Edit: TrangQA830810
Cơ thể trần truồng của thiếu nữ còn chưa phát dục hoàn toàn, hai chân tinh tế như củ sen bị ép tách ra, mà người con trai quần áo chưa loạn, nâng hai bắp chân đặt lên trên vai tiểu mật động trắng hồng đang nuốt nửa cây côn thịt cực lớn.
" Anh hai...đau quá...anh hai...ra ngoài đi...."
Dung Ân Ân đau đến nỗi oa oa khóc nức nở, cây gậy to lớn hung tợn xông vào cố nhét vào trong khe thịt mềm mại đang co giật. Mật huyệt chặt khít chèn ép côn thịt, cường liệt bài xích dị vật tiến vào. U cốc chật hẹp căng mịn ép chặt làm cho Dung Dật Thần có chút đau nhức. Khi Ân Ân kêu khóc gọi anh trai mình, đáy lòng anh không khỏi mềm xuống, cho dù côn thịt đang điên cuồng muốn tiến vào hoàn toàn anh cũng không dùng lực.
Đưa tay đến chỗ giao hợp của hai người chạm nhẹ vào hai cánh hoa đang căng cứng do bị côn thịt đâm vào dịu dàng vỗ về an ủi.
Dung Dật Thần kéo chân em gái xuống, kẹp ở bên hông mình làm thân thể nhỏ bé của Ân Ân thả lỏng hơn, cúi người liếm đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau lại dời đến cái miệng xinh xắn đang mấp máy, khiêu khích đầu lưỡi ngọt ngào của Ân Ân.
Dung Dật Thần thần sắc nhợt nhạt, nhẹ nhàng lay động gậy thịt trong cơ thể Ân Ân, rút ra cắm vào đều rất cẩn thận dịu dàng, chờ đến khi tiểu huyệt ra nhiều mật dịch mềm nhũn, mới âm thầm đem nửa côn thịt còn lại tiến vào bên trong, thẳng đến chỗ hai người giao hợp khít chặt, theo mỗi nhịp hít thở của Ân Ân trên bụng cô lại nổi lên hình dáng của dị vật thô to.
Dù xâm nhập vào tận cùng u cốc cũng không khơi dậy thú tính của Dung Dật Thần, hạ thể đột nhiên phát lực rút ra, lại nhẹ nhàng đâm vào, mỗi lần đều đâm cả cây côn thịt sâu đến trong cổ tử cung, tiểu huyệt nho nhỏ đáng thương bị cắm vào liên tục, hai mảnh thịt sò bị ma sát run rẫy theo mỗi lần ra vào.
Dung Ân Ân cảm giác bụng nhỏ sắp bị phá huỷ đau đến ngất đi, đến khi mơ màng tỉnh lại vẫn cảm nhận được dị vật còn đang trong cơ thể, có đều tư thế đã thay đổi. Anh trai đem cô ôm ở trên người, bầu ngực mềm mại bị lồng ngực cứng rắn chà sát, cúi đầu liền nhìn thấy côn thịt tím đỏ, cường ngạnh nhét vào giữa hai chân cô, nhanh chóng thẳng tiến cùng rút ra
Dung Ân Ân bị cưỡng đoạt đến nói không thành lời, đau đớn tựa hồ giảm đi không ít, trước mắt là khuôn mặt tuấn tú quen thuộc không ngừng luật động, Ân Ân mệt mỏi tựa đầu lên vai anh trai, hai tay vô ý thức ôm phần eo nóng bỏng, hai viên anh đào trên nụ hoa tuyết trắng bị ma sát liên tục cùng tiểu huyệt được lấp đầy dần tràn ra một cổ vui vẻ thoả mãn xa lạ cảm giác.
