệ thống quả nhiên vẫn đáng tin, có thể mang mười người tiến vào không gian, coi như là bàn tay vàng tương đối lợi hại đi? Phải biết rằng nữ chính chỉ có thể mang một người tiến vào không gian, hơn nữa lúc thu dược thảo đều thiếu nhân lực, nhiều dược thảo như vậy, trách không được nữ chính cuối cùng đều cho chúng lãng phí.

Vươn tay giữ chặt tay hai người, Liêu Thần ở trong lòng nói thầm hai chữ ‘Đi vào’, chỉ thấy trong nháy mắt, trong phòng đã không có một bóng người, mà ở trong không gian, Tiểu An cùng Lưu bá đã sớm bị tất cả trước mắt chấn kinh rồi.

Không sai, nơi bọn họ bị truyền tống chính là Tàng Thư Các, sau khi tầm mắt khôi phục, nhìn thấy chính là sách đầy mắt.

“Lưu bá, chuyện trên y thuật cháu không phải quá biết, ông cùng Tiểu An đi xem trước một chút, sau này cháu cũng muốn học tập y thuật.”

Hai người lúc này có chút quá mức kích động, tim đập đều sắp nhảy ra cổ họng, nghe được Liêu Thần nói, lập tức miễn cưỡng đi về phía đó, hai người phân biệt lấy tầng sách thuốc ở dưới cùng nhất.

Nhà Lưu bá vốn chính là trung y thế gia, đối với trung y tự nhiên là nghiên cứu thâm hậu, mà Tiểu An tuy rằng học Tây y, nhưng trung y cũng đi theo người trong nhà xem qua rất nhiều, có thể nói là thích trung y nhiều hơn Tây y, nếu không phải vì Liêu Thần, cậu tuyệt đối sẽ không đi học Tây y.

Sau khi cầm y thư (sách y học), hai người liền nghiêm túc đọc, giống như không chịu ngoại vật quấy rầy, mà Liêu Thần cũng đến nhìn thoáng qua, lại phát hiện trên sách thế nhưng đều là chữ phồn thể, mà Tiểu An cùng Lưu bá lại đọc không có gì trở ngại, mà Lưu bá càng đọc mặt mày càng hồng hào, lập tức kích động kêu Tiểu An một tiếng, Tiểu An cũng thế, cũng không biết là nhìn thấy gì, kích động không nên không nên, còn kém không nhảy dựng lên.

Kỳ thật Liêu Thần cũng không quá hiểu được chấp nhất của người học y, vô luận là nghiên cứu trên học thuật, hay là chịu trách nhiệm với bệnh nhân, Liêu Thần cũng không hiểu được, chỉ là trong đầu đột nhiên xuất hiện thân ảnh Tử Thanh, bác sĩ hắn tiếp xúc qua cũng chỉ có Tử Thanh lưu lại cho hắn ấn tượng sâu nhất, nhìn sách trân quý chung quanh, Liêu Thần đột nhiên có chút thương cảm, nếu là sau này, nếu có Tử Thanh, nhất định rất vui vẻ đi…

Lưu bá cùng Tiểu An sau khi đọc xong hai quyển, mơ hồ cảm thấy đã qua thật lâu, mà Liêu Thần bên đó đã sớm nhàm chán đi bộ ngoài dược điền, thậm chí còn đào ra nhân sâm lúc trước hắn nhổ, cây nhân sâm thế nhưng đã lớn nên dạng người, thoạt nhìn vô cùng có linh tính.

“Thiếu gia, tôi cùng An tử vừa mới đi tìm chút y thư về thận tạng, tôi tin tưởng thiếu gia nhất định sẽ tốt, có y thư cùng thảo dược này, bệnh của thiếu gia nhất định sẽ tốt.”

Lưu bá tuy rằng bởi vì những y thư trân quý đó mà cao hứng, nhưng vui vẻ nhất cũng là thân thể Liêu Thần được cứu rồi, dưới tình huống không thể thay tim cũng có thể sống tốt, nói xong trong mắt liền có nước mắt…

Liêu Thần ngồi dưới đất nhìn thấy cụ già khóc lóc như thế, lập tức đứng dậy, khom người chào Lưu bá thật sâu, thay cho nguyên chủ trước kia.

“Lưu bá, cảm ơn ông.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện