Đêm khuya, không thể học bài nổi khiến Mộ Dung Đức Âm nghĩ ra một ý tưởng thật điên rồ. Với các thí sinh tinh thần hoảng loạng trước kì thi thường thường thì chuyện gì cũng dám làm.
Chính vì thế, Mộ Dung Đức Âm gọi thị nữ đến hầu hạ mình tắm rửa, sau đó tắt đèn lên giường ngủ. Chờ trong phòng không còn người, hắn mới đứng dậy, thay y phục dạ hành vào. Mặc dù trước khi tiến vào Tuyệt Ảnh Thành, hành lý của bọn họ đều bị kiểm tra nhưng lúc ấy Mộ Dung Đức Âm đã đem y phục dạ hành mặc luôn trong người, khi nhận phòng mới cởi ra đem giấu đi, thế nên không bị mất.
Hành tẩu giang hồ làm sao có thể thiếu y phục dạ hành được chứ? Bộ y phục này là do Tổng quản ở Băng Tiễu Thành đặt riêng cho hắn, chọn chất liệu vải tốt nhất, do người thợ giỏi nhất làm ra, tốn mất ba mươi hai lượng hoàng kim.
Mộ Dung Đức Âm thay y phục dạ hành xong, chuyện cần làm tiếp theo chính là đi trộm đề thi. Hắn quan sát U Tuyền vài ngày, phát hiện y luôn là người trực tiếp phát đề, chắc hẳn đã soạn đề trước chí ít là một ngày. Vì thế hắn yên lặng nhảy ra từ cửa sổ, phóng lên nóc nhà chạy đến nơi ở của U Tuyền.
Có điều khiến cho người ta chán nản chính là xung quanh nơi ở của U Tuyền bố trí trận pháp cơ quan tầng tầng lớp lớp, cực kì phức tạp. Quả thực so với việc giải đề còn khó hơn mấy bậc. Hơn nữa bên ngoài rừng cây bên cạnh đã đặt sẵn một tấm bảng viết, “Những kẻ trộm đề hãy cẩn thận”, xem ra U Tuyền đã có phòng bị trước. “Chết đi!” Mộ Dung Đức Âm phẫn nộ một cước đạp vụn tấm bảng thông báo kia.
Lúc này, có một người bịt mặt ở phía sau yên lặng đi tới, thấp giọng hỏi: “Ngươi cũng đến trộm đề à? Nếu vậy đi theo ta.”
Mộ Dung Đức Âm quay đầu lại, bám theo thân ảnh nhấp nhô của người kia di chuyển trên Tuyệt Ảnh Thành rồi vào trong một khu rừng, chỉ thấy bên trong đã có rất nhiều người bịt mặt đang chờ. Nghe âm thanh là có thể nhận ra những người này đều là cao thủ trong lớp huấn luyện địa ngục của U Tuyền.
Một tên cầm đầu chợt nói: “Tuy bước vào Tuyệt Ảnh Thành đã chuẩn bị tinh thần trước, nhưng chết không minh bạch kiểu này thật không cam lòng. Cho nên mọi người bàn bạc, quyết định liên hợp lại, chỉ cần điểm của chúng ta bằng nhau hết thì sẽ không có người xếp chót được.” Mọi người đều gật đầu đồng ý. Chính vì thế bàn bạc ngày mai thi chỉ được làm những câu đơn giản nhất, sao cho đủ điểm yêu cầu, không được làm nhiều hơn. Chỉ như vậy mới có đường sống thôi.
Mộ Dung Đức Âm nghĩ thầm, như vậy thì đơn giản rồi! Vì thế vô cùng an tâm quay về nhà ngủ.
