Edit: Băng Di
Một hồi săn xuân trong bầu không khí quân thần cùng vui vẻ mà hạ màn, sau khi quay về kinh, biết được chuyện ăn chay trước đó là do Từ thái phó xúi giục, Tiết Trạm đạp đổ lão không được liền mang tâm lý trả thù, thường thường chạy đến chọc ghẹo Từ Trường Lâm.
” Trường Lâm đã lâu không gặp!”
” Trường Lâm chúng ta cùng nhau ăn cơm đi!”
” Trường Lâm, ta với ngươi nói đến chuyện bồi dưỡng tình cảm của nam nhân đi ~”
“Trường Lâm!”
“Trường Lâm!”
“Trường Lâm!”
Biết được nguyên do từ đầu đến cuối, Từ Trường Lâm cũng dở khóc dở cười, khó được thổ tào* nói: Có bản lĩnh đi tìm gia gia ta đi nha, làm phiền hắn thì tính cái gì hảo hán?!
thổ tào: mắng chửi, chửi bậy
Ta có bản lĩnh tìm lão già hắn thì còn phiền đến trẻ nhỏ như ngươi làm chi? Lão kia đã tu luyện thành tinh, ta trốn cũng không kịp đây! Vẫn là trẻ nhỏ dễ chọc ghẹo~
Số lần hai người chạm mặt rất thường xuyên, Chu Kì Lân cũng hơi bị ghé mắt, Ô Hùng xem ở trong mắt cũng phải tức giận bùng nổ, rốt cục ngày hôm đó nhịn không được nói: “Quốc công gia, người phải quản lý!”
” Lúc ấy Chu Kì Lân đang xem bức vẽ, mặt cũng chưa nâng hỏi: “Quản cái gì?”
Ô Hùng tức giận khó nhịn: “Thuộc hạ vừa rồi thấy, thế tử lại lôi kéo Từ đại nhân đi uống rượu!”
” Vậy thì như thế nào?” Người vốn đang quấn quít lấy hắn giờ ngược lại đi quấn người khác, tâm lý của hắn có chút không thoải mái, nhưng không tới mức độ đi ngăn cản, vả lại hắn lấy thân phận nào đi ngăn cản? Vẻ mặt của Chu Kì Lân làm cho Ô Hùng càng tức, chẳng lẽ người cứ chịu đựng như vậy sao? Tuy nói có nhiều ‘khế huynh đệ’ cuối cùng cũng chia tay, nhưng dù sao hiện tại cũng chưa có chia tay? Hơn nữa Quốc công gia so với Tiết thế tử mạnh mẽ hơn bao nhiêu, đối phương không quý hiếm thì thôi, còn chạy đi trêu hoa ghẹo nguyệt!
” Quốc công gia không tức giận nhưng thuộc hạ cực kỳ tức giận!”
Quý Lâm, Lưu Cố đang hầu ở bên cạnh kinh ngạc không thôi, thế tử người ta đi uống rượu cùng Từ đại nhân thì liên quan gì đến ngươi? Còn cực kỳ tức giận?
“Cho nên?” Chu Kì Lân giương mắt.
” Cho nên Quốc công gia phải quản lý thế tử.” Ánh mắt đảo qua Quý Lâm, Lưu Cố, ngữ khí hơi do dự, lo sợ việc này tiết lộ ra ngoài sẽ rước lấy rắc rối, nhưng nghĩ lại dù sao hai người cũng là tâm phúc của Quốc công gia, biết sớm hay biết muộn cũng phải biết, sao không dứt khoát giải thích rõ ràng luôn? Trong lòng nghĩ như vậy, lập tức nói: “Tuy rằng chuyện của Quốc công gia cùng thế tử không tiện nói ra miệng, nhưng Hoàng Thượng cũng biết, cũng đi sang Định Viễn Hầu phủ rồi, Quốc công gia đương nhiên có tư cách quản thế tử.”
Chu Kì Lân: “........”
Quý Lâm, Lưu Cố ngoáy ngoáy cái lổ tai, hoài nghi bản thân mình nghe lầm: “Từ từ, Ô tướng quân nói Quốc công gia cùng thế tử là quan hệ gì?”
Ô Hùng nhìn hai người, vẻ mặt: Ta là tin tưởng các ngươi nên mới nói với các ngươi: “Quan hệ khế huynh đệ, việc này có quan hệ trọng đại, hai vị tướng quân phải giữ bí mật tuyệt đối.”
Bị gắn mác ‘khế huynh đệ’, Chu Kì Lân: “........”
Quý Lâm, Lưu Cố hai mắt trừng lớn, vẻ mặt kinh khủng!
Chu Kì Lân mở miệng: “Ta khi nào thì nói ta cùng thế tử là quan hệ khế huynh đệ?”
Ô Hùng dùng vẻ mặt ‘Quốc công gia ngươi không cần phải che dấu nữa nha’ nói: “Năm ngoái thế tử làm trò trước mặt mọi người của quân doanh thổ lộ cùng Quốc công gia, lúc ấy Quốc công gia không đồng ý, sau đó không phải đã đồng ý rồi sao? Thuộc hạ hỏi, Quốc công gia còn cùng thuộc hạ nói không được làm ầm lên, sau đó thế tử nói với thuộc hạ như vậy, còn nói Quốc công gia không muốn nháo cho mọi người đều biết, bảo thuộc hạ giữ bí mật.”
