Edit: TrangQA830810
Dung Dật Thần dùng móng nhọn biến ảo đâm rách áo giáp phòng hộ, đem thân thể bọn họ xé thành từng mảnh nhỏ, đột nhiên ánh đèn pha chiếu thẳng tới, Dung Dật Thần che hai mắt đau đớn, tức giận hướng đài cao vọt lên. Trên đài ngắm, tên lính canh hai chân run rẩy cố gắng nâng bàn tay đang vô lực nói vào bộ đàm.
" Có quái ...quái vật, hơn mười tốp binh hoàn toàn bị diệt, cần trợ giúp gấp. Á á á ...Hắn tới rồi, cứu mạng ..."
Đài cao tuy chỉ dùng gỗ xây lên nhưng vẫn hết sức vững chắc, bị Dung Dật Thần đẩy mạnh, lại đem công trình mấy chục mét này đạp đổ, đập bể bức tường cách ly hướng đối diện.
Lồng ngực Dung Dật Thần phập phồng, xao động trong cơ thể vẫn không tan đi, anh càng muốn giết chóc nhiều hơn, chính vào lúc này, một cái bệ phóng tên lửa trong thời gian cực ngắn phóng ra vô số lửa đạn, bay về tới vị trí của Dung Dật Thần.
Trên mặt đất một hố lớn bị cháy đen, lửa vẫn cháy âm ỉ. Tên lính đang ngồi trên xe thiết giáp há miệng cười nói
" Cho dù mày là cái quỷ gì, cũng bị ông đây bắn thành tro, ha ha ha ..."
Binh sĩ mới vừa cười được không bao lâu, trên đỉnh đầu liền nổ " Ầm" một tiếng, gần như chấn động điếc lỗ tai của hắn. Hắn kinh sợ ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên đỉnh xe bọc thép xuất hiện một vết lõm bằng nắm tay, ngay sau đó lại thêm một quyền đấm xuống, tấm thép cứ thế bị xuyên qua, một bàn tay móng vuốt bén nhọn bắt lấy cổ áo của hắn, kéo ra ngoài. Chẳng bao lâu, từ lỗ thủng trên nóc chảy xuống rất nhiều máu tươi chảy vào bên trong xe thiết giáp.
Cách chỗ ác chiến hơn ngàn dặm, một người đàn ông bóng dáng cao ngất, mặc quân trang màu đen, đang chăm chú nhìn màn hình vệ tinh quan sát cuộc chiến đầy máu tanh, sắc mặt lạnh như băng, trong miệng lẩm bẩm nói
" Zombie? Biến đổi? Hắn rốt cuộc là cái gì?"
" Trác tướng quân, căn cứ của thành phố A bị phá huỷ nghiêm trọng, có cần trợ giúp hay không?"
" Điều máy bay chiến đấu cấp tốc đến thành phố A, không tin quái vật này có thể bay lên"
Dung Dật Thần trong thời gian này hầu như tiêu diệt toàn bộ binh lực xung quanh, khắp nơi trong căn cứ chìm trong ánh lửa đang nhảy nhót, xung quanh trên đất đều cháy đen. Dung Dật Thần kiêu ngạo yên lặng xoay người rời đi.
Lúc này mặt trời vừa lên cao, những tia nắng ban mai từ phía đông chiếu đến, trong áng mây mù nhuộm đỏ tập hợp vô số lửa đạn như sao rơi bắn về phía Dung Dật Thần, hơn mười phi cơ chiến đấu cùng ập đến đem cả vùng biến thành địa ngục trần gian.
Dung Dật Thần quỳ rạp dưới mặt đất, thân thể sau khi biến dị vẫn chịu đựng được những công kích cỡ này, nhưng trên lưng đau đớn thống khổ khó nhịn, xao động trong cơ thể lại lần nữa bốc cháy dữ dội, như dã thú hướng về phi cơ chiến đấu trên bầu trời rít gào.
Không thể bay lên đó chính là điểm yếu của zombie vương, cho dù có thể chạy trốn dễ dàng nhưng với cá tính cuồng dã của Dung Dật Thần quyết sẽ không tha cho bọn chúng .
Lúc này bầu trời vốn rộng rãi thoáng đãng lại xuất hiện một mảnh đen nhánh như giống như mây đen bao phủ, một con zombie to lớn hai cánh hình dạng giống cánh dơi, bay trên bầu trời đem từng chiếc phi cơ bắt lấy, mỏ chim sắc nhọn xuyên thủng sắt thép, kéo phi công ra như bắt côn trùng cho vào trong miệng nuốt, phi cơ không người điều khiển từng chiếc rơi xuống mặt đất nổ tan tành.
Một bộ quần áo dị thường cùng khuôn mặt hề đang ngồi trên một trong những con chim zombie, nhàn nhã tự tại thổi sáo, tên hề quan sát Dung Dật Thần đang cúi đầu quỳ trên mặt đất, khoé miệng đắc ý nhếch lên.
" Khà khà khà, tiến hoá còn chưa hoàn toàn nha, bất quá ba ba lại vô cùng hài lòng"
Bàn tay của Dung Dật Thần cắm sâu vào trong lòng đất nắm chặt, trên lưng máu loãng không ngừng chảy, khớp xương đen kịt cùng thịt lồi ra ngoài, hướng hai bên nhanh chóng sinh trưởng, dài ra một đôi cánh chim màu đen.
Tên hề trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn xảy ra trước mắt, đột nhiên bộc phát tiếng cười thật to.
" Ha ha ha, quá tuyệt vời, ta càng ngày càng mong đợi ..."
Cùng lúc đó, Dung Dật Thần vỗ cánh chim đen, như một thiên sứ sa đoạ, hướng tên hề bay tới ...