——
Ngày hôm sau, Mộ Dung Đức Âm lại tiếp tục lơ đãng. Khi hoàng hôn buông xuống, U Tuyền công tử mỉm cười cảnh báo mọi người: “Ta biết tối hôm qua có người muốn đi trộm đề thi. Nếu để ta tìm được chứng cứ xác thực, sẽ giết bất luận tội, hy vọng các vị phối hợp không tái diễn chuyện này nữa.” Sau đó ánh mắt lợi hại quét qua gương mặt của mọi người, cuối cùng mới phát bài thi ra. Mộ Dung Đức Âm lưới qua cái đề, kiếm những câu đơn giản nhất trả lời, còn lại đều cố ý viết sai.
U Tuyền tại chỗ chấm bài và thông báo kết quả. Khiến cho Mộ Dung Đức Âm sửng sốt chính là, hắn thế nhưng là kẻ đứng cuối cùng!!! Điểm của những người khác so với hắn cao hơn rất nhiều! Trừ bản thân hắn ra, tất cả mọi người đều không tuân thủ ước định!!! Đây là kết quả của một tên trạch nam không bao giờ tiếp xúc với xã hội.
“Mộ Dung công tử, trước đây ngươi chưa bao giờ thấp điểm đến cỡ này? Ngươi cố ý, muốn giúp đỡ mọi người sao?” U Tuyền công tử cười nham hiểm, nhìn Mộ Dung Đức Âm hỏi.
Tất cả mọi người nhìn Mộ Dung Đức Âm với ánh mắt tiếc hận. Không ngờ được người đứng cuối cùng lại là một vị tuyệt mĩ như vậy, nhìn qua tưởng hắn là một giai nhân tao nhã nhưng đa mưu túc trí. Thật ra, bọn họ đều nghĩ Mộ Dung Đức Âm là loại đa mưu túc trí bạch y mưu sĩ! Còn cứ nghĩ những lần trước đều do hắn cố ý thấp điểm, hiện tại xem ra…
Người này không ngờ lại thật sự tuân theo ước định tối qua, chỉ đạt có chừng đó điểm. Thực sự là con mẹ nó vô cùng đơn thuần!
Mộ Dung Đức Âm đứng lên, bởi vì tức giận mà biểu tình đanh lại, hai tay hắn đặt trên bàn, thanh âm hơi run nói: “Các ngươi nói không giữ lời, còn là nam nhân sao?”
“Đồ ngu xuẩn, nếu chỉ có cái xác không thì ở trên giang hồ làm qué nào được.” Có người nhỏ giọng nghị luận.
“Câm miệng! Chẳng lẽ các ngươi người giang hồ không có chút đạo lý nào sao?” Mộ Dung Đức Âm hướng đám cao thủ kia hỏi.
“Thật thú vị, đến tuổi này ngươi còn nói đến đạo nghĩa sao. Chỉ có những tên ngốc mới tin cái gọi là đạo nghĩa thôi.” Lại có người nói.
“Vậy các ngươi ở giang hồ để làm cái gì!” Mộ Dung Đức Âm hỏi.
“Tất nhiên là vì thanh danh, địa vị, quyền thế, quan trọng nhất chính là võ công rồi!” Một mỹ nữ cao thủ đáp.
“Đi chết hết đi!! Nếu như vậy ta so kiểu nào cũng hơn hẳn đám bụi đời các ngươi!!” Đức Âm Godzilla đột nhiên bùng nổ, hất cái bàn của mình lên cao, sau đó cầm chiếc ghế dựa quăng ra ngoài. Vài người bị chiếc ghế đánh trúng nhất thời bị đánh bay hộc máu. Thời điểm phát sinh chuyện này cực nhanh, đến độ cái bàn trên không trung còn chưa rơi xuống đất.