Chu Kì Lân lẳng lặng nghe, Quý Lâm, Lưu Cố nuốt xuống một ngụm không khí, dùng vẻ mặt thương hại cùng với biểu tình không đành lòng nghe nữa mà nhìn Ô Hùng.
“Trước đó một hồi thuộc hạ không cẩn thận nghe được thế tử cùng với Quốc công gia nói Hoàng Thượng biết chuyện rồi, còn nói để thế tử cùng Quốc công gia thân cận nhiều một chút, sau đó Quốc công gia đưa thiếp bái phỏng đến Định Viễn Hầu phủ, trong đó vài kiện đều là của hồi môn của phu nhân lão Quốc công lúc trước, lão phu nhân còn nói là để về sau Quốc công gia đính hôn thì lấy làm sính lễ, quý thì có quý trọng chút, bất quá thế tử tặng lại Thanh Long Yển Nguyệt Đao cũng đáp lễ xứng đôi.”
Quý Lâm, Lưu Cố đều che mặt, trong lòng nghĩ, nếu Quốc công gia thẹn quá thành giận giết người cho hả giận, bọn họ có nên ngăn hay không?
” Lúc sau Quốc công gia cùng thế tử ở cùng phòng, đều có thân cận da thịt.”
Quý Lâm: “Khụ!”
Huynh đệ, ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến đây! Ngàn vạn lần đừng ngu xuẩn nữa!
Lưu Cố: “Khụ khụ!!”
Rốt cuộc ngươi là như thế nào cho ra kết luận này? Lấy chỉ số thông minh này của ngươi còn có thể bình an lớn lên, quả nhiên là kỳ tích!
Bị cắt ngang Ô Hùng rất không cao hứng, khinh bỉ nhìn hai người: “Nhiễm phong hàn phải đi uống thuốc, đừng lây cho người khác!”
Nghe vậy, Quý Lâm, Lưu Cố đều bó tay, thầm mắng, tên này ngu xuẩn như vậy vẫn là để hắn đi chết đi, cứu cũng là lãng phí lương thực!
Chu Kì Lân nhíu mi: “Trước kia thế tử chính miệng thừa nhận với ngươi sao?”
Ô Hùng gật đầu: “Đúng nha!”
Chu Kì Lân cuối cùng cũng biết vì sao Ô Hùng đụng tới Tiết Trạm sẽ rất kỳ quái, mà Tiết Trạm đáp lại cũng rất kỳ quái, cuối cùng cũng biết vấn đề là ở nơi nào mà ra.
Khế huynh đệ?
Chu Kì Lân hơi khép mắt, nhớ lại đủ loại chuyện trong mấy ngày gần đây, thay vì tìm một nữ nhân thật mệt, tại sao không tìm một người có thể cùng mình nâng cốc ngôn hoan, giục ngựa trên đường, vũ đao lộng thương, lại cùng chung chí hướng? Không phải nữ nhân mong manh dễ vỡ mà là chịu ngã chịu đánh, mất hứng thì có thể đánh một trận, cao hứng cũng có thể đánh một trận, không cần thật cẩn thận dỗ ngọt, mà có thể nói thẳng, về phần cái gì hậu đại, cái gì người thừa kế, từ khi thay thế gia gia hắn, hắn đã thấy rõ ràng, không có vinh hiển nào là nhất thành bất biến, cũng không có huyết mạch gì là bảo tồn vĩnh cửu, đều là con người mà thôi.
Từ lúc định ra chủ ý, Chu Kì Lân cảm thấy tim đập như sấm, sau đó dâng lên một cỗ vui sướng.
Ô Hùng nhìn Quốc công gia nhà mình, trong lòng còn chưa kịp chuyển biến, nói: “Quốc công gia lên tiếng đi, nếu Quốc công gia không nỡ đánh, thuộc hạ cho dù đánh không lại cũng sẽ đánh! Nếu không còn có Quý tướng quân, Lưu tướng quân hỗ trợ, ba người đánh một, dù sao vẫn có thể giáo huấn được.”
Quý Lâm: “Việc này không quan hệ với ta, Ô tướng quân đừng lôi kéo ta!” Muốn chết ngươi chết một mình đi, đừng liên lụy đến người vô tội!
Lưu Cố gật đầu: “Ta không cùng thế tử đánh đâu!” Đang yên lành hắn đi tìm ngược làm chi a, hắn cũng không phải biến thái!
Chu Kì Lân giương mắt: “Mạo muội suy đoán chuyện của thượng quan, Ô Hùng, dựa theo quân lệnh nên như thế nào?”
Ô Hùng còn chưa nhận ra, theo bản năng hồi bẩm: “Nặng thì đuổi ra khỏi quân doanh, nhẹ thì đánh năm mươi quân côn!”
Quý Lâm, Lưu Cố che mặt, không có thuốc nào cứu được nữa rồi! Trên đời làm sao lại có người ngốc như vậy chứ?
Mặc dù trong lòng mắng mỏ như vậy, nhưng cũng là một hồi đồng nghiệp tốt, Quý Lâm mở miệng khuyên nhủ: “Ô tướng quân cũng là bị người ta lừa gạt, còn thỉnh Quốc công gia xử lý nhẹ tay.”
Lưu Cố phụ hợp: “Đúng nha Quốc công gia, niệm tình Ô tướng quân hết sức chân thành, trung thành, tận tâm, còn xin Quốc công gia xử lý nhẹ thôi ạ.”
Ô Hùng nhất thời không thể lý giải.