Côn thịt đâm sâu vào tận miệng tử cung của cô, run run nở lớn phun ra tinh dịch nóng rực, rót đầy tử cung sạch sẽ của Ân Ân, cô bị kích thích co quắp một trận, theo anh trai ngã xuống giường chìm sâu vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Dung Ân Ân tỉnh dậy phát hiện mình bị ôm ở trong ngực anh trai, cây gậy thịt vẫn ở trong cơ thể cô. Dung Ân Ân đẩy mạnh anh trai ra, chỗ giao hợp giữa hai người tinh dịch đã khô khốc nhưng khi gậy thịt rời khỏi hoa huyệt, bên trong tiểu huyệt vẫn chảy ra không ít tinh dịch. Hoa huyệt trải qua một đêm điên cuồng, hai cánh hoa trở lên sưng đỏ.
Dung Ân Ân cử động kịch liệt cũng không có đánh thức Dung Dật Thần, như vậy đối với Ân Ân mà nói là tốt nhất, cô muốn nhanh chóng rời khỏi nơi đầy xấu hổ và sỉ nhục này, khó có thể tưởng tượng ra anh hai lại thực sự cường bạo cô, tuy rằng đó là con quái vật trong hình dáng anh trai.
Dung Ân Ân ăn mặc chỉnh tề, nhặt lên thức ăn mà Dung Dật Thần mang về, thu thập xong tất cả liền mở cửa phòng, đứng ở cửa chần trừ một hồi lâu, rốt cục nhịn không được quay đầu lại liếc nhìn anh trai đang yên lặng ngủ say, dường như tất cả phong ba bão táp bên ngoài cũng không cách nào quấy nhiễu được anh.
" Gặp lại, anh hai ..."
Dung Ân Ân nhỏ giọng nói, bước ra cửa phòng được một giây, đột nhiên nghe được thanh âm quen thuộc truyền tới.
" Ân Ân, em đi đâu?"
Dung Ân Ân kinh ngạc quay đầu lại, thấy Dung Dật Thần thân thể suy yếu tựa ở đầu giường, sắc mặt hoảng loạn nhìn em gái, đó là con ngươi màu đen rất đỗi quen thuộc với Ân Ân.
Cơ thể trần truồng của thiếu nữ còn chưa phát dục hoàn toàn, hai chân tinh tế như củ sen bị ép tách ra, mà người con trai quần áo chưa loạn, nâng hai bắp chân đặt lên trên vai tiểu mật động trắng hồng đang nuốt nửa cây côn thịt cực lớn.
" Anh hai...đau quá...anh hai...ra ngoài đi...."
Dung Ân Ân đau đến nỗi oa oa khóc nức nở, cây gậy to lớn hung tợn xông vào cố nhét vào trong khe thịt mềm mại đang co giật. Mật huyệt chặt khít chèn ép côn thịt, cường liệt bài xích dị vật tiến vào. U cốc chật hẹp căng mịn ép chặt làm cho Dung Dật Thần có chút đau nhức. Khi Ân Ân kêu khóc gọi anh trai mình, đáy lòng anh không khỏi mềm xuống, cho dù côn thịt đang điên cuồng muốn tiến vào hoàn toàn anh cũng không dùng lực.
Đưa tay đến chỗ giao hợp của hai người chạm nhẹ vào hai cánh hoa đang căng cứng do bị côn thịt đâm vào dịu dàng vỗ về an ủi.
Dung Dật Thần kéo chân em gái xuống, kẹp ở bên hông mình làm thân thể nhỏ bé của Ân Ân thả lỏng hơn, cúi người liếm đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau lại dời đến cái miệng xinh xắn đang mấp máy, khiêu khích đầu lưỡi ngọt ngào của Ân Ân.
Dung Dật Thần thần sắc nhợt nhạt, nhẹ nhàng lay động gậy thịt trong cơ thể Ân Ân, rút ra cắm vào đều rất cẩn thận dịu dàng, chờ đến khi tiểu huyệt ra nhiều mật dịch mềm nhũn, mới âm thầm đem nửa côn thịt còn lại tiến vào bên trong, thẳng đến chỗ hai người giao hợp khít chặt, theo mỗi nhịp hít thở của Ân Ân trên bụng cô lại nổi lên hình dáng của dị vật thô to.