Tội nghiệp đám người bị dính phải…
Cùng lúc đó, thân ảnh Mộ Dung Đức Âm nhảy lên cầm lấy cái bàn ở trên không trung, vung một cái. Kình khí đáng sợ quét ngang toàn bộ đại sảnh. Cửa sổ bốn phía toàn bộ bị chấn vỡ, đem những người còn lại bị chấn đến hộc máu ngã xuống. U Tuyền ở trên bục giảng, chỉ cảm thấy tóc mình bị một cơn gió lốc thổi qua, mạnh đến không mở mắt ra nổi. Tuy nhiên y vẫn khoanh tay vững vàng đứng, tủm tỉm cười nhìn hiện trường rối loạn.
“Những-kẻ-không-biết-đạo-nghĩa-thì-chết-hết-đi!”
Mộ Dung Đức Âm dùng thanh âm đáng sợ gằn từng tiếng nói với mọi người trong lớp, bọn họ đều nằm úp sấp một mảnh vì kình lực lúc nãy.
Lớp học thành một đống hỗn độn.
U Tuyền công tử vỗ vỗ bàn tay nói: “Tốt lắm, buổi thi hôm nay bỏ đi vậy. Đã có người giúp ta thủ thập đám lộn xộn các ngươi rồi. Hy vọng mọi người nhớ kỹ bài học này. Ngoài ra, lớp trưởng của chúng ta từ nay tạm thời sẽ do Mộ Dung công tử đảm nhận, hy vọng mọi người kính trọng hắn một chút. Ta tin chắc rằng sau ba tháng huấn luyện, hắn tuyệt đối sẽ là đại nhân vật chấn động võ lâm.” (cười)
“Hắn… Là người sao?” Một cao thủ nhổ một bãi nước miếng đầy huyết nói.
Tóm lại, Đức Âm mặc danh kỳ diệu thành lớp trưởng.
Cũng chính ngày hôm nay, Long Sách đại nha hoàn rốt cuộc cũng làm xong các loại thủ tục rườm rà tiến đến nơi ở của Đức Âm, chuẩn bị hành động!
E/N: 1. Ai không biết Godlizza là gì mời các bạn google, từ này do chính Ly Miêu dùng nhé.
2. Ờ… Bắt đầu từ tuần sau tớ chỉ update vào CN, tầm 4-6 chương/ lần tùy độ siêng của bạn — v –.
Chính vì thế, Mộ Dung Đức Âm gọi thị nữ đến hầu hạ mình tắm rửa, sau đó tắt đèn lên giường ngủ. Chờ trong phòng không còn người, hắn mới đứng dậy, thay y phục dạ hành vào. Mặc dù trước khi tiến vào Tuyệt Ảnh Thành, hành lý của bọn họ đều bị kiểm tra nhưng lúc ấy Mộ Dung Đức Âm đã đem y phục dạ hành mặc luôn trong người, khi nhận phòng mới cởi ra đem giấu đi, thế nên không bị mất.
Hành tẩu giang hồ làm sao có thể thiếu y phục dạ hành được chứ? Bộ y phục này là do Tổng quản ở Băng Tiễu Thành đặt riêng cho hắn, chọn chất liệu vải tốt nhất, do người thợ giỏi nhất làm ra, tốn mất ba mươi hai lượng hoàng kim.
Mộ Dung Đức Âm thay y phục dạ hành xong, chuyện cần làm tiếp theo chính là đi trộm đề thi. Hắn quan sát U Tuyền vài ngày, phát hiện y luôn là người trực tiếp phát đề, chắc hẳn đã soạn đề trước chí ít là một ngày. Vì thế hắn yên lặng nhảy ra từ cửa sổ, phóng lên nóc nhà chạy đến nơi ở của U Tuyền.
Có điều khiến cho người ta chán nản chính là xung quanh nơi ở của U Tuyền bố trí trận pháp cơ quan tầng tầng lớp lớp, cực kì phức tạp. Quả thực so với việc giải đề còn khó hơn mấy bậc. Hơn nữa bên ngoài rừng cây bên cạnh đã đặt sẵn một tấm bảng viết, “Những kẻ trộm đề hãy cẩn thận”, xem ra U Tuyền đã có phòng bị trước. “Chết đi!” Mộ Dung Đức Âm phẫn nộ một cước đạp vụn tấm bảng thông báo kia.