Chu Kì Lân giương mắt: “Tội chết có thể miễn, tội sống khó thoát. Lĩnh hai mươi quân côn. Dẫn quân tuần tra biên phòng đi!” Hùng Sư doanh hàng năm đều có nhiệm vụ tuần tra biên phòng, thời hạn ba tháng, Chu Kì Lân vì để cho não hắn mở rộng ra, không ngại để cấp dưới chịu chút khổ!
“Tạ ơn Quốc công gia.”
“Tạ ơn Quốc công gia.” Quý Lâm, Lưu Cố chắp tay tạ ơn sau đó bất ngờ đè Ô Hùng vẫn còn mù mờ quỳ xuống, lại chụp một chưởng bắt hắn cúi đầu nói: “Còn không tạ ơn Quốc công gia?”
Ô Hùng mờ mịt: “Tạ ơn Quốc công gia?”
“Thuộc hạ cáo lui.”
“Thuộc hạ cáo lui.”
Quý Lâm, Lưu Cố tha Ô Hùng xuất môn, sau đó ra khỏi phủ Trung quốc công, Quý Lâm vẻ mặt không nói gì nhìn Ô Hùng: “Nói ngươi là một con gấu ngốc ngươi còn không chịu phục! Mệt Quốc công gia khoan dung độ lượng, đổi lại người khác, thế nào cũng phải cho ngươi thấy máu ngay tại chỗ!”
Lưu Cố cũng nghĩ lại còn rùng mình: “Ta nói ngươi rốt cuộc từ đâu cho ra kết luận như vậy? Tiết thế tử cùng Quốc công gia? Ui ~” Hung hăng sợ run cả người, ngữ khí kinh khủng: “Quả thực không dám nghĩ!”
Ô Hùng có chút phản ứng lại được: “Các ngươi là nói Quốc công gia cùng thế tử không phải quan hệ khế huynh đệ?”
Hai người trăm miệng một lời: “Không phải.”
“Thế nhưng thế tử cũng thừa nhận!”
Quý Lâm cũng không nhịn, nhìn thẳng vào hắn: “Theo tính nết của Tiết thế tử, ngươi cảm thấy hắn có thể có vài câu nói thật sao?”
” Vậy Hoàng Thượng cũng biết, còn nói để thế tử cùng với Quốc công gia thân cận nhiều một chút là ý tứ gì?!”
Lưu Cố ho nhẹ: “Cái này ta biết. Năm nay Quốc công gia ra hiếu, Hoàng Thượng có ý định chỉ hôn, nhưng Quốc công gia mệnh phạm cô tinh không muốn hại đến người khác, có lẽ Hoàng Thượng nói đến chuyện ấy, nguyên ý hẳn là để thế tử khuyên Quốc công gia nhiều hơn.”
Biểu tình Ô Hùng mộng, giãy dụa hơi tàn: “Vậy thế tử tại sao muốn gạt ta? Gạt ta có chỗ tốt gì?”
Chơi vui đó~
Bởi vì ngươi ngốc, lừa vui đó~
Hai người trong lòng mắng như vậy, quay đầu lại vỗ vỗ vai Ô Hùng: “Chúng ta mang ngươi đi chỗ này, ngươi biết ngay việc này không có khả năng mà.” Hai người trực tiếp đem Ô Hùng tới một cái ngõ nhỏ, sau đó đẩy cửa đi vào, chỉ vào những nam nhân y phục mát rượi màu sắc rực rỡ, phong thái lại ra vẻ xinh đẹp quyến rũ bên trong nói: “Nơi này là Thỏ Nhân phường, ngươi có thể tưởng tượng thế tử hoặc Quốc công gia giống như một người trong số bọn họ làm ra vẻ phong tao như vậy xem?”
Ô Hùng suy nghĩ ở trong lòng một chút, sau đó thoáng cái run run.
Quý Lâm Đồng tình chụp vai hắn: “Thừa nhận đi, thế tử đang lừa ngươi.”
Lưu Cố thương hại cũng chụp hắn: “Ngốc cũng không đáng sợ, sợ chính là không biết mình ngốc, còn muốn ngốc lần thứ hai, biết không?”
Ô Hùng vuốt mặt: “Biết.”
“Cho nên hảo hảo đi tuần tra biên phòng đi, trở về cho gió cuốn đi hết.”
Lúc này Quý Lâm nói như vậy nhưng lại không biết chính xác sau này sẽ mất mặt nhanh như vậy, cho nên nói nam nhân tâm như kim đáy biển, nào biết Quốc công gia của bọn họ lâm trận phản chiến, đã có chủ ý diễn giả thành thật mất rồi? Đúng là khó đoán nha~
Chuyện phát sinh trong phủ Trung quốc công, Tiết Trạm đương nhiên không biết, càng không biết mình đã bị người ta theo dõi, ngày hôm đó lại đến lôi kéo Từ Trường Lâm muốn thỉnh người đi uống rượu, Chu Kì Lân xuyên vào một chân, Tiết Trạm nhãn châu xoay động, dứt khoát đem Kỉ Cương gọi đến, quay đầu lại còn tìm người đem Hoàng thái tôn Chu Chiêm Cơ đồng thời gọi vào, mỹ danh là: Tụ hội!
Chu Chiêm Cơ thật sự không muốn đến, nhưng nhớ tới lần kia Tiết Trạm giúp hắn chống đối ngôn quan, cuối cùng vẫn là không tình nguyện đến đây.
Kỉ Cương không nghĩ tới Hoàng thái tôn cũng tới, nhưng đến thì cũng đến rồi, lúc này rời đi ngược lại càng đáng gây chú ý.