Dù xâm nhập vào tận cùng u cốc cũng không khơi dậy thú tính của Dung Dật Thần, hạ thể đột nhiên phát lực rút ra, lại nhẹ nhàng đâm vào, mỗi lần đều đâm cả cây côn thịt sâu đến trong cổ tử cung, tiểu huyệt nho nhỏ đáng thương bị cắm vào liên tục, hai mảnh thịt sò bị ma sát run rẫy theo mỗi lần ra vào.
Dung Ân Ân cảm giác bụng nhỏ sắp bị phá huỷ đau đến ngất đi, đến khi mơ màng tỉnh lại vẫn cảm nhận được dị vật còn đang trong cơ thể, có đều tư thế đã thay đổi. Anh trai đem cô ôm ở trên người, bầu ngực mềm mại bị lồng ngực cứng rắn chà sát, cúi đầu liền nhìn thấy côn thịt tím đỏ, cường ngạnh nhét vào giữa hai chân cô, nhanh chóng thẳng tiến cùng rút ra
Dung Ân Ân bị cưỡng đoạt đến nói không thành lời, đau đớn tựa hồ giảm đi không ít, trước mắt là khuôn mặt tuấn tú quen thuộc không ngừng luật động, Ân Ân mệt mỏi tựa đầu lên vai anh trai, hai tay vô ý thức ôm phần eo nóng bỏng, hai viên anh đào trên nụ hoa tuyết trắng bị ma sát liên tục cùng tiểu huyệt được lấp đầy dần tràn ra một cổ vui vẻ thoả mãn xa lạ cảm giác.
Côn thịt đâm sâu vào tận miệng tử cung của cô, run run nở lớn phun ra tinh dịch nóng rực, rót đầy tử cung sạch sẽ của Ân Ân, cô bị kích thích co quắp một trận, theo anh trai ngã xuống giường chìm sâu vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Dung Ân Ân tỉnh dậy phát hiện mình bị ôm ở trong ngực anh trai, cây gậy thịt vẫn ở trong cơ thể cô. Dung Ân Ân đẩy mạnh anh trai ra, chỗ giao hợp giữa hai người tinh dịch đã khô khốc nhưng khi gậy thịt rời khỏi hoa huyệt, bên trong tiểu huyệt vẫn chảy ra không ít tinh dịch. Hoa huyệt trải qua một đêm điên cuồng, hai cánh hoa trở lên sưng đỏ.
Dung Ân Ân cử động kịch liệt cũng không có đánh thức Dung Dật Thần, như vậy đối với Ân Ân mà nói là tốt nhất, cô muốn nhanh chóng rời khỏi nơi đầy xấu hổ và sỉ nhục này, khó có thể tưởng tượng ra anh hai lại thực sự cường bạo cô, tuy rằng đó là con quái vật trong hình dáng anh trai.
Dung Ân Ân ăn mặc chỉnh tề, nhặt lên thức ăn mà Dung Dật Thần mang về, thu thập xong tất cả liền mở cửa phòng, đứng ở cửa chần trừ một hồi lâu, rốt cục nhịn không được quay đầu lại liếc nhìn anh trai đang yên lặng ngủ say, dường như tất cả phong ba bão táp bên ngoài cũng không cách nào quấy nhiễu được anh.
" Gặp lại, anh hai ..."
Dung Ân Ân nhỏ giọng nói, bước ra cửa phòng được một giây, đột nhiên nghe được thanh âm quen thuộc truyền tới.
" Ân Ân, em đi đâu?"
Dung Ân Ân kinh ngạc quay đầu lại, thấy Dung Dật Thần thân thể suy yếu tựa ở đầu giường, sắc mặt hoảng loạn nhìn em gái, đó là con ngươi màu đen rất đỗi quen thuộc với Ân Ân.
Danh sách chương