Lúc này, có một người bịt mặt ở phía sau yên lặng đi tới, thấp giọng hỏi: “Ngươi cũng đến trộm đề à? Nếu vậy đi theo ta.”
Mộ Dung Đức Âm quay đầu lại, bám theo thân ảnh nhấp nhô của người kia di chuyển trên Tuyệt Ảnh Thành rồi vào trong một khu rừng, chỉ thấy bên trong đã có rất nhiều người bịt mặt đang chờ. Nghe âm thanh là có thể nhận ra những người này đều là cao thủ trong lớp huấn luyện địa ngục của U Tuyền.
Một tên cầm đầu chợt nói: “Tuy bước vào Tuyệt Ảnh Thành đã chuẩn bị tinh thần trước, nhưng chết không minh bạch kiểu này thật không cam lòng. Cho nên mọi người bàn bạc, quyết định liên hợp lại, chỉ cần điểm của chúng ta bằng nhau hết thì sẽ không có người xếp chót được.” Mọi người đều gật đầu đồng ý. Chính vì thế bàn bạc ngày mai thi chỉ được làm những câu đơn giản nhất, sao cho đủ điểm yêu cầu, không được làm nhiều hơn. Chỉ như vậy mới có đường sống thôi.
Mộ Dung Đức Âm nghĩ thầm, như vậy thì đơn giản rồi! Vì thế vô cùng an tâm quay về nhà ngủ.
——
Ngày hôm sau, Mộ Dung Đức Âm lại tiếp tục lơ đãng. Khi hoàng hôn buông xuống, U Tuyền công tử mỉm cười cảnh báo mọi người: “Ta biết tối hôm qua có người muốn đi trộm đề thi. Nếu để ta tìm được chứng cứ xác thực, sẽ giết bất luận tội, hy vọng các vị phối hợp không tái diễn chuyện này nữa.” Sau đó ánh mắt lợi hại quét qua gương mặt của mọi người, cuối cùng mới phát bài thi ra. Mộ Dung Đức Âm lưới qua cái đề, kiếm những câu đơn giản nhất trả lời, còn lại đều cố ý viết sai.
U Tuyền tại chỗ chấm bài và thông báo kết quả. Khiến cho Mộ Dung Đức Âm sửng sốt chính là, hắn thế nhưng là kẻ đứng cuối cùng!!! Điểm của những người khác so với hắn cao hơn rất nhiều! Trừ bản thân hắn ra, tất cả mọi người đều không tuân thủ ước định!!! Đây là kết quả của một tên trạch nam không bao giờ tiếp xúc với xã hội.
“Mộ Dung công tử, trước đây ngươi chưa bao giờ thấp điểm đến cỡ này? Ngươi cố ý, muốn giúp đỡ mọi người sao?” U Tuyền công tử cười nham hiểm, nhìn Mộ Dung Đức Âm hỏi.
Tất cả mọi người nhìn Mộ Dung Đức Âm với ánh mắt tiếc hận. Không ngờ được người đứng cuối cùng lại là một vị tuyệt mĩ như vậy, nhìn qua tưởng hắn là một giai nhân tao nhã nhưng đa mưu túc trí. Thật ra, bọn họ đều nghĩ Mộ Dung Đức Âm là loại đa mưu túc trí bạch y mưu sĩ! Còn cứ nghĩ những lần trước đều do hắn cố ý thấp điểm, hiện tại xem ra…
Người này không ngờ lại thật sự tuân theo ước định tối qua, chỉ đạt có chừng đó điểm. Thực sự là con mẹ nó vô cùng đơn thuần!
Mộ Dung Đức Âm đứng lên, bởi vì tức giận mà biểu tình đanh lại, hai tay hắn đặt trên bàn, thanh âm hơi run nói: “Các ngươi nói không giữ lời, còn là nam nhân sao?”