Hoàng thái tôn là quân, bọn họ là thần, một hàng làm lễ chào hỏi.
Chu Chiêm Cơ tuy có danh hào Hoàng thái tôn, nhưng không chính thức tham dự chính vụ, cũng chỉ lĩnh một chức quan nhàn tản, ở đây quần chúng cũng phải chắp tay vái lễ, hơn nữa dựa theo phẩm cấp mà nói, Chu Kì Lân ngay cả nửa lễ cũng không cần, ngược lại Chu Chiêm Cơ nên lễ kính ba phần.
“Trung quốc công.”
“Thái tôn điện hạ.”
Một hàng nhập tọa, rượu qua ba tuần, đều là trẻ tuổi, mượn rượu nói chuyện phiếm vui vẻ.
Tiết Trạm lôi kéo Từ Trường Lâm còn đang so đo chuyện ăn chay lần đó: “Dựa vào cái gì ta tân tân khổ khổ đi săn, thái phó đại nhân chỉ nhẹ nhàng bâng quơ một câu đã đoạt đi toàn bộ, ta không phục!”
Từ Trường Lâm đỡ trán, vì chuyện này hắn cũng bị phiền nửa tháng, không phải chỉ là một chút thịt thôi, trả lại ngươi một chút có phải có thể thanh toán xong hay không?
Chu Chiêm Cơ hừ lạnh: “Xứng đáng! Ngươi chính là ăn nhiều thịt mới suốt ngày bậy bạ vớ vẩn.”
” Ta làm sao bậy bạ vớ vẩn? Chẳng lẽ chúng ta mới trước đây không phải,...”
“Im miệng!” Chu Chiêm Cơ thực cáu kỉnh.
Tiết Trạm oán giận ngược lại: “Dựa vào cái gì bảo ta im miệng nha, khi còn bé ta đối với ngươi thật tốt nha, có cái gì ăn ngon chơi tốt ta đều mang ngươi theo, ngươi thì hay rồi, không phải tố cáo với lão nhân thì cũng tố cáo với tử hồ ly, bởi vì ngươi, những thứ ta bị lấy mất nhiều không đếm được! Ta vì ngươi ăn bao nhiêu khổ bị bao nhiêu tội, ngoảnh lại ngươi thì có người mới quên ngay người cũ, hừ, hừ, hừ ~”
Chu Chiêm Cơ trừng hắn: “Ngươi lại nói vớ nói vẩn, tin hay không ta bóp chết ngươi!”
” Ngươi bóp nha, bóp chỗ này nè!”
Chu Kì Lân vẫn nghe buông chén rượu, đem Tiết Trạm đang xáp lên kéo trở về.
Kỉ Cương cười: “Xem ra thái tôn điện hạ rất quen thuộc với thế tử.”
Chu Chiêm Cơ vẻ mặt sinh vô khả luyến*: “Chuyện ta hối hận nhất chính là quen biết hắn, đến, Kỉ đại nhân, chúng ta không nói đến hắn, uống rượu, uống rượu.”
*Lúc còn sinh thời không có gì lưu luyến
Bị phiền nửa tháng có dư Từ Trường Lâm vui vẻ mím môi, Tiết Trạm bị Chu Kì Lân lôi kéo chạm cốc, ngoảnh lại ngẫm lại chuyện khi còn bé mang theo Chu Chiêm Cơ cùng nhau chơi đủ trò trâu bò, khóe miệng cũng loan loan.
Rượu đến nửa đường, Tiết Trạm xem xét người này lại xem xét người kia nói: “Chúng ta chơi trò chơi đi.”
Từ Trường Lâm buông chén rượu tỏ vẻ: không có gì không thể, Kỉ Cương biết trò chơi ‘ai là người xấu’ trước đó cũng rất thú vị, Chu Kì Lân cảm thấy cũng không vấn đề gì, chỉ có Chu Chiêm Cơ, vừa nghe trò chơi lập tức nhức đầu.
“Ta phản đối!”
Tiết Trạm nhìn hắn: “Bốn phiếu với một phiếu, một phiếu phản đối không có hiệu quả.”
Dưới tầm mắt của bốn người, Chu Chiêm Cơ che mặt, vò mẻ không sợ nứt, trong lòng oán hận nói, sẽ có lúc các ngươi hối hận!
“Sờ bài cửu đi, dựa vào nhân phẩm với vận khí, năm điểm xào bài, sáu điểm với bốn điểm, hai điểm được rút bài thêm một lần, nếu đụng đến tám điểm thì là đỏ, tính là thua. ” Tiết Trạm rót một chén rượu lớn, xem lượng ít nhất bốn hai: “Uống một chén, có thể lựa chọn nói chân tâm hoặc là đại mạo hiểm. Uống rượu, nói chân tâm, đại mạo hiểm ba người làm một vòng, mỗi một vòng chỉ có thể chọn một lần.”
Từ Trường Lâm hỏi: “Như thế nào là nói chân tâm?”
” Người khác hỏi cái gì sẽ đáp cái đó.”
” Đại mạo hiểm thì sao?” Kỉ Cương hỏi.
” Người khác muốn làm cái gì phải làm cái đó, không thể không làm, chọn thì không thể hối hận.”
Bị trò nói chân tâm hay đại mạo hiểm này tạo thành ám ảnh tâm lý, Chu Chiêm Cơ lại thở dài, hắn xuất môn làm sao lại không xem hoàng lịch chứ!