Dung Dật Thần dùng móng nhọn biến ảo đâm rách áo giáp phòng hộ, đem thân thể bọn họ xé thành từng mảnh nhỏ, đột nhiên ánh đèn pha chiếu thẳng tới, Dung Dật Thần che hai mắt đau đớn, tức giận hướng đài cao vọt lên. Trên đài ngắm, tên lính canh hai chân run rẩy cố gắng nâng bàn tay đang vô lực nói vào bộ đàm.
" Có quái ...quái vật, hơn mười tốp binh hoàn toàn bị diệt, cần trợ giúp gấp. Á á á ...Hắn tới rồi, cứu mạng ..."
Đài cao tuy chỉ dùng gỗ xây lên nhưng vẫn hết sức vững chắc, bị Dung Dật Thần đẩy mạnh, lại đem công trình mấy chục mét này đạp đổ, đập bể bức tường cách ly hướng đối diện.
Lồng ngực Dung Dật Thần phập phồng, xao động trong cơ thể vẫn không tan đi, anh càng muốn giết chóc nhiều hơn, chính vào lúc này, một cái bệ phóng tên lửa trong thời gian cực ngắn phóng ra vô số lửa đạn, bay về tới vị trí của Dung Dật Thần.
Trên mặt đất một hố lớn bị cháy đen, lửa vẫn cháy âm ỉ. Tên lính đang ngồi trên xe thiết giáp há miệng cười nói
" Cho dù mày là cái quỷ gì, cũng bị ông đây bắn thành tro, ha ha ha ..."
Binh sĩ mới vừa cười được không bao lâu, trên đỉnh đầu liền nổ " Ầm" một tiếng, gần như chấn động điếc lỗ tai của hắn. Hắn kinh sợ ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên đỉnh xe bọc thép xuất hiện một vết lõm bằng nắm tay, ngay sau đó lại thêm một quyền đấm xuống, tấm thép cứ thế bị xuyên qua, một bàn tay móng vuốt bén nhọn bắt lấy cổ áo của hắn, kéo ra ngoài. Chẳng bao lâu, từ lỗ thủng trên nóc chảy xuống rất nhiều máu tươi chảy vào bên trong xe thiết giáp.
Cách chỗ ác chiến hơn ngàn dặm, một người đàn ông bóng dáng cao ngất, mặc quân trang màu đen, đang chăm chú nhìn màn hình vệ tinh quan sát cuộc chiến đầy máu tanh, sắc mặt lạnh như băng, trong miệng lẩm bẩm nói
" Zombie? Biến đổi? Hắn rốt cuộc là cái gì?"
" Trác tướng quân, căn cứ của thành phố A bị phá huỷ nghiêm trọng, có cần trợ giúp hay không?"
" Điều máy bay chiến đấu cấp tốc đến thành phố A, không tin quái vật này có thể bay lên"
Dung Dật Thần trong thời gian này hầu như tiêu diệt toàn bộ binh lực xung quanh, khắp nơi trong căn cứ chìm trong ánh lửa đang nhảy nhót, xung quanh trên đất đều cháy đen. Dung Dật Thần kiêu ngạo yên lặng xoay người rời đi.
Lúc này mặt trời vừa lên cao, những tia nắng ban mai từ phía đông chiếu đến, trong áng mây mù nhuộm đỏ tập hợp vô số lửa đạn như sao rơi bắn về phía Dung Dật Thần, hơn mười phi cơ chiến đấu cùng ập đến đem cả vùng biến thành địa ngục trần gian.
Dung Dật Thần quỳ rạp dưới mặt đất, thân thể sau khi biến dị vẫn chịu đựng được những công kích cỡ này, nhưng trên lưng đau đớn thống khổ khó nhịn, xao động trong cơ thể lại lần nữa bốc cháy dữ dội, như dã thú hướng về phi cơ chiến đấu trên bầu trời rít gào.
Không thể bay lên đó chính là điểm yếu của zombie vương, cho dù có thể chạy trốn dễ dàng nhưng với cá tính cuồng dã của Dung Dật Thần quyết sẽ không tha cho bọn chúng .
Lúc này bầu trời vốn rộng rãi thoáng đãng lại xuất hiện một mảnh đen nhánh như giống như mây đen bao phủ, một con zombie to lớn hai cánh hình dạng giống cánh dơi, bay trên bầu trời đem từng chiếc phi cơ bắt lấy, mỏ chim sắc nhọn xuyên thủng sắt thép, kéo phi công ra như bắt côn trùng cho vào trong miệng nuốt, phi cơ không người điều khiển từng chiếc rơi xuống mặt đất nổ tan tành.
Một bộ quần áo dị thường cùng khuôn mặt hề đang ngồi trên một trong những con chim zombie, nhàn nhã tự tại thổi sáo, tên hề quan sát Dung Dật Thần đang cúi đầu quỳ trên mặt đất, khoé miệng đắc ý nhếch lên.
" Khà khà khà, tiến hoá còn chưa hoàn toàn nha, bất quá ba ba lại vô cùng hài lòng"
Bàn tay của Dung Dật Thần cắm sâu vào trong lòng đất nắm chặt, trên lưng máu loãng không ngừng chảy, khớp xương đen kịt cùng thịt lồi ra ngoài, hướng hai bên nhanh chóng sinh trưởng, dài ra một đôi cánh chim màu đen.
Tên hề trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn xảy ra trước mắt, đột nhiên bộc phát tiếng cười thật to.
" Ha ha ha, quá tuyệt vời, ta càng ngày càng mong đợi ..."
Cùng lúc đó, Dung Dật Thần vỗ cánh chim đen, như một thiên sứ sa đoạ, hướng tên hề bay tới ...
Danh sách chương