“Đồ ngu xuẩn, nếu chỉ có cái xác không thì ở trên giang hồ làm qué nào được.” Có người nhỏ giọng nghị luận.
“Câm miệng! Chẳng lẽ các ngươi người giang hồ không có chút đạo lý nào sao?” Mộ Dung Đức Âm hướng đám cao thủ kia hỏi.
“Thật thú vị, đến tuổi này ngươi còn nói đến đạo nghĩa sao. Chỉ có những tên ngốc mới tin cái gọi là đạo nghĩa thôi.” Lại có người nói.
“Vậy các ngươi ở giang hồ để làm cái gì!” Mộ Dung Đức Âm hỏi.
“Tất nhiên là vì thanh danh, địa vị, quyền thế, quan trọng nhất chính là võ công rồi!” Một mỹ nữ cao thủ đáp.
“Đi chết hết đi!! Nếu như vậy ta so kiểu nào cũng hơn hẳn đám bụi đời các ngươi!!” Đức Âm Godzilla đột nhiên bùng nổ, hất cái bàn của mình lên cao, sau đó cầm chiếc ghế dựa quăng ra ngoài. Vài người bị chiếc ghế đánh trúng nhất thời bị đánh bay hộc máu. Thời điểm phát sinh chuyện này cực nhanh, đến độ cái bàn trên không trung còn chưa rơi xuống đất.
Tội nghiệp đám người bị dính phải…
Cùng lúc đó, thân ảnh Mộ Dung Đức Âm nhảy lên cầm lấy cái bàn ở trên không trung, vung một cái. Kình khí đáng sợ quét ngang toàn bộ đại sảnh. Cửa sổ bốn phía toàn bộ bị chấn vỡ, đem những người còn lại bị chấn đến hộc máu ngã xuống. U Tuyền ở trên bục giảng, chỉ cảm thấy tóc mình bị một cơn gió lốc thổi qua, mạnh đến không mở mắt ra nổi. Tuy nhiên y vẫn khoanh tay vững vàng đứng, tủm tỉm cười nhìn hiện trường rối loạn.
“Những-kẻ-không-biết-đạo-nghĩa-thì-chết-hết-đi!”
Mộ Dung Đức Âm dùng thanh âm đáng sợ gằn từng tiếng nói với mọi người trong lớp, bọn họ đều nằm úp sấp một mảnh vì kình lực lúc nãy.
Lớp học thành một đống hỗn độn.
U Tuyền công tử vỗ vỗ bàn tay nói: “Tốt lắm, buổi thi hôm nay bỏ đi vậy. Đã có người giúp ta thủ thập đám lộn xộn các ngươi rồi. Hy vọng mọi người nhớ kỹ bài học này. Ngoài ra, lớp trưởng của chúng ta từ nay tạm thời sẽ do Mộ Dung công tử đảm nhận, hy vọng mọi người kính trọng hắn một chút. Ta tin chắc rằng sau ba tháng huấn luyện, hắn tuyệt đối sẽ là đại nhân vật chấn động võ lâm.” (cười)
“Hắn… Là người sao?” Một cao thủ nhổ một bãi nước miếng đầy huyết nói.
Tóm lại, Đức Âm mặc danh kỳ diệu thành lớp trưởng.
Cũng chính ngày hôm nay, Long Sách đại nha hoàn rốt cuộc cũng làm xong các loại thủ tục rườm rà tiến đến nơi ở của Đức Âm, chuẩn bị hành động!
E/N: 1. Ai không biết Godlizza là gì mời các bạn google, từ này do chính Ly Miêu dùng nhé.
2. Ờ… Bắt đầu từ tuần sau tớ chỉ update vào CN, tầm 4-6 chương/ lần tùy độ siêng của bạn — v –.
Danh sách chương