Một hồi săn xuân trong bầu không khí quân thần cùng vui vẻ mà hạ màn, sau khi quay về kinh, biết được chuyện ăn chay trước đó là do Từ thái phó xúi giục, Tiết Trạm đạp đổ lão không được liền mang tâm lý trả thù, thường thường chạy đến chọc ghẹo Từ Trường Lâm.
” Trường Lâm đã lâu không gặp!”
” Trường Lâm chúng ta cùng nhau ăn cơm đi!”
” Trường Lâm, ta với ngươi nói đến chuyện bồi dưỡng tình cảm của nam nhân đi ~”
“Trường Lâm!”
“Trường Lâm!”
“Trường Lâm!”
Biết được nguyên do từ đầu đến cuối, Từ Trường Lâm cũng dở khóc dở cười, khó được thổ tào* nói: Có bản lĩnh đi tìm gia gia ta đi nha, làm phiền hắn thì tính cái gì hảo hán?!
thổ tào: mắng chửi, chửi bậy
Ta có bản lĩnh tìm lão già hắn thì còn phiền đến trẻ nhỏ như ngươi làm chi? Lão kia đã tu luyện thành tinh, ta trốn cũng không kịp đây! Vẫn là trẻ nhỏ dễ chọc ghẹo~
Số lần hai người chạm mặt rất thường xuyên, Chu Kì Lân cũng hơi bị ghé mắt, Ô Hùng xem ở trong mắt cũng phải tức giận bùng nổ, rốt cục ngày hôm đó nhịn không được nói: “Quốc công gia, người phải quản lý!”
” Lúc ấy Chu Kì Lân đang xem bức vẽ, mặt cũng chưa nâng hỏi: “Quản cái gì?”
Ô Hùng tức giận khó nhịn: “Thuộc hạ vừa rồi thấy, thế tử lại lôi kéo Từ đại nhân đi uống rượu!”
” Vậy thì như thế nào?” Người vốn đang quấn quít lấy hắn giờ ngược lại đi quấn người khác, tâm lý của hắn có chút không thoải mái, nhưng không tới mức độ đi ngăn cản, vả lại hắn lấy thân phận nào đi ngăn cản? Vẻ mặt của Chu Kì Lân làm cho Ô Hùng càng tức, chẳng lẽ người cứ chịu đựng như vậy sao? Tuy nói có nhiều ‘khế huynh đệ’ cuối cùng cũng chia tay, nhưng dù sao hiện tại cũng chưa có chia tay? Hơn nữa Quốc công gia so với Tiết thế tử mạnh mẽ hơn bao nhiêu, đối phương không quý hiếm thì thôi, còn chạy đi trêu hoa ghẹo nguyệt!
” Quốc công gia không tức giận nhưng thuộc hạ cực kỳ tức giận!”
Quý Lâm, Lưu Cố đang hầu ở bên cạnh kinh ngạc không thôi, thế tử người ta đi uống rượu cùng Từ đại nhân thì liên quan gì đến ngươi? Còn cực kỳ tức giận?
“Cho nên?” Chu Kì Lân giương mắt.
” Cho nên Quốc công gia phải quản lý thế tử.” Ánh mắt đảo qua Quý Lâm, Lưu Cố, ngữ khí hơi do dự, lo sợ việc này tiết lộ ra ngoài sẽ rước lấy rắc rối, nhưng nghĩ lại dù sao hai người cũng là tâm phúc của Quốc công gia, biết sớm hay biết muộn cũng phải biết, sao không dứt khoát giải thích rõ ràng luôn? Trong lòng nghĩ như vậy, lập tức nói: “Tuy rằng chuyện của Quốc công gia cùng thế tử không tiện nói ra miệng, nhưng Hoàng Thượng cũng biết, cũng đi sang Định Viễn Hầu phủ rồi, Quốc công gia đương nhiên có tư cách quản thế tử.”
Chu Kì Lân: “........”
Quý Lâm, Lưu Cố ngoáy ngoáy cái lổ tai, hoài nghi bản thân mình nghe lầm: “Từ từ, Ô tướng quân nói Quốc công gia cùng thế tử là quan hệ gì?”
Ô Hùng nhìn hai người, vẻ mặt: Ta là tin tưởng các ngươi nên mới nói với các ngươi: “Quan hệ khế huynh đệ, việc này có quan hệ trọng đại, hai vị tướng quân phải giữ bí mật tuyệt đối.”
Bị gắn mác ‘khế huynh đệ’, Chu Kì Lân: “........”
Quý Lâm, Lưu Cố hai mắt trừng lớn, vẻ mặt kinh khủng!
Chu Kì Lân mở miệng: “Ta khi nào thì nói ta cùng thế tử là quan hệ khế huynh đệ?”
Ô Hùng dùng vẻ mặt ‘Quốc công gia ngươi không cần phải che dấu nữa nha’ nói: “Năm ngoái thế tử làm trò trước mặt mọi người của quân doanh thổ lộ cùng Quốc công gia, lúc ấy Quốc công gia không đồng ý, sau đó không phải đã đồng ý rồi sao? Thuộc hạ hỏi, Quốc công gia còn cùng thuộc hạ nói không được làm ầm lên, sau đó thế tử nói với thuộc hạ như vậy, còn nói Quốc công gia không muốn nháo cho mọi người đều biết, bảo thuộc hạ giữ bí mật.”
