Edit: Dâu Tây Nhỏ
Hoan ái đối với Dung Dật Thần mà nói, nó phảng phất như một chén thuốc đã kịp thời cứu vớt linh hồn anh. Em gái ở sâu trong nội tâm anh, không hề chỉ là em gái mà còn là người con gái duy nhất anh yêu. Anh không dám đụng đến thân thể em vì sợ sẽ làm em gái tỉnh, chỉ tựa người vào đầu giường, lẳng lặng quát dung nhan khi ngủ say của em.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua khung cửa sổ chiếu vào trong phòng, lông mi Dung Ân Ân hơi rung động, hai mắt buồn ngủ mông lung chống lại cái nhìn của Dung Dật Thần.
Dung Dật Thần có chút khẩn trương nói "Anh đánh thức em?"
Dung Ân Ân lắc đầu, dụi dụi hai mắt " Có điểm chói mắt..."
Dung Dật Thần ngồi dậy đem rèm cửa sổ kéo lên, dịu dàng nói " Hiện tại đỡ hơn chút nào chưa?"
Dung Ân Ân đột nhiên ngồi dậy, nhào vào trong lòng anh trai, khuôn mặt nhỏ nhắn dán tại lồng ngực vững chắc của anh.
Lưng Dung Dật Thần giống như bị điện giật run lên, tay chân luống cuống ôm lấy em gái " Ngày hôm qua có đau hay không, bây giờ còn khó chịu sao?"
" Không đau, không khó chịu, anh hai..."
Dung Ân Ân sa vào vòng tay ấm áp của anh trai, luôn cảm thấy có vật gì cưng cứng chọc vào mình, cô cúi đầu vừa nhìn liền thấy vật kia chẳng biết lúc nào đã thức tỉnh
Đàn ông buổi sáng cương lên là tình huống rất bình thường, Dung Dật Thần áp chế bản năng xung động của bản thân, không dám có hành động thiếu suy nghĩ, đột nhiên nơi bộ vị lúng túng bị một thứ mềm nhẹ cầm lấy, bên tai truyền đến tiếng thở dài của em gái
" Anh hai mới là khó chịu nhất"
Dung Ân Ân thoát khỏi cái ôm ấp của anh trai, hướng về phía anh quỳ xuống, cái mông nhếch lên thật cao, thấp giọng nói
" Anh hai vào đi..."
Cô làm ra loại chuyện này vào sáng sớm, chủ yếu bởi vì quá ngượng ngùng, không đối mặt với anh trai có lẽ sẽ khá hơn một chút. Dung Dật Thần muốn nói lại không nói ra lời, trong lòng có chút chua xót khổ sở, anh biết em gái toàn bộ vì muốn tốt cho anh nên mới làm, tuy rằng không muốn em gái tuổi nhỏ mà làm ra động tác này, nhưng nếu cự tuyệt sẽ làm em xấu hổ
Dung Dật Thần đẩy hai cánh mông của em gái ra, phát hiện hoa huyệt còn sưng đỏ, xem ra anh đêm qua động tác tuy rất nhẹ, nhưng sẽ có ít nhiều thương tổn tới địa phương yếu ớt này.
Dung Dật Thần vươn ngón tay ra, dịu dàng xoa miệng huyệt " Ân Ân, có đau hay không?"
Chỗ mẫn cảm của Dung Ân Ân bị đụng vào, miệng huyệt liền chảy ra một cỗ dịch thể trắng, cô thở hổn hển nói
" Ngứa tê tê, tuyệt không đau..."
Xem ra em gái cũng không phải rất khó chịu, Dung Dật Thần yên tâm đỡ gậy thịt, chống đỡ ở khe hở miệng huyệt, chậm rãi xâm nhập đi vào.
" A..."
Đầu Dung Ân Ân cúi thấp xuống, Dung Dật Thần không khỏi sợ hãi, động tác của anh chợt ngừng lại, Dung Ân Ân mau chóng lên tiếng
" Thực sự không đau, chỉ là có chút phồng, bất quá rất... Rất thoải mái..."
Thanh âm của Dung Ân Ân chậm rãi yếu đi, nhìn như ngượng ngùng cực kỳ. Dung Dật Thần yên tâm không ít, ôm lấy hông của em, ở miệng huyệt căng mịn mềm mại không ngừng trừu cắm.
Bầu ngực của Dung Ân Ân theo mỗi một động tác ra vào của anh đều đung đưa, khuôn mặt nhỏ nhắn rơi vào dục vọng càng trở lên mê ly, dáng dấp vô cùng khả ái. Dung Dật Thần bất tri bất giác thao nhanh, đánh độ mạnh yếu cũng kịch liệt, xương mu cùng tuyết đồn va chạm phát ra tiếng hai thân thể đụng nhau
Dung Dật Thần không kìm lòng được cúi người, liếm hôn phần lưng trắng noãn của em gái, sau đó hôn dọc xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hôn sâu ở hai cánh môi anh đào đang mấp máy.
Cửa phòng đột nhiên có tiếng gõ, phía ngoài vang lên tiếng gọi
" Mở cửa"
" Anh hai, nhanh một chút..." Dung Ân Ân nhỏ giọng thúc giục.