Chu Kì Lân lẳng lặng nghe, Quý Lâm, Lưu Cố nuốt xuống một ngụm không khí, dùng vẻ mặt thương hại cùng với biểu tình không đành lòng nghe nữa mà nhìn Ô Hùng.
“Trước đó một hồi thuộc hạ không cẩn thận nghe được thế tử cùng với Quốc công gia nói Hoàng Thượng biết chuyện rồi, còn nói để thế tử cùng Quốc công gia thân cận nhiều một chút, sau đó Quốc công gia đưa thiếp bái phỏng đến Định Viễn Hầu phủ, trong đó vài kiện đều là của hồi môn của phu nhân lão Quốc công lúc trước, lão phu nhân còn nói là để về sau Quốc công gia đính hôn thì lấy làm sính lễ, quý thì có quý trọng chút, bất quá thế tử tặng lại Thanh Long Yển Nguyệt Đao cũng đáp lễ xứng đôi.”
Quý Lâm, Lưu Cố đều che mặt, trong lòng nghĩ, nếu Quốc công gia thẹn quá thành giận giết người cho hả giận, bọn họ có nên ngăn hay không?
” Lúc sau Quốc công gia cùng thế tử ở cùng phòng, đều có thân cận da thịt.”
Quý Lâm: “Khụ!”
Huynh đệ, ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến đây! Ngàn vạn lần đừng ngu xuẩn nữa!
Lưu Cố: “Khụ khụ!!”
Rốt cuộc ngươi là như thế nào cho ra kết luận này? Lấy chỉ số thông minh này của ngươi còn có thể bình an lớn lên, quả nhiên là kỳ tích!
Bị cắt ngang Ô Hùng rất không cao hứng, khinh bỉ nhìn hai người: “Nhiễm phong hàn phải đi uống thuốc, đừng lây cho người khác!”
Nghe vậy, Quý Lâm, Lưu Cố đều bó tay, thầm mắng, tên này ngu xuẩn như vậy vẫn là để hắn đi chết đi, cứu cũng là lãng phí lương thực!
Chu Kì Lân nhíu mi: “Trước kia thế tử chính miệng thừa nhận với ngươi sao?”
Ô Hùng gật đầu: “Đúng nha!”
Chu Kì Lân cuối cùng cũng biết vì sao Ô Hùng đụng tới Tiết Trạm sẽ rất kỳ quái, mà Tiết Trạm đáp lại cũng rất kỳ quái, cuối cùng cũng biết vấn đề là ở nơi nào mà ra.
Khế huynh đệ?
Chu Kì Lân hơi khép mắt, nhớ lại đủ loại chuyện trong mấy ngày gần đây, thay vì tìm một nữ nhân thật mệt, tại sao không tìm một người có thể cùng mình nâng cốc ngôn hoan, giục ngựa trên đường, vũ đao lộng thương, lại cùng chung chí hướng? Không phải nữ nhân mong manh dễ vỡ mà là chịu ngã chịu đánh, mất hứng thì có thể đánh một trận, cao hứng cũng có thể đánh một trận, không cần thật cẩn thận dỗ ngọt, mà có thể nói thẳng, về phần cái gì hậu đại, cái gì người thừa kế, từ khi thay thế gia gia hắn, hắn đã thấy rõ ràng, không có vinh hiển nào là nhất thành bất biến, cũng không có huyết mạch gì là bảo tồn vĩnh cửu, đều là con người mà thôi.
Từ lúc định ra chủ ý, Chu Kì Lân cảm thấy tim đập như sấm, sau đó dâng lên một cỗ vui sướng.
Ô Hùng nhìn Quốc công gia nhà mình, trong lòng còn chưa kịp chuyển biến, nói: “Quốc công gia lên tiếng đi, nếu Quốc công gia không nỡ đánh, thuộc hạ cho dù đánh không lại cũng sẽ đánh! Nếu không còn có Quý tướng quân, Lưu tướng quân hỗ trợ, ba người đánh một, dù sao vẫn có thể giáo huấn được.”
Quý Lâm: “Việc này không quan hệ với ta, Ô tướng quân đừng lôi kéo ta!” Muốn chết ngươi chết một mình đi, đừng liên lụy đến người vô tội!
Lưu Cố gật đầu: “Ta không cùng thế tử đánh đâu!” Đang yên lành hắn đi tìm ngược làm chi a, hắn cũng không phải biến thái!
Chu Kì Lân giương mắt: “Mạo muội suy đoán chuyện của thượng quan, Ô Hùng, dựa theo quân lệnh nên như thế nào?”
Ô Hùng còn chưa nhận ra, theo bản năng hồi bẩm: “Nặng thì đuổi ra khỏi quân doanh, nhẹ thì đánh năm mươi quân côn!”
Quý Lâm, Lưu Cố che mặt, không có thuốc nào cứu được nữa rồi! Trên đời làm sao lại có người ngốc như vậy chứ?
Mặc dù trong lòng mắng mỏ như vậy, nhưng cũng là một hồi đồng nghiệp tốt, Quý Lâm mở miệng khuyên nhủ: “Ô tướng quân cũng là bị người ta lừa gạt, còn thỉnh Quốc công gia xử lý nhẹ tay.”
Lưu Cố phụ hợp: “Đúng nha Quốc công gia, niệm tình Ô tướng quân hết sức chân thành, trung thành, tận tâm, còn xin Quốc công gia xử lý nhẹ thôi ạ.”
Ô Hùng nhất thời không thể lý giải.
Chu Kì Lân giương mắt: “Tội chết có thể miễn, tội sống khó thoát. Lĩnh hai mươi quân côn. Dẫn quân tuần tra biên phòng đi!” Hùng Sư doanh hàng năm đều có nhiệm vụ tuần tra biên phòng, thời hạn ba tháng, Chu Kì Lân vì để cho não hắn mở rộng ra, không ngại để cấp dưới chịu chút khổ!
“Tạ ơn Quốc công gia.”
“Tạ ơn Quốc công gia.” Quý Lâm, Lưu Cố chắp tay tạ ơn sau đó bất ngờ đè Ô Hùng vẫn còn mù mờ quỳ xuống, lại chụp một chưởng bắt hắn cúi đầu nói: “Còn không tạ ơn Quốc công gia?”
Ô Hùng mờ mịt: “Tạ ơn Quốc công gia?”
“Thuộc hạ cáo lui.”
“Thuộc hạ cáo lui.”
Quý Lâm, Lưu Cố tha Ô Hùng xuất môn, sau đó ra khỏi phủ Trung quốc công, Quý Lâm vẻ mặt không nói gì nhìn Ô Hùng: “Nói ngươi là một con gấu ngốc ngươi còn không chịu phục! Mệt Quốc công gia khoan dung độ lượng, đổi lại người khác, thế nào cũng phải cho ngươi thấy máu ngay tại chỗ!”
Lưu Cố cũng nghĩ lại còn rùng mình: “Ta nói ngươi rốt cuộc từ đâu cho ra kết luận như vậy? Tiết thế tử cùng Quốc công gia? Ui ~” Hung hăng sợ run cả người, ngữ khí kinh khủng: “Quả thực không dám nghĩ!”
Ô Hùng có chút phản ứng lại được: “Các ngươi là nói Quốc công gia cùng thế tử không phải quan hệ khế huynh đệ?”
Hai người trăm miệng một lời: “Không phải.”
“Thế nhưng thế tử cũng thừa nhận!”
Quý Lâm cũng không nhịn, nhìn thẳng vào hắn: “Theo tính nết của Tiết thế tử, ngươi cảm thấy hắn có thể có vài câu nói thật sao?”
” Vậy Hoàng Thượng cũng biết, còn nói để thế tử cùng với Quốc công gia thân cận nhiều một chút là ý tứ gì?!”
Lưu Cố ho nhẹ: “Cái này ta biết. Năm nay Quốc công gia ra hiếu, Hoàng Thượng có ý định chỉ hôn, nhưng Quốc công gia mệnh phạm cô tinh không muốn hại đến người khác, có lẽ Hoàng Thượng nói đến chuyện ấy, nguyên ý hẳn là để thế tử khuyên Quốc công gia nhiều hơn.”
Biểu tình Ô Hùng mộng, giãy dụa hơi tàn: “Vậy thế tử tại sao muốn gạt ta? Gạt ta có chỗ tốt gì?”
Chơi vui đó~
Bởi vì ngươi ngốc, lừa vui đó~
Hai người trong lòng mắng như vậy, quay đầu lại vỗ vỗ vai Ô Hùng: “Chúng ta mang ngươi đi chỗ này, ngươi biết ngay việc này không có khả năng mà.” Hai người trực tiếp đem Ô Hùng tới một cái ngõ nhỏ, sau đó đẩy cửa đi vào, chỉ vào những nam nhân y phục mát rượi màu sắc rực rỡ, phong thái lại ra vẻ xinh đẹp quyến rũ bên trong nói: “Nơi này là Thỏ Nhân phường, ngươi có thể tưởng tượng thế tử hoặc Quốc công gia giống như một người trong số bọn họ làm ra vẻ phong tao như vậy xem?”
Ô Hùng suy nghĩ ở trong lòng một chút, sau đó thoáng cái run run.
Quý Lâm Đồng tình chụp vai hắn: “Thừa nhận đi, thế tử đang lừa ngươi.”
Lưu Cố thương hại cũng chụp hắn: “Ngốc cũng không đáng sợ, sợ chính là không biết mình ngốc, còn muốn ngốc lần thứ hai, biết không?”
Ô Hùng vuốt mặt: “Biết.”
“Cho nên hảo hảo đi tuần tra biên phòng đi, trở về cho gió cuốn đi hết.”
Lúc này Quý Lâm nói như vậy nhưng lại không biết chính xác sau này sẽ mất mặt nhanh như vậy, cho nên nói nam nhân tâm như kim đáy biển, nào biết Quốc công gia của bọn họ lâm trận phản chiến, đã có chủ ý diễn giả thành thật mất rồi? Đúng là khó đoán nha~
Chuyện phát sinh trong phủ Trung quốc công, Tiết Trạm đương nhiên không biết, càng không biết mình đã bị người ta theo dõi, ngày hôm đó lại đến lôi kéo Từ Trường Lâm muốn thỉnh người đi uống rượu, Chu Kì Lân xuyên vào một chân, Tiết Trạm nhãn châu xoay động, dứt khoát đem Kỉ Cương gọi đến, quay đầu lại còn tìm người đem Hoàng thái tôn Chu Chiêm Cơ đồng thời gọi vào, mỹ danh là: Tụ hội!
Chu Chiêm Cơ thật sự không muốn đến, nhưng nhớ tới lần kia Tiết Trạm giúp hắn chống đối ngôn quan, cuối cùng vẫn là không tình nguyện đến đây.
Kỉ Cương không nghĩ tới Hoàng thái tôn cũng tới, nhưng đến thì cũng đến rồi, lúc này rời đi ngược lại càng đáng gây chú ý.