Dung Dật Thần không thể không nhanh, côn thịt một cái đút vào sâu bên trong cơ thể, một cái nhanh chóng rút ra hoàn toàn, tốc độ nhanh khó có thể chạm tới, ở chỗ sâu nhất trong cơ thể em gái phun ra một cỗ tinh dịch trắng
Đêm qua tinh dịch đều bắn ra ngoài, lần này lại quá mức vội vàng nên quên mất em gái đã sớm có kinh lần đầu, nếu bởi vậy mà có thai thì làm thế nào
Hoan ái đối với Dung Dật Thần mà nói, nó phảng phất như một chén thuốc đã kịp thời cứu vớt linh hồn anh. Em gái ở sâu trong nội tâm anh, không hề chỉ là em gái mà còn là người con gái duy nhất anh yêu. Anh không dám đụng đến thân thể em vì sợ sẽ làm em gái tỉnh, chỉ tựa người vào đầu giường, lẳng lặng quát dung nhan khi ngủ say của em.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua khung cửa sổ chiếu vào trong phòng, lông mi Dung Ân Ân hơi rung động, hai mắt buồn ngủ mông lung chống lại cái nhìn của Dung Dật Thần.
Dung Dật Thần có chút khẩn trương nói "Anh đánh thức em?"
Dung Ân Ân lắc đầu, dụi dụi hai mắt " Có điểm chói mắt..."
Dung Dật Thần ngồi dậy đem rèm cửa sổ kéo lên, dịu dàng nói " Hiện tại đỡ hơn chút nào chưa?"
Dung Ân Ân đột nhiên ngồi dậy, nhào vào trong lòng anh trai, khuôn mặt nhỏ nhắn dán tại lồng ngực vững chắc của anh.
Lưng Dung Dật Thần giống như bị điện giật run lên, tay chân luống cuống ôm lấy em gái " Ngày hôm qua có đau hay không, bây giờ còn khó chịu sao?"
" Không đau, không khó chịu, anh hai..."
Dung Ân Ân sa vào vòng tay ấm áp của anh trai, luôn cảm thấy có vật gì cưng cứng chọc vào mình, cô cúi đầu vừa nhìn liền thấy vật kia chẳng biết lúc nào đã thức tỉnh
Đàn ông buổi sáng cương lên là tình huống rất bình thường, Dung Dật Thần áp chế bản năng xung động của bản thân, không dám có hành động thiếu suy nghĩ, đột nhiên nơi bộ vị lúng túng bị một thứ mềm nhẹ cầm lấy, bên tai truyền đến tiếng thở dài của em gái
" Anh hai mới là khó chịu nhất"
Dung Ân Ân thoát khỏi cái ôm ấp của anh trai, hướng về phía anh quỳ xuống, cái mông nhếch lên thật cao, thấp giọng nói
" Anh hai vào đi..."
Cô làm ra loại chuyện này vào sáng sớm, chủ yếu bởi vì quá ngượng ngùng, không đối mặt với anh trai có lẽ sẽ khá hơn một chút. Dung Dật Thần muốn nói lại không nói ra lời, trong lòng có chút chua xót khổ sở, anh biết em gái toàn bộ vì muốn tốt cho anh nên mới làm, tuy rằng không muốn em gái tuổi nhỏ mà làm ra động tác này, nhưng nếu cự tuyệt sẽ làm em xấu hổ
Dung Dật Thần đẩy hai cánh mông của em gái ra, phát hiện hoa huyệt còn sưng đỏ, xem ra anh đêm qua động tác tuy rất nhẹ, nhưng sẽ có ít nhiều thương tổn tới địa phương yếu ớt này.
Dung Dật Thần vươn ngón tay ra, dịu dàng xoa miệng huyệt " Ân Ân, có đau hay không?"
Chỗ mẫn cảm của Dung Ân Ân bị đụng vào, miệng huyệt liền chảy ra một cỗ dịch thể trắng, cô thở hổn hển nói
" Ngứa tê tê, tuyệt không đau..."
Xem ra em gái cũng không phải rất khó chịu, Dung Dật Thần yên tâm đỡ gậy thịt, chống đỡ ở khe hở miệng huyệt, chậm rãi xâm nhập đi vào.
" A..."
Đầu Dung Ân Ân cúi thấp xuống, Dung Dật Thần không khỏi sợ hãi, động tác của anh chợt ngừng lại, Dung Ân Ân mau chóng lên tiếng
" Thực sự không đau, chỉ là có chút phồng, bất quá rất... Rất thoải mái..."
Thanh âm của Dung Ân Ân chậm rãi yếu đi, nhìn như ngượng ngùng cực kỳ. Dung Dật Thần yên tâm không ít, ôm lấy hông của em, ở miệng huyệt căng mịn mềm mại không ngừng trừu cắm.
Bầu ngực của Dung Ân Ân theo mỗi một động tác ra vào của anh đều đung đưa, khuôn mặt nhỏ nhắn rơi vào dục vọng càng trở lên mê ly, dáng dấp vô cùng khả ái. Dung Dật Thần bất tri bất giác thao nhanh, đánh độ mạnh yếu cũng kịch liệt, xương mu cùng tuyết đồn va chạm phát ra tiếng hai thân thể đụng nhau
Dung Dật Thần không kìm lòng được cúi người, liếm hôn phần lưng trắng noãn của em gái, sau đó hôn dọc xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hôn sâu ở hai cánh môi anh đào đang mấp máy.
Cửa phòng đột nhiên có tiếng gõ, phía ngoài vang lên tiếng gọi
" Mở cửa"
" Anh hai, nhanh một chút..." Dung Ân Ân nhỏ giọng thúc giục.
Dung Dật Thần không thể không nhanh, côn thịt một cái đút vào sâu bên trong cơ thể, một cái nhanh chóng rút ra hoàn toàn, tốc độ nhanh khó có thể chạm tới, ở chỗ sâu nhất trong cơ thể em gái phun ra một cỗ tinh dịch trắng
Đêm qua tinh dịch đều bắn ra ngoài, lần này lại quá mức vội vàng nên quên mất em gái đã sớm có kinh lần đầu, nếu bởi vậy mà có thai thì làm thế nào
Danh sách chương