Hoàng thái tôn là quân, bọn họ là thần, một hàng làm lễ chào hỏi.
Chu Chiêm Cơ tuy có danh hào Hoàng thái tôn, nhưng không chính thức tham dự chính vụ, cũng chỉ lĩnh một chức quan nhàn tản, ở đây quần chúng cũng phải chắp tay vái lễ, hơn nữa dựa theo phẩm cấp mà nói, Chu Kì Lân ngay cả nửa lễ cũng không cần, ngược lại Chu Chiêm Cơ nên lễ kính ba phần.
“Trung quốc công.”
“Thái tôn điện hạ.”
Một hàng nhập tọa, rượu qua ba tuần, đều là trẻ tuổi, mượn rượu nói chuyện phiếm vui vẻ.
Tiết Trạm lôi kéo Từ Trường Lâm còn đang so đo chuyện ăn chay lần đó: “Dựa vào cái gì ta tân tân khổ khổ đi săn, thái phó đại nhân chỉ nhẹ nhàng bâng quơ một câu đã đoạt đi toàn bộ, ta không phục!”
Từ Trường Lâm đỡ trán, vì chuyện này hắn cũng bị phiền nửa tháng, không phải chỉ là một chút thịt thôi, trả lại ngươi một chút có phải có thể thanh toán xong hay không?
Chu Chiêm Cơ hừ lạnh: “Xứng đáng! Ngươi chính là ăn nhiều thịt mới suốt ngày bậy bạ vớ vẩn.”
” Ta làm sao bậy bạ vớ vẩn? Chẳng lẽ chúng ta mới trước đây không phải,...”
“Im miệng!” Chu Chiêm Cơ thực cáu kỉnh.
Tiết Trạm oán giận ngược lại: “Dựa vào cái gì bảo ta im miệng nha, khi còn bé ta đối với ngươi thật tốt nha, có cái gì ăn ngon chơi tốt ta đều mang ngươi theo, ngươi thì hay rồi, không phải tố cáo với lão nhân thì cũng tố cáo với tử hồ ly, bởi vì ngươi, những thứ ta bị lấy mất nhiều không đếm được! Ta vì ngươi ăn bao nhiêu khổ bị bao nhiêu tội, ngoảnh lại ngươi thì có người mới quên ngay người cũ, hừ, hừ, hừ ~”
Chu Chiêm Cơ trừng hắn: “Ngươi lại nói vớ nói vẩn, tin hay không ta bóp chết ngươi!”
” Ngươi bóp nha, bóp chỗ này nè!”
Chu Kì Lân vẫn nghe buông chén rượu, đem Tiết Trạm đang xáp lên kéo trở về.
Kỉ Cương cười: “Xem ra thái tôn điện hạ rất quen thuộc với thế tử.”
Chu Chiêm Cơ vẻ mặt sinh vô khả luyến*: “Chuyện ta hối hận nhất chính là quen biết hắn, đến, Kỉ đại nhân, chúng ta không nói đến hắn, uống rượu, uống rượu.”
*Lúc còn sinh thời không có gì lưu luyến
Bị phiền nửa tháng có dư Từ Trường Lâm vui vẻ mím môi, Tiết Trạm bị Chu Kì Lân lôi kéo chạm cốc, ngoảnh lại ngẫm lại chuyện khi còn bé mang theo Chu Chiêm Cơ cùng nhau chơi đủ trò trâu bò, khóe miệng cũng loan loan.
Rượu đến nửa đường, Tiết Trạm xem xét người này lại xem xét người kia nói: “Chúng ta chơi trò chơi đi.”
Từ Trường Lâm buông chén rượu tỏ vẻ: không có gì không thể, Kỉ Cương biết trò chơi ‘ai là người xấu’ trước đó cũng rất thú vị, Chu Kì Lân cảm thấy cũng không vấn đề gì, chỉ có Chu Chiêm Cơ, vừa nghe trò chơi lập tức nhức đầu.
“Ta phản đối!”
Tiết Trạm nhìn hắn: “Bốn phiếu với một phiếu, một phiếu phản đối không có hiệu quả.”
Dưới tầm mắt của bốn người, Chu Chiêm Cơ che mặt, vò mẻ không sợ nứt, trong lòng oán hận nói, sẽ có lúc các ngươi hối hận!
“Sờ bài cửu đi, dựa vào nhân phẩm với vận khí, năm điểm xào bài, sáu điểm với bốn điểm, hai điểm được rút bài thêm một lần, nếu đụng đến tám điểm thì là đỏ, tính là thua. ” Tiết Trạm rót một chén rượu lớn, xem lượng ít nhất bốn hai: “Uống một chén, có thể lựa chọn nói chân tâm hoặc là đại mạo hiểm. Uống rượu, nói chân tâm, đại mạo hiểm ba người làm một vòng, mỗi một vòng chỉ có thể chọn một lần.”
Từ Trường Lâm hỏi: “Như thế nào là nói chân tâm?”
” Người khác hỏi cái gì sẽ đáp cái đó.”
” Đại mạo hiểm thì sao?” Kỉ Cương hỏi.
” Người khác muốn làm cái gì phải làm cái đó, không thể không làm, chọn thì không thể hối hận.”
Bị trò nói chân tâm hay đại mạo hiểm này tạo thành ám ảnh tâm lý, Chu Chiêm Cơ lại thở dài, hắn xuất môn làm sao lại không xem hoàng lịch chứ!
Danh sách chương